Phù quang của mạt hồi review

Mình sủng công nhưng mình chọn truyện hay dở là vì thụ. Thế nên, nếu sủng thụ bạn có thể đọc, cân bằng tất nhiên là ok nhưng nếu bạn là cuồng sủng thụ thì có thể click back.

Thể loại bắt buộc: Nhất công nhất thụ. Bây giờ cũng ngán truyện 1×1 nhưng có kẻ thứ 3, 4, 5…

Hạn chế: SM, toys, truyện nhiều H.

Ưa thích: NGƯỢC. Hài cũng được, chủng điền, ấm áp gì cũng được nhưng phải có tí ngược làm gia vị. Nhưng so với năm ngoái đã bớt độ ghiền ngược đi.

Bài rất dài =.=

  1. 1. Truyện biết/ nghe đồn rằng hay nhưng không bao giờ đọc:

Khiếu kiếm chỉ giang sơn: (chắc tính là chưa muốn đọc thôi) truyện này xem spoil khá hay có điều lại khiến mình ngần ngại. Anh công có hai trái tim bên lề. Anh rất tốt, thụ của anh cũng tốt, hai người cường, xứng lứa vừa đôi, yêu nhau đàng hoàng. Anh công có tư cách, cũng không có lỗi gì. Nhưng khi xem spoil mình thấy đau lòng cho hai người kia. Drop ở đoạn đầu vì cảm thấy tinh thần chưa đủ để đọc truyện này.

La Phù vãng sự hệ liệt: nghe đồn khúc cuối có màn nhập hồn chi đó của bạn công. Mình hơi sợ. ><. Ghét mấy vụ như vậy lắm, đọc không thoải mái. Sợ lỡ thích tính cách trước đó của bạn, nhập qua nhập lại nhập tới nhập lui thì…

Nhất đao xuân sắc: Mình không sợ ngược, thể loại ngược nào cũng đã đọc qua rồi. Thậm chí cả BE cũng từng đọc qua nhiều nhưng mà truyện này vừa BE cho đời trước (cặp chính của Đại phách quan) còn đời sau thì dây dưa không rõ, nghe đồn là trong trái tim của bạn uke có cả hình bóng của hai người, mà mình không thích cái kiểu ấy chút nào. Đành ngậm ngùi bước qua.

À, sẵn nhắc bộ sau BE bộ trước, cảnh báo là Ngu quân như sơn cũng như rứa. Ai mê Chính thị vi nhĩ thì cẩn thận kẻo khóc hận nha.

Nam phi hoặc chủ: Nghe Phong Phong spoil gần hết bộ này. Và không muốn đọc. Mình không thích bạn thụ như thế, nếu đã dứt tình thì đừng trở về nữa, hoặc là kiên trì ở bên người mình yêu dù cái thằng bạn yêu rất khốn nạn, hoặc là bỏ đi. Bạn đã thay lòng, đã sống bên người khác thì còn quay lại làm gì? Hoàn cảnh khốn cùng thì vẫn cứ biến. Bạn lằng nhằng quá. Còn công trong truyện, lẽ ra nếu ảnh chết đi thì mình sẽ đọc. Anh không nên sống (sống cô đơn thì ác với anh quá). Dù rằng những gì anh làm đều bất đắc dĩ, nhưng cái chuyện dây dưa giữa giang sơn và mỹ nhân thì anh nên chết cho rồi, đã chọn thì phải dứt khoát, cứ lằng nhằng lèo nhèo khổ cả mớ người. Sống chật đất quá.

Khuynh thế- Thiên hạ duy song: Bộ này cũng là Phong Phong kể cho mình nghe. Và mình chạy. Mình có thể coi cường cường, thích cường cường. Nhưng siêu cường thì mình không dám rớ. Thấy thiếu thực thế quá mức.

Tuyệt kiếm lộng phong: khi đọc thể loại mình rất thích, cường cường, trung khuyển thụ, ngược công một chút. Nhưng đọc được một phần thì mình drop. Cảm thấy hai bạn máu lạnh quá. Người ta chưa đáng chết mà hai bạn đã cho người ta đi taxi đoàn tụ ông bà rồi. Thôi, xin kiếu =.=.

Tọa khán vân khởi thì : chẳng hiểu sao mãi không đọc được bộ này. =.=. Mình cũng đọc nhiều bộ bình đạm, đều đều, dài cũng nhai, ngắn cũng xử nhưng cứ đọc đến Tọa khán là thấy chán.

Đại giá quý phi: lý do chỉ có 4 chữ: Công quá vô dụng. Kiểu của bạn chắc so được với ông Thắng đế trong Sửu hoàng. Drop.

Ác ma chi danh (Nhĩ Nhã): Mình không thích bạn công trong truyện này, em thụ cũng chẳng ưa được. Truyện cứ nhảm nhảm thế nào. Tới chỗ mình drop vẫn nhạt phèo.

Truyện của Điệp Chi Linh, Kỳ Lân Ngọc, Phong Lộng, Hỏa Ly: cái này sẽ nói ở phần tác giả.

  1. 2. Truyện đã đọc, hay nhưng không dám đọc lại:

Đại phách quan: Đây là cái truyện ác nhơn thất đức. Ghi thể loại là ấm áp, ừ, mình thừa nhận nó có ấm đó, nhưng ngược gần chết luôn. Có rape, có một kẻ thứ 3 mình vô cùng ghét và một kết thúc HE nhưng mà là HE lừa đảo, HE có thời hạn. Ai muốn thử thách tinh thần xin mời đọc, nội dung hay, cường công cường thụ (đặc biệt mình rất rất thích tình cảm công và thụ trong truyện) nhưng hãy chuẩn bị cho việc down tinh thần. Đây chính là nguyên nhân mình không còn ác cảm với truyện của Mê Dương đó. Đọc xong Đại phách quan, mình gần như lê lết, mãi đến khi đọc xong hết tất cả các bộ đã edit của Mê Dương (vâng, tất cả) thì mới ổn định lại được tinh thần. Mình có viết một bài feel về Đại phách quan *chỉ chỉ mục lục* đọc xong rồi coi nhé.

  1. 3. Truyện đã đọc nhưng không muốn đọc lại:

Khuynh tẫn thiên hạ: Đây là bộ đam mỹ chính thức kéo mình vào giới. Trước đó đọc Liễm Diệm cầm hoan xong, qua Dụ đồng là chạy đam mỹ suốt mấy tháng. Ngày trước mình đọc được kha khá, rồi coi spoil (rất nhiều), nhảy qua cả PN để đọc. Văn truyện này hoa mỹ, nên mình quyết định để dành sau này edit hoàn mà đọc lại. Nhưng thời gian chờ đợi chừng hai năm này mình đã đọc quá nhiều và nhận ra rằng cái mỹ trong Khuynh tẫn thiên hạ- Loạn thế phồn hoa không phải là thứ mình thích. Một lúc nào đó có cảm hứng sẽ đọc lại, nhưng bao giờ thì trời biết.

