Bài viết được sự cho phép của tác giả Kien Dang Chung Show Xử lý văn bản là công việc thường xuyên trong các ứng dụng hiện đại, văn bản có ở khắp mọi nơi, do vậy nắm vững kiến thức về kiểu chuỗi sẽ giúp bạn giải quyết được các vấn đề. Tuyển dụng lập trình python lương cao cho bạn 1.1 Chuỗi đơn giảnChuỗi ký tự (string) là một kiểu dữ liệu rất hay dùng trong Python, một từ, một đoạn văn bản đều là kiểu chuỗi. Chuỗi trong Python được đánh dấu bằng dấu nháy đơn ‘ hoặc nháy kép “, tuy nhiên nếu bắt đầu bằng dấu nào thì phải kết thúc bằng dấu đấy. Ví dụ:
Khi muốn đưa các dấu nháy đơn và nháy kép vào trong chuỗi có hai cách: Cách 1: Đóng mở chuỗi bằng dấu khác với loại dấu nháy cần đưa vào chuỗi.
Cách 2: Sử dụng dấu gạch chéo \, dấu này giúp Python nhận biết là phải bỏ qua ngữ nghĩa của ký tự ngay sau.
1.2 Chuỗi ký tự nhiều dòngPython hỗ trợ kiểu dữ liệu chuỗi có thể chứa đoạn văn với nhiều dòng bằng cách bắt đầu và kết thúc chuỗi bằng 3 dấu nháy kép “””. Ví dụ:
Có thể áp dụng chuỗi ký tự nhiều dòng khi comment code, trong Python khi ghi chú thông tin chúng ta sử dụng dấu # ở đầu câu ghi chú, với ghi chú nhiều dòng chúng ta cần nhiều dấu # ở trước các dòng.
Nếu đoạn ghi chú dài, việc sử dụng các dấu # là rất bất cập, chúng ta có thể sử dụng chuỗi đa dòng để ghi chú như sau:
2. Thao tác với các biến kiểu chuỗi2.1 Nối chuỗiChúng ta có thể nối các chuỗi với nhau thành một chuỗi thông qua toán tử +. Ví dụ:
Chú ý, toán tử nối chuỗi chỉ thực hiện được khi các thành phần là chuỗi, ví dụ dưới đây sẽ gây ra lỗi:
Do biến age là kiểu số, toán tử nối chuỗi sẽ bị lỗi, nếu muốn nối chuỗi bạn phải chuyển đổi kiểu số sang kiểu chuỗi với hàm str().
2.2 Độ dài của chuỗiĐôi khi chúng ta muốn xác định độ dài của một chuỗi để có thể cắt bớt hoặc xử lý cho phù hợp. Ví dụ, tiêu đề của một bài viết là dưới 70 ký tự khi đó chúng ta cần xác định độ dài tiêu đề bài viết. Trong Python sử dụng hàm len() để xác định độ dài chuỗi.
2.3 Một số phương thức thao tác chuỗi có sẵnMọi chuỗi trong Python đều là đối tượng str, do đó bản thân nó có rất nhiều các hàm nội tại dùng để thao tác với nội dung của chuỗi. Cú pháp sử dụng các hàm này như sau:
Có rất nhiều các hàm nội tại, chúng ta có thể tham khảo một số các hàm hay dùng như sau:
Ví dụ:
3. Định dạng chuỗi3.1 Định dạng với F-stringĐịnh dạng f-string khá đơn giản khi sử dụng, tất cả những gì cần là một chữ f đứng trước một chuỗi thì tất cả các biểu thức (nằm trong cặp đóng mở ngoặc nhọn) sẽ được thực thi và chuyển đổi thành chuỗi và thay thế vào biểu thức đó. Trong ví dụ ở phần trên
Chúng ta có thể sử dụng định dạng f-string như sau:
Biểu thức trong {age} sẽ được tính toán và chuyển đổi thành chuỗi và thay thế lại vị trí cũ, do đó kết quả nhận được là “Tuổi của bạn là: 35”. Một ví dụ khác sẽ giúp bạn hiểu rõ hơn:
F-string cũng cho phép chúng ta định dạng số với các dấu phân cách hàng nghìn (,) hoặc định dạng số theo phần trăm (.2%). Một điểm chú ý là f-string nếu sử dụng cho biến số sẽ không thay đổi giá trị khi các thành phần của biến số thay đổi.
Bạn thấy đấy, khi thay đổi số lượng và đơn giá nhưng thông báo in ra vẫn giữ nguyên. 3.2 Định dạng chuỗi với phương thức format()Bản thân biến dạng chuỗi là một đối tượng str có một hàm nội tại là format() dùng để định dạng nội dung. Ví dụ dưới đây sử dụng hàm format() này để định dạng chuỗi.
Nếu bạn muốn có nhiều biến được đưa vào trong nội dung chuỗi, chúng ta cần phải đặt tên cho các vị trí này. Ví dụ:
Kết quả chúng ta đạt được như mong muốn. Trong một số ví dụ, tôi có sử dụng Jupyter Notebook chạy trên máy cá nhân, nếu bạn muốn tìm hiểu về phần mềm này có thể tham khảo bài viết Jupyter Notebook công cụ không thể thiếu khi học Python. Bài viết gốc được đăng tải tại allaravel.com Có thể bạn quan tâm:
Xem thêm Việc làm công nghệ thông tin hấp dẫn trên TopDev |