Không yêu đừng quấy rầy review

                                          
Thể loại: HE, sạch, sủng, huyền huyễn, tu tiên
                      
Nam chính: Hoàn Tông, aka Trọng Tỉ - Lưu Quang Tông
                      
Nữ chính: Không Hầu – Vân Hoa Môn
                      
Lưu ý: có spoil nội dung
                      
"Chớ quấy rầy phi thăng" có thể được hiểu theo 2 nghĩa: (1) Đang phi thăng, xin đừng quấy rầy; và (2) Phi thăng à, xin đừng quấy rầy chúng ta aaaaaaa. Mà với nội dung truyện, thì nghĩa thứ 2 là chắc 100% luôn rồi.
                      
Không Hầu là công chúa tiền triều, được lưu lại mạng để làm "linh vật" cho sự nhân từ của tân đế. Nhờ "nhân duyên" mà giúp Vong Thông, một vị tu tiên, phá được tâm cảnh, nên sau đó được Vong Thông nhận làm đệ tử, mang đi Lăng Ưu Giới, gia nhập Vân Hoa Môn.
                      
Vân Hoa Môn chính xác là một cái hảo môn phái luôn ý. Tiền đề để nhập môn không phải là thiên phú cũng chả phải nỗ lực, mà lại nhân tâm. Tâm có bình thì đạo mới thông. Vậy nên từ trên xuống dưới của Vân Hoa Môn chỉ có một dạng: không cần dùng lực thì đối không dùng; có chuyện hóng hớt thì sẽ không bỏ qua, nhưng hóng xong là phải chạy cho nhanh; mỹ thực chính là thiết yếu, bao che chính là số một: một người đánh không lại thì nhiều người đánh, đệ tử đánh không lại thì kêu sư huynh, sư phụ, sư tổ ra đánh, tin người mình không tin người ngoài, cho dù đệ tử mình có sai thì cũng phải bao che đã rồi về nhà dạy dỗ sau; mà quan trọng hơn cả là làm gì thì làm, bảo mệnh vẫn phải đặt lên hàng đầu a. Với tâm đạo luôn an tĩnh như thế nên đệ tử Vân Hoa Môn chưa bao giờ đi chọc thị phi, nhưng nếu ai có gan chọc vào thì Vân Hoa Môn cũng chẳng phải quả hồng mềm cho ai muốn bóp thì bóp đâu. Người ngoài luôn tưởng Vân Hoa Môn là môn phái yếu kém nhất trong thập đại môn phái, nhưng thật ra một cái môn phái luôn hi hi ha ha, lại cực kỳ quy củ và cường đấy nhé. Chẳng qua là bọn anh lười care, lười khoe thôi, chứ "lực" bọn anh chơi ngang tay với Lưu Quang Tông, môn phái đứng đầu đấy. Mãi đến khi tham dự lễ thành hôn của Hoàn Tông và Không Hầu, tổ chức ở Vân Hoa Môn, dân tình mới ngộ ra Vân Hoa Môn "đại tài khí thô" như thế nào aaaaaaaa.
                      
Được dưỡng trong một cái môn phái như vậy, nên Không Hầu của chúng ta hạnh phúc miễn bàn rồi. Sư phụ, sư thúc thì cưng chiều; 2 sư huynh thì chăm chút, cưng như trứng hứng như hoa; sư huynh, muội, đệ đồng môn thì một dạng "gà mẹ che chở con". Đan dược, pháp khí, phù chú cứ tuỳ ý ném ra cũng khiến người choáng váng. Chị lại là người được Thiên Đạo hậu ái nên vận may cứ phải nói là nghịch thiên. Lễ mừng năm mới, Ngự Tiêu Môn phát túi gấm, người khác thì chỉ được mấy túi lại còn chẳng mấy giá trị, còn chị thì túi gấm cứ tự "va" vào người a, đã vậy còn được toàn bảo bối không nữa chứ. Đánh bậy đánh bạ cũng tới được biết bao vị dược hiếm có trên thiên hạ. Người khác tìm trong biết bao năm cũng không tìm được, chị chỉ có vài tháng đã bỏ túi không biết bao em rồi. Vô tình "nhặt" cá mặn, cũng trúng loại cá hiếm có khó tìm nữa chứ. Mà nghịch thiên hơn, là chỉ xuất môn đi du lịch thôi cũng "nhặt" về thiên tài tu luyện của môn phái đệ nhất. Vì vậy, ở Vân Hoa Môn, chúng đệ tử luôn lưu truyền, Không Hầu sư thúc không có gì là không làm được a. Chị chân chính trở thành linh vật của Vân Hoa Môn luôn.
                      