Thúc phược (Ràng buộc): Mình đã từng thích truyện này. Nhưng giờ thì… Chỉ ước gì Kỳ Dịch chết. Thà anh cứ giao Hàn Huyền Phi cho người khác chiếu cố và chết để tạ tội với những bằng hữu đã bị người anh yêu hại chết thì mình còn chút tôn trọng anh. Bao nhiêu người đã mất, vậy mà anh còn sống? Anh đổi lấy mạng của Hàn Huyền Phi thì anh phải trả bằng mạng sống của mình. Quỳ xuống van xin là đủ rồi sao? Mạng anh là thiên chi kiêu tử còn mạng người khác chỉ là cỏ cây rác rưởi ven đường, không đáng đổi phải không? Kỳ Dịch, anh không thấy xấu hổ sao, không thấy có tội sao? Bạc nhược và yếu đuối, tại sao ngày xưa mình lại thích ảnh vậy trời ><.

Thu Tư: Lẽ ra bộ này mình thấy không đáng nhắc =.= Chọn cũng nên chọn ví dụ tiêu biểu. Nhưng không hiểu sao cái bộ dở tệ này lại được thiên hạ khen nhiều quá O__O. Một bộ nhảm nhí với một em thụ yếu ớt cùng anh công có vấn đề ở não bộ. So với truyện này thì phim thần tượng Đài Loan còn thực tế hơn 1000 lần.

Du long tùy nguyệt : Cùng với Ác ma chi danh là hai truyện hiếm hoi của Nhã tỷ mình không thích. Truyện này thì đọc hết. Nhưng bảo mình đọc lại thì không. Có lẽ vì đọc SCI trước nên mình quá ấn tượng với Cẩm Sách trong đó, qua Phổ Sách thì… Anh Phổ chẳng thể cho mình cảm giác như Cẩm Đường. Công Tôn cũng chán hơn. Tiểu Tứ Tử thì… ai thích chứ mình chẳng ưa được. Và quan trọng là vụ án trong Du long quá tệ so với Quỷ hành, Long đồ hay SCI.

Cuộc sống hậu hiện đại của gấu trúc: Đọc từ đầu đến chương áp cuối rất ổn. Tới khúc cuối… =.=. Mình không spoil, ai đọc rồi thì biết. Mình không thể nào chấp nhận được sự việc đó. Hoàn toàn không thể. Quá độc ác đi. Lúc đó đọc cứ ngẩn ngơ “Hả?” “Tại sao?”… Hẫng vô cùng. Thế nên không bao giờ đọc bộ này nữa đâu. Đau lòng đủ rồi.

Thác giá: Một bộ truyện hay. Tình cảm, đau thương, cảm động, ngược tâm, hỉ nộ ái ố đều có cả. Dù đau lòng nhưng không thể chê vào được. Nhưng mà, không có phiên ngoại thì mình hổng đọc lại đâu ><.

1.4 Thể loại truyện ưa thích:

Thụ sủng công: Ôi, Tiệm quan tài số 7, Ngục quỷ, Xuyên việt chi quy đồ, Thế giới chi giá (Tàng anh tập), Phược Long, Phong nguyệt trái…. Nhiều, năm nay đọc được nhiều thụ sủng công ghê. Thích muốn chết. Mình cưng công mà, nên đọc mấy cái này thấy thỏa mãn vô cùng. Một Đường Thất lặng yên bình thản lo lắng chăm sóc, Ngô Thủy Căn tuy ngốc nhưng hết lòng bảo vệ Thác Bạt Thiệu, Đường Phi dù chịu đủ đắng cay vẫn bảo vệ Thần Anh và một An Đạt dịu dàng, bao dung để xoa dịu quá khứ đau buồn của người cậu ấy yêu thương.

Thực sự chẳng gì thích hơn thụ sủng công cả.

Trinh thám: Năm nay có mấy bộ mình chết mê nhưng mang hơi hướm trinh thám-kinh dị hơn. Tiệm quan tài số 7, Ngục quỷ và Dữ thú đồng hành hệ liệt. Coi buổi tối cũng dễ rợn da gà lắm. Tiệm quan tài số 7 nghe tên tuy ghê ghê nhưng nó ít kinh dị hơn hai truyện kia nhiều. Ngục quỷ với Dữ thú mà đọc buổi tối thì… Mình đặc biệt nhớ một bạn trong Ngục quỷ với biệt danh Phùng thịt nướng. Không phải tại bản bán thịt nướng mà là vì… =.=.

Võng du: mình chỉ hợp với võng du bàn phím nên mấy bộ như Tinh ấn online với Lost temple coi không nổi, chỉ xem được một cái Tiếu ngạo online du nhưng cũng không thích. Năm nay đọc võng du khá nhiều, khá thích Tiểu nương tử thân cá chủy tiên, Tiểu tâm phiến tử, diễn kỹ nhất lưu. Một quyển nhật ký khơi mào gian tình thì thấy hơi loãng. Thần vô chi tế với Cao thủ bất tịch mịch thì game quá nhiều. Cao thủ còn hài hước, đỡ đỡ chứ Thần vô chơi game mà cứ như thương trường ngoài đời, quan trọng hóa vấn đề, mình không thích. Thích nhất trong mớ võng du này chắc là 59 ái miễu. Hài hước và ấm áp. Xem thích ghê luôn :D.

Hài: Gương vỡ lại lành thì có Tiểu quy mô chiến tranh, Thuần linh thời đại, Bình hoa. Hài vương vấn chút buồn thì có FH tiên sinh hệ liệt- Phế thoại tiên sinh. Hài thoải mái thì có Chiêu tài. Hài có tình tiết phi tự nhiên có Điểu ngữ chuyên gia. Còn hài… kinh dị thì có Xui xẻo, chia tay đi. Nói chung là đọc mấy bộ này rất thỏa mãn, rất thoải mái. Khuyến khích nên đọc lúc tinh thần down. Và dù hài là chính truyện cũng không kém phần sâu sắc đâu.

Đặc biệt, khuyến khích mọi người (nhất là những ai cuồng sủng thụ) đọc Thuần linh thời đại (Thời đại thuần 0) đi ạ. Đọc để biết bây giờ công là sinh vật quý hiếm cần được bảo tồn rồi. Đừng có chửi hoài như thế nữa. Riết rồi ra đường toàn thụ là thụ.

Ấm áp: Ấn tượng với Xuân thụ mộ vân, Kinh đô đào hoa nguyên, Hẻm ngô đồng, Mạch thượng thùy gia niên tại thiểu, Qua ngày, Bạch trạch, Bình dân hạnh phúc… Ấm áp chủng điền thường đi chung với nhau. Ngày ngày bình lặng trôi qua, không ngược không đau, không tranh giành chi hết. Chỉ có hai con người bình thản nắm tay qua năm qua tháng, từ thuở tóc xanh tới ngày bạc trắng.

Nhấn mạnh Xuân thụ mộ vân hơn một chút vì tình tiết của nó khá nổi bật, có chút bất ngờ thú vị và… một bạn công nghèo rớt mồng tơi mê kẹo ngọt.

Ngược: Vâng, ngược quằn quại, siêu cấp quằn quại. Năm nay mình đọc ít nhưng toàn hàng chất lượng. HE nha, nhưng mình toàn lê với lết vì nó.

