Fanfic exo quan hệ của chúng ta là gì

Là một cơ trưởng xuất sắc giàu kinh nghiệm, anh thường xuyên phải nhận những chuyến bay xa. Tất nhiên cơ chế đãi ngộ xa hoa cũng bù đắp được phần nào cực nhọc, nhưng điều khiến Chan Yeol cảm thấy phiền não chính là, không có thời gian để làm bất cứ chuyện gì khác cho đời sống riêng tư của mình.

Ví dụ như, hẹn hò.

Đối tượng của cơ trưởng tiếng tăm lừng lẫy của chúng ta, không phải là một đại mỹ nhân sắc nước hương trời tài hoa toàn vẹn như mọi người vẫn tưởng. Thật ra, đó là một người hết sức bình thường. Thật ra, người này cũng không phải phụ nữ, mà là đàn ông.

Byun Baek Hyun, nam, hai mươi lăm tuổi, luật sư của một văn phòng luật nho nhỏ.

Là một thanh niên có lối sống nghiêm túc. Làm việc công tư phân minh, có cái đầu lạnh, và cả gương mặt cũng lạnh. Bẩm sinh đã có một gương mặt với đường nét mềm mại, môi mỏng mắt rũ đuôi, cho nên Baek Hyun luôn cố gắng để trông có thể mạnh mẽ nhất có thể. Tập riết thành quen, cậu rất ít khi cười, thái độ với thân chủ là nghiêm túc, thái độ với bạn bè là lạnh lùng.

Còn với người yêu, ừm, mọi người luôn thắc mắc: Baek Hyun có người yêu nổi không?

Thực ra cũng có mấy cô bạn học để ý cậu, ngay cả nữ đồng nghiệp và thân chủ cũng không khỏi rung rinh trước cậu. Phụ nữ luôn bị cuốn hút bởi những anh chàng có nụ cười toả nắng, hoặc những cậu trai có đôi mắt lạnh như băng. Baek Hyun hẳn nhiên là thuộc loại thứ hai. Nhưng mà công cuộc phá băng của chị em lúc nào cũng đi vào ngõ cụt bởi vì Baek Hyun quá lạnh lùng, cũng quá giữ đúng chừng mực. Cho nên dần dà chẳng ai muốn thử tiếp cận Baek Hyun nữa. Cậu cũng không hứng thú đến chuyện yêu đương lắm, nên chẳng mặn mà gì việc đi tìm một nửa của đời mình.

Thế là giữa lúc tưởng chừng như chẳng thể nảy ra một chút tia lửa điện nào, chàng phi công và cậu luật sư của chúng ta gặp nhau.

Thực ra cũng không phải chuyện to tát gì, chỉ là một vụ tranh chấp gia sản không đáng có. Thế nhưng nó lại xảy ra trong lúc cơ trưởng bận rộn của chúng ta hiếm hoi lắm mới có được một kì nghỉ ngắn để về nhà, tâm tình tất nhiên bị quấy nhiễu không ít. Vì vậy thông qua bạn bè, luật sư Byun được mời đến xử lí vụ này. Cách làm việc của cậu nhanh gọn sạch sẽ, thậm chí vừa gặp mấy người tranh chấp phe bên kia một cái thì ánh mắt sắc lạnh cũng đủ làm bọn họ chột dạ. Vụ việc được xử lí một cách êm thấm, mà phần thắng đương nhiên là thuộc về gia đình Park. Mẹ cơ trưởng vì vậy mà vô cùng yêu quý cậu luật sư này, thỉnh thoảng còn mời đến ăn cơm (bởi vì căn bản chỗ của bọn họ là một quán pizza). Hơn thế nữa, điều kiện quan trọng tiên quyết là, cơ trưởng Park phải lòng người ta mất rồi.

Về phía luật sư Byun, cậu vốn không bài xích chuyện yêu đương, chẳng qua là trước giờ chưa có ai đủ khả năng theo đuổi cậu cả. Cho nên cơ trưởng Park không tốn nhiều thời gian mà đã thu phục được cậu, bọn họ liền bắt đầu chính thức công nhận quan hệ. Lúc nào Chan Yeol có ở thành phố thì hẹn nhau ra ngoài ăn cơm uống cà phê. Cuối tuần nếu đúng lịch nghỉ ngơi thì Chan Yeol sẽ bám riết ở nhà Baek Hyun, hai người cuộn tròn trên ghế sô pha xem phim đọc sách, tối đến thì ân ái… Cả hai đều đã là người trưởng thành, hơn nữa công việc bận rộn, cho nên cũng không quá cầu kì kiểu cách. Baek Hyun chưa từng yêu ai, đối với mối quan hệ thoải mái như thế này cảm thấy rất dễ chịu. Trái lại là Chan Yeol thì có chút gấp gáp rồi. Là người lớn lên trong một gia đình đầm ấm, ngày nào còn chưa đưa được người thương vào cây gia phả thì ngày đó chưa được toại nguyện.