Hoàn Tông chính là Trọng Tỉ chân nhân, thiên tài tu luyện nổi tiếng khắp Lăng Ưu Giới. Anh là kiếm tu, lại từ nhỏ đã vào Lưu Quang Tông tập trung tu luyện, nên anh vốn đã lạnh, nay ngày càng lạnh hơn. Nhưng chính vì vô tình nên lại xuất hiện tâm ma, khiến cơ thể tổn thương, không phá được tâm cảnh, trì trệ tu luyện. Cho đến khi một khắc gặp được Không Hầu, vận mệnh Hoàn Tông đã rẽ hướng. Băng trong trái tim anh dần tan, tình cảm cũng bắt đầu xuất hiện, anh dần biết quan tâm đến người xung quanh, anh dần cảm nhận cái tình của cuộc sống, anh dần bắt đầu biết cười, biết làm nũng (chỉ với Không Hầu thôi nhé), và trên hết, anh đã biết yêu. Chính tình yêu đã giúp anh ngộ đạo, phá được tâm ma. "_Kiếm tu vì sao cầm kiếm? Vì để bảo hộ thiên hạ, bảo hộ tông môn, bảo hộ chính mình, và trên hết là bảo hộ ái nhân. Người có thứ để bảo vệ mới có thể làm chính mình trở nên cường đại hơn. Trước kia hắn cho rằng vô tình là vô địch, hiện tại hắn rốt cuộc rõ ràng, có tình cảm mới là cường đại chân chính."_ Chúc mừng anh đã tìm được "đạo" của mình nhé.
                      
Hai anh chị ở bên nhau nó manh không thể manh hơn được luôn ý. Nhưng lại hài ở chỗ vị trí nam nữ bị đổi ngược cho nhau cơ. Chị thì cực sủng anh luôn, còn anh thì chuyên ngành "bán manh" a. Cái gì mà mặt mũi, cái gì là danh tiếng, lúc trước anh không quan tâm thì bây giờ anh cũng không thèm đâu nhé. Làm nũng này, bán manh này, chăm chị này, cả ở rể nữa, cái gì anh cũng "mặt dày" chơi tất. Chỉ cần có Không Hầu ở bên là anh chẳng còn thiết gì đâu. Mà chị Không Hầu cũng sủng anh cực luôn ấy. Vì giúp anh trọng tố linh đài, chị bèn "xuất" biết bao vận may để giúp anh tìm dược. Khi có người "nhắc nhở": "_Nam nhân không được sủng quá, ngươi chuyện gì cũng giúp hắn làm, hắn là sẽ vậy sẽ cậy sủng mà kiêu._" Chị lại tự hào đáp: "_Không có biện pháp, nam nhân của mình không sủng, chẳng lẻ đi sủng nam nhân khác?_" Anh chị đổi vai cho nhau đấy à =))))))))))))) Mà nam nhân được sủng ở đây có phải tiểu bạch kiểm đâu, chính là Trọng Tỉ chân nhân nổi danh nhất Lăng Ưu Giới đấy :v :v :v
                      
Nói tóm lại là truyện cực manh, nhẹ nhàng, ít sóng gió (kẻ xấu cũng được xử lý khá nhanh), rất thích hợp để đọc giải trí luôn à nha. Vậy nên mn đừng chần chờ gì nữa mà hãy nhảy hố bộ này thôi nàoooooooooooo. Yêu lắm luôn ýyyyyyyyyyyyy <3 <3 <3