Xuyên việt chi quy đồ: đỉnh cao. Mình được Phong chuột bạch trước bộ này. Trong quá trình đọc, chị tác giả cũng rất dễ thương “chuẩn bị ngược nha”, “sắp ngược nha”, “chẳng là gì so với ngược sắp tới nha”, đọc xong bộ này mình héo cả người. Dù là nó HE. Rồi tới lúc đọc PN, nửa đêm đọc cái PN tèo teo, khóc ướt cả gối. Đau lòng khủng khiếp. DÙ LÀ HE.

Thùy chủ trầm phù, Đại phách quan, Thế giới chi giá (Tàng anh tập), đọc xong mấy bộ này mình toàn gục lên gục xuống, ngất tới ngất lui.

Còn một truyện, dành cho những ai thích tự ngược siêu cuồng (tức là đọc xong vẫn day dứt dù HE), Thập niên của Ám dạ lưu quang.

Chính vì năm nay đụng trúng mấy cái này nên mấy cái ngược nhẹ hơn, âm thầm bla bla cho de hết.

Trọng sinh: năm nay đọc khá nhiều trọng sinh. Và cũng nhờ nó mình bớt ác cảm với phụ tử niên thượng. Bộ ba trọng sinh Đường phong, Minh hà, Thanh ca của Thiên Khỏa Thụ mình rất thích. Nhất là Thanh ca. Ngoài ra Thụ Thụ còn một bộ trọng sinh khác là Hứa Vị trọng sinh ký cũng khá. Đặc biệt là đa số (đa số thôi) những nhân vật nữ trong truyện của Thiên Khỏa Thụ mình đều có cảm tình. Hai bộ Trọng sinh của Kỳ Lân Ngọc thì mình drop. Sẽ nói ở phần tác giả. Trọng sinh chi đăng phao sửu tiểu áp cùng tác giả với Khi cà chớn gặp cà chua, lúc đầu mình rất mong đợi nhưng đọc xong thì thất vọng tràn trề. Đã sống lại một đời nhưng tính cách bạn thụ chẳng khác nào đứa trẻ ba tuổi. Chướng mắt dễ sợ. Trọng sinh chi nịch ái cũng tương tự như vậy. Sống hơn người ta một kiếp mà các bạn dường như chẳng khôn lên được miếng nào. Trọng sinh chi cưu triền là bộ hiếm hoi chủ công. Tuy truyện cũng bình thường nhưng đọc chủ công thật sự rất thoải mái. Giai đoạn sau này mình rất ghét tình cảm tay 3 (dù cuối cùng là 1×1) nên tính cách thẳng thắn, quyết đoán của bạn công làm mình cứ xuýt xoa. Muốn đọc thêm nhiều truyện chủ công nữa.

Võng phối: tính tới nay mới đọc có 4 bộ thôi, Võng phối bối cảnh hệ liệt chi chuyện một người dụ dỗ và chậm rãi bị dụ dỗ, võng phối bối cảnh hệ liệt chi Chúng ta chơi giả làm thật đi, Phương pháp cưa đổ CV kỳ cựu và Khoảng cách 9000 fan. Hài hước và ấm áp, đọc xong thử nghe vài cái kịch truyền thanh là cười rúc rích YY cả ngày. Trong đó, thích nhất là Chúng ta chơi giả làm thật đi. Tình cảm của Cải trắng đại hiệp và Đạm tiểu thụ nhà bạn rất trong sáng, hài hước, cũng có nước mắt và ngược chút ít nhưng ngược làm người ta ấm lòng. Mình nhớ nhất chi tiết Kỳ Dĩ vì ráng làm tăng ca để mua nhà mà bị tai nạn xe, Đạm Ngữ vừa khóc vừa bảo “Anh không bỏ việc, em bỏ anh.” Coi mà thương Đạm Ngữ khủng khiếp.

List truyện siêu thích: Thùy chủ trầm phù, Trầm nịch, Dữ thú đồng hành hệ liệt, Xuyên việt chi quy đồ, Đích tử nan vi.

Năm nay được mấy bộ này thích vô cùng tận. Điểm chung đều là siêu dài, thích cả công cả thụ cả truyện. Trừ Dữ thú thì mấy bộ còn lại đều thuộc loại cổ trang. Kịch tính, gay cấn đủ cả. Thich đều, không thể chọn ra được truyện thích hơn. Nhưng Xuyên việt mình khóc nhiều nhất, nín cả chính văn, đọc tới PN thì trùm mền khóc ướt cả gối. Đau lòng muốn chết. Cảnh báo nữa là khúc đầu Dữ thú đừng đọc ban đêm, coi chừng khỏi ngủ.

Truyện ngấp nghé: Ngục quỷ, Tiệm quan tài số 7, Xuân thụ mộ vân

\=> Phiên ngoại đi, cầu phiên ngoại ><. Riêng cái Xuân thụ mộ vân thì từ từ chờ đọc lại.

Bom xịt:

Công tử biến bại gia tử: vì khá thích Đông Phương Bất Bại chi Noãn dương nên mình mới chờ mong bộ này. Và kết quả là, rât cố gắng đọc nhưng nhảy cóc vài lần là mình drop. Không thể hiểu nổi truyện này hay ở chỗ nào. Hình tượng ban đầu rất lãnh khốc, vậy mà rốt cuộc quản gia trong nhà không cho anh ăn cơm vì anh làm em thụ giận??? Xin lỗi, không thích nổi. Truyện phi lý và nhảm kinh dị =.=.

Giang Nam (Mạt Hồi): Mình đọc spoil cực kỳ thích bộ này. Lúc biết edit cũng kha khá thì mong chờ từng ngày. Tới khi đọc rồi thì tức gần chết. Xin lỗi, chỉ mấy đứa bị cuồng ngược công sủng thụ phát khùng mới chịu nổi. Cứ đem mà so với mấy truyện ngược thụ như Tuyết táng chi ái, cũng ngược cỡ cỡ đó. Mà thà ngược công không thôi mình cũng có thể ráng nuốt, Mạt Hồi còn ráng đẩy cao trào hơn là hại luôn cả mẹ anh, đẩy anh vào đường cùng. Mẹ anh có tội gì trời, bà ấy đã khổ lắm rồi. Tự dưng khổ tận cam lai chưa được bao lâu, lòi đâu ra một cái tình tiết dở hơi cho bà ấy… Nghĩ lại mà xót lòng. Sau bộ này, mình mất hẳn lòng tin với Mạt Hồi, đọc xong Thực nhân hoa là đoạn tuyệt luôn. Ai thích bộ này cảm phiền tránh xa mình ra một chút, tư tưởng bảo thủ hủ lậu không dám sánh cùng các bạn =.= Ác mộng, chính xác là ác mộng.

