So sánh hướng chức năng và hướng đối tượng

OOP và POP đều là ngôn ngữ “Lập trình hướng đối tượng” và ngôn ngữ “Lập trình hướng thủ tục”. Cả hai đều là ngôn ngữ lập trình sử dụng trong lập trình cấp cao để giải quyết một vấn đề nhưng cách tiếp cận khác nhau. Các cách tiếp cận này trong thuật ngữ kỹ thuật được gọi là mô hình lập trình. Một chương trình giúp bạn dễ dàng giải quyết vấn đề chỉ bằng cách sử dụng phương pháp phù hợp hoặc bạn có thể nói ‘mô hình’. Lập trình hướng đối tượng và lập trình hướng thủ tục là hai mô hình như vậy.

1. Lập trình hướng đối tượng (OOP) là gì?

OOP là một ngôn ngữ lập trình cấp cao được chia thành các phần nhỏ. Mô hình này dựa trên các đối tượng và lớp.

  • Đối tượng – Đối tượng về cơ bản là một thực thể độc lập tích lũy cả dữ liệu và thủ tục để thao tác dữ liệu. Các đối tượng chỉ đơn thuần là cách thể hiện của các lớp.
  • Lớp – Nói một cách đơn giản, lớp là một bản thiết kế của một đối tượng xác định các thuộc tính chung của một hoặc nhiều đối tượng được liên kết với nó. Một lớp có thể được sử dụng để định nghĩa nhiều đối tượng trong một chương trình.

Mô hình OOP chủ yếu tập trung vào dữ liệu hơn là thuật toán tạo mô-đun bằng cách chia chương trình thành dữ liệu và các chức năng được đóng gói trong các đối tượng. Không thể sửa đổi các mô-đun khi một đối tượng mới được thêm vào hạn chế bất kỳ quyền truy cập chức năng không phải thành viên nào vào dữ liệu. Phương pháp chính là cách duy nhất để đánh giá dữ liệu.

Các đối tượng có thể giao tiếp với nhau thông qua các chức năng giống nhau. Quá trình này được gọi là truyền thông điệp. Sự ẩn danh giữa các đối tượng là điều làm cho chương trình an toàn. Một lập trình viên có thể tạo một đối tượng mới từ các đối tượng đã có bằng cách sử dụng hầu hết các tính năng của nó, do đó làm cho chương trình dễ dàng thực hiện và sửa đổi.

\>>> Đọc bài viết: 5 Điểm đáng chú ý tại khóa học lập trình trực tuyến FPT – FUNiX

2. Lập trình hướng thủ tục (POP) là gì?

POP tuân theo phương pháp tiếp cận từng bước để chia nhỏ một nhiệm vụ thành một tập hợp các biến và quy trình (hoặc chương trình con) thông qua một chuỗi hướng dẫn. Mỗi bước được thực hiện theo thứ tự có hệ thống để máy tính có thể hiểu được những việc cần làm. Chương trình được chia thành các phần nhỏ gọi là các hàm và sau đó nó tuân theo một loạt các bước tính toán được thực hiện theo thứ tự.

Cách tiếp cận từ trên xuống để thực sự giải quyết một vấn đề, các thủ tục tương ứng với các chức năng và mỗi chức năng có mục đích riêng. Chia chương trình thành các hàm là chìa khóa của lập trình thủ tục. Vì vậy, một số chức năng khác nhau được viết để hoàn thành nhiệm vụ.

3. Sự khác biệt giữa OOP và POP

31 Định nghĩa

OOP là viết tắt của Lập trình hướng đối tượng và là một cách tiếp cận lập trình tập trung vào dữ liệu hơn là thuật toán, trong khi POP, viết tắt của Lập trình hướng thủ tục, tập trung vào sự trừu tượng hóa thủ tục.

3.2 Các chương trình

Trong OOP, chương trình được chia thành các phần nhỏ được gọi là các đối tượng là thể hiện của các lớp, trong khi trong POP, chương trình chính được chia thành các phần nhỏ dựa trên các chức năng.

3.3 Chế độ truy cập

Ba chế độ truy cập được sử dụng trong OOP để truy cập các thuộc tính hoặc chức năng – ‘Riêng tư’, ‘Công khai’ và ‘Được bảo vệ’. Mặt khác, trong POP, không có chế độ truy cập nào được yêu cầu để truy cập các thuộc tính hoặc chức năng của một chương trình cụ thể.

3.4 Tiêu điểm

Trọng tâm chính là dữ liệu được liên kết với chương trình trong trường hợp OOP trong khi POP dựa vào các chức năng hoặc thuật toán của chương trình.

3.5 Chấp hành

Trong OOP, các chức năng khác nhau có thể hoạt động đồng thời trong khi POP tuân theo cách tiếp cận từng bước có hệ thống để thực thi các phương thức và chức năng.

3.6 Kiểm soát dữ liệu

Trong OOP, dữ liệu và chức năng của một đối tượng hoạt động giống như một thực thể duy nhất nên khả năng truy cập được giới hạn ở các chức năng thành viên của cùng một lớp. Mặt khác, trong POP, dữ liệu có thể di chuyển tự do vì mỗi hàm chứa dữ liệu khác nhau.

3.7 Bảo vệ

OOP an toàn hơn POP, nhờ tính năng ẩn dữ liệu giới hạn quyền truy cập dữ liệu vào hàm thành viên của cùng một lớp, trong khi không có cách ẩn dữ liệu như vậy trong POP, do đó làm cho nó kém an toàn hơn.

Như vậy, qua các chia sẻ trên bạn đã hiểu hơn về sự khác biệt giữa Lập trình hướng đối tượng và Lập trình hướng cấu trúc. Chúc bạn sẽ có định hướng học trong tương lại tốt để chọn được ngôn ngữ phù hợp với mình.

Chủ đề