Tuy rằng Chan Yeol đối với Baek Hyun là đúng người đúng lúc, nhưng chính vì quan hệ của bọn họ cứ bình đạm như vậy, cho nên cậu chưa thể chắc chắn mình có muốn sống cùng người này suốt đời hay không.

Tất cả mọi người đều dễ dàng phát hiện, quan hệ của Jongin cùng Lu Han đạt đến điểm đóng băng trước nay chưa từng có.

Ví dụ như Lu Han đến KTX của nhóm K tìm Sehun chơi đùa, Jongin nhất định sẽ tìm lý do đi ra ngoài tránh mặt; ví dụ nữa, sau khi biết công ty sắp xếp cho Lu Han, Yixing cùng Zitao về nước ăn Tết, mấy người ưa náo nhiệt trong nhóm chủ động mở tiệc chia tay, thật ra cũng là mượn có chia tay đồng đội, kéo gần quan hệ giữa nội bộ hai bên.

FIC ĐÃ ĐƯỢC SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ. ĐỀ NGHỊ KHÔNG RE-POST Ở BẤT KỲ ĐÂU.

—————————————

Chương 47.

Nhất mã quy nhất mã [1].

( [1] Việc nào ra việc đó)

Dù sao cũng là công ty đào tạo ngôi sao chính quy, người mới cũng sẽ biết công việc còn quan trọng hơn trời. Nhiếp ảnh gia vừa hô bắt đầu, tất cả liền có thể đi vào trạng thái; nhiếp ảnh gia nếu như cúi đầu kiểm tra hình ảnh, mấy đứa trẻ sẽ quy quy củ củ đứng bên cạnh, cùng các tiền bối tán gẫu câu được câu không.

Buổi chụp hình tiền hành rất nhanh, bởi vì yêu cầu công việc, Jongin, Lu Han cùng Sehun ba người cuối cùng phải chụp rất nhiều hình, chờ tới lúc bọn họ chụp xong, cũng đã chập tối. Lu Han ôm quần áo thường ngày vào phòng thay đồ, vừa muốn kéo chốt cửa, đã bị một lực rất mạnh đẩy vào.

FIC ĐÃ ĐƯỢC SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ. ĐỀ NGHỊ KHÔNG RE-POST Ở BẤT KỲ ĐÂU.

—————————————

Chương 46.

Ngay khi ý tứ lập lờ nước đôi ‘thử một lần’ được đưa ra, bọn họ tập xong thường lén lén lút lút nắm tay, thời điểm chỉ có hai người một chỗ, sẽ hôn nhau đến mức quai hàm đều ê ẩm mới thôi. Jongin đối với dạng tiến triển như vậy vẫn là rất hài lòng, mặc dù anh Lu của cậu chưa bao giờ chủ động, nhưng cũng chưa bao giờ cự tuyệt sự chủ động của Jongin, được như vậy là cậu đã thấy thỏa mãn lắm rồi.

Quan hệ bí mật càng gần thêm một tầng, nhưng ở trong mắt người khác, hai người bọn họ lại ngày càng xa cách.

FIC ĐÃ ĐƯỢC SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ. ĐỀ NGHỊ KHÔNG RE-POST Ở BẤT KỲ ĐÂU.

—————————————

Chương 45.

Sinh nhật mười tám tuổi của Jongin, cuối cùng vẫn là trải qua không quá vui vẻ. Cậu đưa Lu Han về KTX nhóm M, cơ hồ ngay cả tạm biệt cũng trực tiếp bỏ qua, bỏ lại người liền quay đầu bỏ chạy.