Vợ mới của bố ở nhà đối diện: Nghe spoil rất hay, hài vô cùng. Nôn nóng chờ coi, rốt cuộc mém ngất tại chỗ. Bạn công (vâng, vai trò bạn ấy trong truyện là công) yếu ớt chảy nhớt, trốn tránh đủ thứ. Phải nói là vô cùng hiếm hoi, mình thật sự cầu nguyện cho bạn bị anh thứ ba bắt về lại. Thụ thì cứ làm thụ đi, ham hố chi vậy. Bạn thụ của bạn còn có khí chất công hơn >,,<.

2. Công – Thụ

2.1 Couple

Hoàng Phủ Kiệt- Trương Bình (Sửu hoàng), Tang Mạch- Không Hoa (Diễm quỷ), Sở Phi Dương- Quân Thư Ảnh (Dương thư mị ảnh), Tần Vọng Thiên- Mộc Lăng (Hảo mộc vọng thiên).

\=> Cũ

Phượng Minh Trạm- Nguyễn Hồng Phi (Đích tử nan vi –Hoàng đế nan vi), Viêm Chuyên- Tiêu Hòa (Dữ thú đồng hành hệ liệt), Lãnh Huyền- Lôi Hải Thành (Thùy chủ trầm phù), Tần Ca- Ngũ Tử Ngang (Trầm nịch).

Các cặp cũ không có gì thay đổi, các cặp mới đáng lý ra sẽ có thêm Đường Phi- Phượng Thần Anh (Xuyên việt chi quy đồ) nhưng do mình thương (nhấn mạnh là thương) Thần Anh quá, vượt hơn cả thích Đường Phi nên đành để cặp này ngậm ngùi lọt sổ. Các cặp ở trên là thích đều hết, không ai trội hơn ai. Trong đó Trạm Trạm với Ái Phi của em, Viêm Chuyên với Tiêu Hòa là nổi tiếng về độ mặt dày, mèo mả gà đồng như nhau. Còn Lãnh Huyền- Hải Thành, Tần Ca- Tử Ngang đều là đế thụ. Ngang tài ngang sức, cường cường, trời sinh một đôi.

2.2 Công

Ghét:

Năm nay xin định nghĩa lại thể loại công ghét, không hẳn là Nhược công mà chính xác là Vô trách nhiệm công. Như hai bạn năm ngoái lọt vào danh sách vì cái tội chẳng có chút xíu trách nhiệm nam nhi nào, yêu yêu đại, thụ của mình có hậu quả gì các bạn cũng bó tay chẳng bảo vệ được. Năm nay mình thêm vào hai bạn nữa. Một là bạn công Quý Phong trong Phong quá thiên phàm. Bạn này đối đãi với thụ của mình tốt, tốt đến nỗi mình drop luôn truyện vì không chịu nổi chuyện bạn đối với người bạn dính tiếng sét ái tình như thế trong khi bạn cư xử quá vô ơn với sư huynh luôn che chở bạn từ bé và cái kiểu vô tâm ác nhơn thất đức với một em trái tim bên lề trong lúc người ta đang chịu đả kích mất người thân. Phát ghét >,,<

Hai là bạn công Bắc Tề Lạc trong Thực nhân hoa (Mạt Hồi). Phải nói là mình chưa thấy được mấy thằng khốn nạn như bạn. Bạn đối với thụ của bạn thế nào thì kệ, cá nhân mình cũng chẳng ưa gì bạn ấy. Nhưng cách bạn đối xử với trái tim bên lề của bạn và người yêu (cũng có thể coi là ân nhân) của uke bạn thì, xin lỗi, vô học vô lương tâm không thể tả. Người ta chẳng đụng gì đến bạn cả, bạn có cả trăm ngàn cách để cô gái ấy chia tay người bạn yêu nhưng bạn lại chọn cách khốn nạn nhất là chuốc thuốc cho trái tim bên lề của bạn và cô gái ấy để tung scandal. Danh tiết con nhà người ta, chưa kể còn dính bầu nữa. Người đâu khiến phát tởm được ấy =.=.

Thích:

Nhược công: là nhược so với thụ. Có Tô Khuynh Quốc (Loạn thế khuynh quốc), Thẩm Trạch (Tiệm quan tài số 7) và Trầm Nhược Thủy (Tình động). Trời ơi, cái kiểu này là thụ sủng công vô cùng rõ ràng nè, mình thích muốn chết ~~. Ba em này đều thuộc dạng người có nhan sắc cả, tính tình thì… Khuynh Quốc và Nhược Thủy thì mình đã thấy giới thiệu trước chứ em Thẩm Trạch mình coi tới nửa truyện mà vẫn lầm em là đỏng đảnh bướng bỉnh ngạo kiều tiểu thụ =.=. Khuynh Quốc thì không được thụ nhà em sủng, em có một trái tim bên lề tên Hạ Lan Thính Tuyết. Thiệt tình là đọc làm mình liên tưởng tới nàng thân yêu và Pi ca ca, bạn thụ có thể gán cho Kame cũng được, có điều là đại thúc thụ ><.

Bá đạo phúc hắc công: năm nay mình đọc khá ít thể loại này. Nhưng ấn tượng nhất là Baal (U linh Boss) và Viên Liệt (Thần toán tứ bộ- Quốc tướng gia thần toán). Tính ra phải ghi Baal là bá đạo phúc hắc điên khùng công. Vừa tự kỷ vừa biến thái. Khùng có đào tạo và vô cùng khoa học. May mà đây là truyện hài chứ không thì em Vương Tiểu Minh có nước tự tử vì bị một tên siêu cấp điên khùng như vậy bám theo. Còn Viên Liệt, haiz, chẳng biết xếp anh vào thể loại này có đúng không. Vốn định xếp anh vào ôn nhu công nhưng anh lại quá cường, quá giỏi, quá ấn tượng. Đọc cmt bên VNS thấy nhiều người không thích Viên Liệt, bảo anh nhược này nọ, mình cũng từng viết về vấn đề này trong bài riêng về truyện, giờ nói lại lần nữa, Viên Liệt là nhân vật làm mình thương cảm, suy nghĩ nhiều nhất trong cả hệ liệt. Mình muốn phiên ngoại cho anh và Tịch Ly :(((

Giảo hoạt công: Lâm gian thương Lâm Tẩm (Sau cơn mưa lại thấy cầu vồng), Khuyết Thư (Hi nháo dị vực- Hữu cầm hà tu kiếm), Ngao Thịnh (Thần toán tứ bộ- Thịnh thế thanh phong).

Nếu như năm ngoái trừ anh Lộ Tinh Thiên giảo hoạt biến thái, hai bạn kia là giảo hoạt lừa đảo công thì năm nay ba vị này toàn là giảo hoạt si tình giả vờ ôn nhu công cả. Người các vị nhắm tới rồi thì như Ngộ Không chạy không thoát bàn tay Như Lai Phật Tổ (xí, dừng, <= couple nè) không thể nào thoát được. Thật ra cũng phải ăn chút khổ sở, trừ Lâm gian thương may mắn gặp Tiểu Đường hiền lành, Khuyết Thư và Ngao Thịnh đều phải lăn lê bò càng không ít mới rước được người đẹp về nhà. Thôi thì, tham cưới vợ đẹp thì phải chịu đi. Cũng khá trùng hợp là hai bạn đều là đế vương còn nhà vợ các bạn cũng có thế lực chẳng kém và không ưa gì các bạn.

Ôn nhu công: Cố Lưu Niên (Lưu niên tự thủy), Ninh Cảnh Niên (Thiếu niên du). Ôn nhu như nước. Hai truyện này ngược thấy sợ. Thụ của hai anh đều cường nhưng vì hoàn cảnh mà chạy trốn tình cảm của mình. Cảnh Niên còn đỡ chứ Lưu Niên thì thê thảm, truyện ngược công khủng khiếp luôn. Với cả Cảnh Niên bá đạo hơn một chút, đánh nhanh thắng gọn. Còn Lưu Niên là siêu ôn nhu nên người ảnh thương đâm ra mặc cảm, tự ti mà chạy trốn hoài. May mà cuối cùng châu về hợp phố, hạnh phúc viên mãn.

Ngoài ra còn có Phương Minh Thụy (Hứa Vị trọng sinh ký). Yên lặng yêu thương che chở bảo vệ cho người mình yêu, chịu đủ hiểu lầm và khinh rẻ. Thương lắm lắm ><.

Ôn nhu công trá hình: Cận Thần (Luxury man). Ôn nhu chết người cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng. Một kiểu ôn nhu lạ đời tới mức trước khi đọc phiên ngoại mình không hề nghĩ anh yêu Tô Chí Hạo như thế. Truyện này xem spoil và đoạn đầu mình không thấy ấn tượng gì nhưng đọc xong thì có nhiều ý vị. Khuyến khích đọc.

Isfel (U linh tửu điếm) và Tiết Linh Bích- Tuyết Tuyết (Bại nhứ tàng kim ngọc) cùng của Tô Du Bính. Hai anh đều nhà mặt phố, bố làm to. Một người là đọa thiên sứ quản lý tàu Noah, một người là Tuyết Y hầu oai phong lừng lẫy. Hai anh đều SIÊU ĐẸP. Tính cách lãnh đạm.Và cùng gặp được “người tình định mệnh” rất chi là… =.=. Ở điểm này thì Tuyết Tuyết có phước hơn một tí khi Minh Minh nhà bạn có xu hướng sợ chồng hơn em Thạch Phi Hiệp nhà Isfel.

Ngoài ra còn có fanboy xuất sắc nhất mọi thời đại – Phiền Tế Cảnh (Phồn hoa ánh tình không). Truyện này spoil mất hay nên mọi người cứ đọc ạ. Thích Cảnh Cảnh quá chừng luôn.

Điên khùng công: Điên khùng thì chắc không ai qua được em Gà rồi, Cơ Diệu Hoa (Hữu châu hà tu độc), em tự yêu tự ngược tự hết, cuối cùng tự (vác tài sản) bỏ nhà theo trai. Đến sư phụ và đại sư huynh còn sống nhăn mà em cũng vác cái hình lên bàn thờ cho ngồi luôn là hiểu rồi. Em có thể nói là nhân vật được tác giả ưu ái nhiều nhất (cho tới giờ) trong Hỉ nháo hệ liệt. Đẹp nhất lưu, võ công nhất lưu, gia thế cũng nhất lưu. Và để hợp với mấy cái nhất ấy, tính tình em cũng điên nhất lưu luôn.

Ngoài ra còn có Trần Xuyên (Tiểu quy mô chiến tranh) khùng khùng lười biếng công. Mạc Thụ (Xuân thụ mộ vân) mê-đồ-ngọt công, Tề Huy (Gia hữu tiểu ngốc) tự kỷ điên khùng công.

Phải nói là đọc mấy bạn điên khùng công này rất thích, coi cười gần chết. Mà vì điên khùng như vậy nên thụ của các bạn đều thuộc dạng thụ sủng công ôn nhu, dù bề ngoài đanh đá thì nội tâm vẫn ôn nhu. Nói theo Vệ Đinh trong Hoan nghênh lai đáo trạch nam chi gia thì chính là biết bệnh điên của chồng chữa không khỏi rồi nên đánh cam chịu số phận thôi.

Mỹ công: năm nay hình như chẳng đọc bộ Sửu công nào cả. Nhất là mấy bộ mình thích công toàn đẹp (còn hơn thụ). Lôi Hải Thành (Thùy chủ trầm phù) thì đời trước suất, chết xong xuyên vào một em rất mỹ. Phượng Thần Anh thì nhan sắc… hoa nhường nguyệt thẹn =.=. Viêm Chuyên cũng đẹp, Nguyễn Hồng Phi thì không cần phải nói, yêu nghiệt đó, Bao Tự đó. Mạc Thụ cũng chẳng kém. Chắc mỗi anh Ngũ Tử Ngang là bị lép hơn. Khổ anh tuấn tú đẹp trai, tác giả cứ hành anh chạy đi chạy lại suốt nên suốt ngày mặt mũi râu ria, giảm nhan sắc nhiều ><.

Nói chung là kể ra danh sách mỹ công thì kéo dài tới mai cũng chưa hết. Ngay cả cái bạn Bắc Tề Lạc mình chửi trên kia cũng là mỹ công đó. Mỹ tới mức dù tính cách bạn chỉ muốn chọi dép vào mặt thì vẫn có người theo đuôi.

Giờ nghĩ lại thì mình chẳng thấy năm nay mình đọc anh nào nhan sắc kém cỏi cả. Một mớ to đùng mỹ còn hơn thụ. Mớ thua thì cũng thuộc dạng anh tuấn tiêu sái, gái theo đầy đường ><. Cả cái bạn Vạn Nhân (Ngục quỷ) lúc đầu tưởng là siêu cấp mỹ nhược thụ sau mới biết là giảo hoạt mỹ công ><.

Top fav công của mình:

Phượng Phi Ly( Phương Phi Ly), Mộ Dung Viễn (Trích Tinh lâu chi Tỏa tình),

Nhậm Ninh Viễn (Quân tử chi giao), Lục Phong (Song trình)

Năm nay bổ sung thêm Phượng Thần Anh aka Tiểu Phượng Nhi aka Phượng Hoàng. Nếu list phía trên là những anh công đáng thương, dù Viễn ca và Phong ca cũng có lỗi nhưng đều là cực chẳng đã, còn em Phượng này thì tự ẻm ngược ẻm. Tự mình hại mình, chẳng thể trách ai. Có điều mình chửi em nhiều nhưng thương em cũng nhiều. Ngu si đần độn nhưng không thương không được.

Suýt lọt vào danh sách: Phương Minh Thụy (Hứa Vị trọng sinh ký): Bỏ anh vào đây cũng hơi kỳ nhưng xét cho cùng trong bộ này anh tuy đất diễn nhiều nhưng vẫn là nhân vật phụ. Mình thích anh, nhưng chưa đủ cuồng =.=. Đất diễn của anh mà lên chính thì… Anh rất dịu dàng. Anh rất quan tâm. Anh yêu rất mãnh liệt. Một Phương Minh Thụy đủ làm tâm can người khác đau đớn vì xót xa cho anh. Gần hai mươi năm chịu phỉ nhổ của người khác, gần hai mươi năm đứng từ xa nhìn người yêu vui vẻ bên gia đình, may mắn là những nỗ lực cũng có ngày thành công, cuối cùng hạnh phúc cũng mỉm cười.