Lúc đứa trẻ kia mang vẻ mặt suy sụp trở lại KTX nhóm K, đám cú đêm còn chưa ngủ, chính là đang tụm năm tụm ba ngồi trên sàn gỗ trong phòng khách chơi game. Trong số mấy người này thì Chanyeol luôn là tinh mắt nhất, vừa thấy Jongin trở lại, ngay lập tức bỏ tay cầm trò chơi xuống, nhào tới ôm lấy cánh tay cậu ồn ào: “Thọ tinh công [1], em đã về rồi!”

FIC ĐÃ ĐƯỢC SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ. ĐỀ NGHỊ KHÔNG RE-POST Ở BẤT KỲ ĐÂU.

—————————————

Chương 44.

Có một số việc bị cắt ngang, sẽ rất khó bắt đầu lại.

Tựa như Jongin sau khi bị Lu Han không nặng không nhẹ mà đẩy ra một cái, giống như bị giội cho một gáo nước lạnh, cả người đều giảm xuống mấy độ C.

Lu Han quay đầu ra chỗ khác, cũng không dám nhìn cậu nữa, chỉ nghe thấy một trận quần áo ma sát phát ra tiếng loạt xà loạt xoạt, sau đó gối dựa bên cạnh chợt nhẹ đi, Jongin đã đứng dậy, đang muốn đẩy cửa ra ngoài.

FIC ĐÃ ĐƯỢC SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ. ĐỀ NGHỊ KHÔNG RE-POST Ở BẤT KỲ ĐÂU.

—————————————

Chương 43.

Lu Han gặp lại Jongin, đã là chuyện của mười ngày sau, sớm đã vượt qua thời hạn ba ngày gì gì đó. Đại khái Jongin cũng vừa trở lại, xuất hiện trong phòng thay đồ, bộ dạng đều lộ ra vẻ phong trần mệt mỏi; trong tay của cậu ôm một gối đỡ cổ, hai vai đeo ba lô, đầu tóc cùng vai đều dính một tầng tuyết mỏng, nhưng ánh mắt lại có vẻ càng ngày càng phát sáng.

“Anh, em đã trở về!”

FIC ĐÃ ĐƯỢC SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ. ĐỀ NGHỊ KHÔNG RE-POST Ở BẤT KỲ ĐÂU.

—————————————

Chương 42.

Ba ngày nghỉ năm mới trôi qua không quá nhanh: Ngày thứ nhất bị Lu Han dùng để say rượu, ngày thứ hai anh dứt khoát dùng để ngủ, đợi đến ngày thứ ba Lu Han lảo đảo bò xuống giường, Yixing đã ở trong phòng tắm rửa mặt đánh răng chuẩn bị đi ngủ rồi.

Ba ngày nay Lu Han ngủ đến mức xương cốt đều mềm nhũn ra rồi, anh chống tay sau lưng đi vào phòng tắm, trực tiếp đá Yixing đứng trước bồn rửa một cước, “Em mau lên, anh đây cần rửa mặt.”

FIC ĐÃ ĐƯỢC SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ. ĐỀ NGHỊ KHÔNG RE-POST Ở BẤT KỲ ĐÂU.

—————————————

Chương 41.

“Lu Han — Lu Han!”

Yixing lê dép đi tới đi lui gọi, ngay sau đó thì dừng lại ở trước cửa, đập bang bang lên cửa phòng tắm, “Lu Han, anh có đi được không vậy?!”

Trong phòng tắm, đầu Lu Han đang cúi xuống, thân thể quỳ trên sàn nhà, quả thực hận không thể đem chút ít nước vàng cùng tim gan phổi thận tất cả ói ra hết.

FIC ĐÃ ĐƯỢC SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ. ĐỀ NGHỊ KHÔNG RE-POST Ở BẤT KỲ ĐÂU.

—————————————

Chương 40.

Kibum bên kia trái lại hình như là lắc được một bộ tốt, Lu Han quan sát biểu tình của Taemin vài giây, nhanh chóng nhận ra đuôi lông mày của tên nhóc kia có vài tia vui mừng hiện rõ trên mặt.

Anh quay đầu lại liếc mắt nhìn dáng vẻ Jongin căng thẳng như vậy, đầu óc một trận choáng váng phát nhiệt, cuối cùng cảm giác chính mình đang mơ trở về thời thiếu niên còn ở Bắc Kinh, anh còn ở trong đại viện thuộc khu quân sự, cả ngày liền thích dẫn theo 2 đứa trẻ con chơi chọi dế. Khi đó, anh thật sự không biết mùi vị của sự ưu sầu.