Thụ mình thích: Mạc Diên (Trì Ái), Tiểu Thất (Khánh trúc nan thư), Lộ Thập Lục (Lộ Nhân), Đàn Huyền Vọng ( Thủy tinh đăng chi kim tuế đông phong vãn)

Năm nay Thanh Lạc đã rớt đài vì mình không thích Minh nguyệt chiếu hồng trần đủ để giữ em ở lại trong top. Thư Ảnh thì năm ngoái quá bấn Hiểu tinh cô tự nên em vào, năm nay anh Dương chồng em gỡ lại cái Phong vũ vô cực nên em chỉ còn cư ngụ top couple thôi.

Tính ra thì năm nay mình không thích thêm được em thụ nào cả. Các em thụ thích thì đều cùng chồng vô top couple cả rồi. Rất tiếc là Đường Thất (Tiệm quan tài số 7) và Đường Phi (Xuyên việt chi quy đồ), Tần Ca (Trầm nịch) đều suýt soát. Đường Phi thì đã giải thích ở trên. Còn em Thất, cả Thẩm Trạch nhà em lẫn Tiệm quan tài số 7 đều suýt soát chuẩn của mình nhưng mất điểm ở một chỗ là truyện kết thúc làm mình cảm thấy hẫng. Tần Ca cũng thế, Trầm nịch kết thúc nhanh quá. Phải chi có thêm cái phiên ngoại thì tốt biết bao.

Thụ ghét:

Loại kinh dị thụ: Không phải truyện kinh dị đâu. Hai bộ Hạ ngọ nhật hậu đích lão nhân trà và và Ông nội 16 tuổi. Ôi trời đất, drop xong hai cái này là mình thề không bao giờ đụng tới. Delete luôn. Hạ ngọ nhật hậu đích lão nhân trà, ông nội 60 xuyên vào cháu 16 tuổi. ==. Lạy Chúa, 60 tuổi mà ngu ngơ như còn hơn 6 tuổi. Mình coi khúc đầu, ráng kềm chế xem spoil khúc cuối rồi chạy luôn. Bại não quá mức. Một người đã sống 60 năm, dù có mù chữ nhưng ít ra cũng đã trải qua thời thế, ai lại ngây thơ gà mái mơ kiểu đó cho được. Giờ nhớ lại vẫn thấy ớn.

Loại thánh mẫu thụ: may mắn là năm nay nhờ Phong Phong chuột bạch mà mình tránh được bộ Nhị phân chi nhất giáo chủ. Nghe kể mà sợ luôn. Cả bộ Nhập hí nữa. Nói chung mình chịu không nổi tính cách thụ của Tiêu Đường và cái sự hoàn mỹ cùng sủng thụ vô tội vạ của các anh công. Cuộc đời anh chỉ có em thôi hả, không còn gì đáng để lưu luyến hay bận lòng chút nào? Sau khi nghe spoil Nhập hí thì mình đành đoạn tuyệt luôn với Tiêu Đường Đông Qua. Nghe đồn bộ Cạnh kiếm chi phong trọng sinh nên cũng hơi mong đọc lại. Có điều chưa tìm được ai chuột bạch. Phong Phong nó không chịu đọc trọng sinh, chắc phải nhờ uke dịu dàng đáng yêu của mình quá.

Loại ỏng với chả eo: Năm nay mình đọc truyện có chọn lọc hơn nhiều. Thật may mắn, chạy hết Phong Lộng với Tiêu Đường Đông Qua nên cũng không bị khó chịu quá nhiều lần. Dính hai cái khá nổi là Cuộc sống mang bầu của nam y tá và Trọng sinh chi tiểu gia bất tý hậu. Hai em làm mình phát mệt với tính tình nhí nhảnh của mình. Em y tá thì làm như em mỏng manh dễ vỡ lắm. Còn bạn Chung Như Thủy thì như con cá vàng. Lanh chanh lách chách. May một cái là trong bộ sau Xuyên việt chi quy đồ bạn làm mình có cảm tình chút xíu. Đáng tiếc vì bộ đó mà mình từ tội nghiệp chuyển sang không ưa chồng bạn luôn.

Mỹ thụ: Hoàng Bán Tiên (Thần toán tứ bộ Hoàng Bán Tiên) , Tiểu Tứ Tử (Du long, Ngốc ngốc tiểu thần bộ). Nhiều khi mình tự hỏi tại sao những em này thiên hạ bu theo như mèo thấy mỡ vậy. Không thích em thì cũng si mê em, không si mê thì cũng thương thầm thương lén, ít nhất cũng thấy “ôi sao dễ thương/ đáng yêu bla bla bla…”. Còn những em như Kỷ Kỷ- Kỷ Vô Địch (Hủ mộc sung đống lương) lại chẳng có ma nào theo. Thiên hạ thấy em thì tránh còn hơn tránh bệnh dịch. Em cũng trắng trẻo dễ thương xinh xắn mà. Phải mà em được bu theo kiểu đó thì mình cũng chẳng anti cái thể loại này làm gì.

Nguyệt Quỳnh trong Tàng yêu lúc được nhắc về quá khứ cũng làm mình khó chịu ghê. Nhưng cái đoạn em đang múa thì thấy chồng, lật đật chạy lại ôm anh cũng vớt vát cho mình chút cảm tình.

Có cảm tình:

Tiện thụ: Ngô Câu (Ai là ai đích thương), Diệp Lan (Tiểu quan của đại phu). Tính ra cũng có thể xếp hai bạn vào ôn nhu thụ. Tính cách cũng tốt. Hai bạn xui xẻo gặp hai bạn công rất đáng đánh đòn nhưng may mắn là cuối cùng sau cơn mưa trời lại sáng, đều kết thúc tốt đẹp. Xếp vào tiện thụ là vì mình thấy hai bạn cũng chịu ngược nhiều quá, mình thương. Chứ chồng hai bạn cũng chịu đủ để bù rồi.

Ngoài ra, còn có một trường hợp đặc biệt là Võ Kinh (Hải âu chi thương) đây là điên long đảo phượng, bị lật lại. Vốn là một người hiền lành, lương thiện nhưng vì gặp biến cố nên tâm hồn méo mó. Cuộc đời bạn rất xui xẻo, mạt vận cùng đường. Điều may mắn duy nhất là người bạn yêu rất xứng đáng với bạn.

Điên khùng thụ: Hà Dung Cẩm (Hữu cầm hà tu kiếm), Cố Ngôn (Bình hoa), Trầm Hàn ( Tiểu quy mô chiến tranh), Phùng Cổ Đạo – Minh Minh (Bại nhứ tàng kim ngọc), Đại Kiều (Võng du chi diễn kỹ nhất lưu), Tiêu Hòa (Dữ thú đồng hành hệ liệt).

Điểm chung là tính cách mạnh mẽ, ngạo nghễ, thần kinh có vấn đề hết trơn. Làm công của các em cũng phải có định lực tinh thần dữ lắm. Điểm chung là đều có cái miệng hơn người, nói trắng thành đen, nói gà thành vịt. Thủ đoạn, đầu óc cũng không kém ai. Nói chung là, các bạn không ức hiếp người ta thì thôi chứ chẳng ai ủy khuất các bạn được. Và các bạn đều sủng công hết. Dù là tính cách gai góc, thích đâm người ta nhưng tình cảm các bạn dành cho chồng thật sự hết sức dịu dàng ẩn sau chửi rủa.

Xếp thêm em Minh Trạm (Đích tử nan vi) vào đây ở ké. Nói chung, các đặc điểm trên em đều có nhưng em có một nhược điểm to đùng vô cùng siêu cấp không thích hợp là: Em-là-phu-nô. Mất mặt lắm a~

Ngốc thụ: Tiểu Ngốc (Gia hữu tiểu ngốc), Thập Thất (Thị vệ sinh bao tử), Như Mặc (Vi quân cuồng). Tính cách tốt. Tuy là độ ngốc hơi nhiều thường khiến chồng các bạn nổi điên hộc máu nhưng dù hộc máu cũng là hộc máu tình yêu =.=. Các bạn tuy khờ nhưng rất biết quan tâm chăm sóc chồng. Ôn nhu, sủng công bằng cách của riêng mình.

Thụ sủng công: Đường Thất (Tiệm quan tài số 7), Lãnh Huyền (Thùy chủ trầm phù), Hứa Chính Nhất (Hứa Vị trọng sinh ký), Nam Ca Nhi (Xuân thụ mộ vân), An Đạt (Thế giới chi giá), Lục Cận (Phong nguyệt trái), Long Tĩnh Thủy (Phược Long), Ngô Thủy Căn (Ngục quỷ).

Phía trên ít nhiều đều có sủng công cả. Nhưng nhóm này sủng công khai, sủng toàn tập, sủng lên trời. Và mấy truyện này đều có những đoạn buồn tê tái. Không phải công ngược thụ, cũng tất nhiên chẳng phải thụ ngược công. Do số phận.

Mình khá phân vân không biết nên để Hứa Chính Nhất ở phần này hay không. Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, anh xứng đáng. Cho dù hiểu lầm, cho dù đủ thứ che mắt bịt tai, anh vẫn biết mình tin ai, yêu ai.

3. Nhân vật phụ:

Nhân vật nữ:

Năm nay đọc được khá nhiều nhân vật nữ hay. Đam mỹ thì đam mỹ chứ, đâu cần dìm hàng phụ nữ. Nếu bạn nào có hứng thú có thể xem Đường phong chi Thừa Kiền, Thanh ca chi Dận Nhưng , Đích tử nan vi – Hoàng đế nan vi. Bảo đảm đến chết với các nàng. Vừa tài giỏi vừa thông minh, đoan trang, dịu dàng đủ cả.

Ghét: Tống Chân (Hứa Vị trọng sinh ký). Thiên Khỏa Thụ có thể viết ra những nhân vật nữ làm người ta thích như Trưởng Tôn hoàng hậu thì cũng có thể viết ra một người đàn bà ẩn sau vẻ ngoài ôn nhu hiền thục là nội tâm ích kỷ đến ghê tởm. Ai xem đoạn đầu truyện mà không có hảo cảm với Tống Chân, thậm chí mình cũng nghĩ “không nên là đam mỹ, cô này tốt quá”, đọc lại cmt ở wp edit ở mấy chương đầu đều thế. Tới lúc lột mặt nạ ra rồi thì… Thứ đàn bà này biến đi cho đẹp trời.

Nam phụ:

Ghét:

Bạn 14 Đàn gì đó (Đại Phách Quan): Xin hãy thông cảm, giờ mình không dám đụng vô Đại phách quan để coi lại tên bạn cho chính xác. Mình sợ nó lắm rồi. Chúc mừng bạn lọt vào list mình ghét, ngang ngửa Trang Duy ( Quân tử chi giao) và Đàm Văn (Diệp Gia). Quả thật đời đọc đam mỹ của mình hiếm thấy thằng nào khốn nạn cỡ bạn. Vừa muốn quyền lực vừa muốn người, vừa làm ra vẻ “đời quay lưng với tui” vừa đi đâm sau lưng cái đứa chưa từng hại bạn, thậm chí còn giúp bạn. Giở trò hèn hạ với 15, một mặt thì lấy 13 uy hiếp 15, một mặt xử 13 luôn. Trời đất, thứ này sao trời không giáng sấm sét cho chết luôn đi, sống thấy ghét quá.

Lẽ ra vị trí này còn dành cho cả Vạn Nhân (Ngục quỷ). May mắn là bạn lột em Thủy Căn nhiều lần nhưng chưa lần nào đắc thủ. Và với cái PN áp cuối cùng cuối của Ngục quỷ làm mình thích bạn quá :)))

Thích:

Hà Tịch (Xuyên việt chi quy đồ): Không còn ai xứng đáng hơn Hà Tịch ở vị trí này nữa. Trầm tĩnh nội liễm, cương trực, có tình có nghĩa. Chỉ hận đời sinh Hà Tịch sao lại sinh Phượng Thần Anh để cái đồ ngu ngốc này cứ suốt ngày gây khó cho em. Mỗi lần nghĩ tới số phận của em thì lại hận Tần Nghị quá chừng chừng, hic, mong rằng ngày nào đó sẽ có một phiên ngoại cho em, một cuộc sống mới, một tương lai mới.

Em bé đáng yêu: (viết thêm cái mục này chỉ vì em) Tiểu Hổ (Dữ thú đồng hành hệ liệt). Dễ thương vô đối. Nhất là cái màn chuyên qua nhà hàng xóm bắt chuột về nhét dưới gối má. Quậy tới mức Trái đất cũng xém nữa diệt vong vì em luôn.

4. Tác giả

Fav: Lam Lâm, Tô Du Bính, Dịch Nhân Bắc, Hoan Hỉ Công Tử, Trần Ấn-Thiên Thương, Mộc Vũ Linh Âm, Thiên Khỏa Thụ (đa số tác phẩm đều thích)

Lam Lâm, Hoan Hỉ công tử, Trần Ấn- Thiên Thương, Dịch Nhân Bắc là chuyên ngược. Lam Lâm ngược mãnh liệt, Hoan Hỉ ngược day dứt. Dịch Nhân Bắc và Trần Ấn-Thiên Thương thì ngược dữ dội, trong tác phẩm cũng có âm mưu khá nhiều.

Mộc Vũ Linh Âm (đào hố tới tâm trái đất rồi) thì trong ngược có hài, đọc ngược mà toàn cười như điên.

Thiên Khỏa Thụ thì ấm áp, dù ngược vẫn thấy ấm. Viết phụ tử văn hay, nhờ đọc truyện của chị mà mình hết ác cảm. Nhân vật nữ cũng được chăm chút và nâng niu, ít thể loại annoy như đa số đam mỹ khác.

Khá thích : Nhĩ Nhã, Khốn Ỷ Nguy Lâu, Tô Đặc, Nam Phong Ca, Cuồng Thượng Gia Cuồng, Bạch Vân, Trần Sắc, Mạc Tâm Thương

Nhĩ Nhã mình thích khá nhiều nhưng cũng có vài bộ lọt sổ như Du long, Ác ma nên đành để tuột vào list này. Tô Đặc, Bạch Vân, Khốn Ỷ Nguy Lâu thì thuộc dạng viết ngắn mà hay, truyện khá nhiều, mình vẫn đang ôm một cục QT, phải từ từ xét. Nam Phong Ca thì nhờ vào vé của Dương thự mị ảnh 3 bộ, bộ nào mình cũng chết mê chết mệt. Bộ Phong vũ vô cực vừa xong ấy là ngày ngày vào topic chờ QT luôn. Mạc Tâm Thương và Trần Sắc là hai trường hợp đặc biệt. Chỉ mới đọc 2, 3 truyện của họ nhưng ấn tượng rất sâu. Trần Sắc ngược điên đảo với Vong Xuyên, Túy nhược thành hoan. Còn Mạc Tâm Thương thì viết một Tàng anh tập làm mình vừa vui vẻ, vừa đau lòng vừa quằn quại. Đủ cung bậc cảm xúc luôn.

Chờ mong: Neleta, Bích Thủy Mai Lạc, Thạch Đầu Dữ Thủy

Ba tác giả này năm nay có truyện trong top fav của mình. Nhưng mới thích một truyện thì chưa nói được gì. Neleta thích Trầm nịch, khá vừa ý Tàng yêu nhưng dính cái dớp Dụ đồng và Cô nhiên tùy phong quá kinh dị. Bích Thủy Mai Lạc thì mình chết lên chết xuống vì Xuyên việt chi quy đồ nhưng lại chửi đi chửi lại cái Trọng sinh chi tiểu gia bất tý hậu. Còn Thạch Đầu Dữ Thủy thì nghe đồn hai bộ đồng nhân không được khen cho mấy, thôi thì bả cứ theo viết riêng nhân vật của mình cho rồi. Giờ mình vẫn đang hăng say với Hoàng đế nan vi :”>

Chuẩn bị chạy: Phong Lộng, Điệp Chi Linh

Đọc Phong Lộng khá nhiều, trước đây cũng là fav tác giả của mình. Nhưng mình thường không có cảm tình với thụ của Lộng Lộng, ngay từ truyện Thái tử đầu tiên mình đọc, rồi đến Phàm nhân ca thì bắt đầu nản dần và đỉnh điểm là Vương triều kim ngọc, sau bộ đó chẳng muốn đọc thêm tác phẩm của Phong Lộng nữa. Cứ như mình đang đọc Tiêu Đường vậy, cũng một si tình bá đạo công cùng cả-đống-người-mê-mà-chẳng-hiểu-tại-sao thụ. Thà như Bạch Thiểu Tình trong Biên Bức thì còn đỡ ức chế hơn. Em Tuyên Hoài Phong trong đây mình chẳng ưa điểm nào hết. Nghe đâu quyển 3,4 gì đó tới lượt em bị thử thách tình cảm nhưng chưa có hứng đọc tới.

Mà cũng thật là, thụ mình thương nhất lại là một trong những em bị ném đá nhược thụ nhiều nhất, Quân Duyệt (Tịnh phi dương quang).

Còn Điệp Chi Linh thì mình rất muốn chờ ai đó edit võng du coi sao, chứ mình nản cái Ngũ bộ khúc hệ liệt của chị này vô cùng. Sau Tình yêu của đau dạ dày và Ác ma đích thanh âm quá tệ, chỉ cần nhìn tới cái mác Ngũ bộ khúc là chán (dù nghe đồn Công bình đích báo phục và Vi vi đích tiếu không tệ). Truyện của Điệp Chi Linh ngược nhưng mình chưa thấy đau đớn mà chỉ thấy gượng ép. Cứ như không ngược mà ép nhân vật phải bị ngược vậy. Cảm tình từ Uyên viễn lưu trường không đủ vớt vát lại.

Nói thêm, điều mình thất vọng nặng nề nhất, tới mức đem Điệp Chi Linh vào black list là không hiểu sao chỉ lại tâng Vệ Đằng tới tận mây xanh. =.= Trời biết tui ghét cái truyện Đau dạ dày tới cỡ nào mà. Ghét tới mức nếu là fan truyện đó thì mình sẽ rất cân nhắc chuyện bàn đam mỹ abc xyz. Mà nhân đây quảng cáo, mình và uke mình đúng là xứng đôi vừa lứa quá, mình ghét cay ghét đắng Tiêu Phàm, uke thì ghét Vệ Đằng =)).

Thay đổi: Mê Dương (hết ghét), Mạt Hồi (hết thích)

Lý do hết ghét Mê Dương là vì một ngày đẹp trời. Một ngày trời xanh mây trắng chim hót líu lo, mình xem xong Đại phách quan. Hà hà hà. Đau đớn quá, thế là theo phương pháp dĩ độc công độc, đi tìm Thế giới chi giá xem. Mà xem thì không nói đi, lúc đó tự dưng biết Thế giới chi giá còn mấy cái phiên ngoại nữa =.=. Xong phim luôn.

Giai đoạn đó phải nói bằng ba chữ: Quá kinh khủng. Mình khó chịu. Không đến nỗi nước mắt như mưa kiểu Xuyên việt mà là mệt mỏi chán nản. Thậm chí đến tận bây giờ, mình cực đoan với 1×1 hơn nhiều, tốt nhất là đừng có nhân vật 3,4,5 gì hết. Chướng mắt, bực bội, đau lòng ><. Lúc đó chợt nghĩ tới Mê Dương, truyện của bà này thì không bao giờ có vụ tay ba trái tim bên lề abc xyz gì hết. Nhớ Sắc vi vương tử mình save mà chưa đọc. Thế là lôi ra, rồi mần hết nguyên list luôn. Và thoải mái.

Không phủ nhận rằng nhờ trình độ miễn nhiễm với H tới thượng thừa của mình, đọc Mê Dương cũng chẳng thấy gì. Trước đây do thấy truyện toàn H nên không thích. Nhưng mình cũng chẳng thể phủ nhận những em tiện thụ của Mê Dương thực làm mình rất thoải mái. Không đớn đau giằng xé, không tình tiết cẩu huyết, các em lên giường với một và chỉ một người, yêu là yêu hết đời. Có ngược nhưng chỉ rất ngắn, đơn giản gọn gàng. Cái đống buồn bã mình tích tụ cùng Đại phách quan và Thế giới chi giá nhờ thế mà nguôi ngoai.

Còn Mạt Hồi, sau Giang Nam và Thực nhân hoa, mình không còn niềm tin nào với Mạt Hồi nữa. Tình cảm tích tụ từ Thiếu niên du đã bốc hơi hết rồi.

Chạy: Tiêu Đường Đông Qua, Kỳ Lân Ngọc, Hỏa Ly

Nếu bạn đọc lại bài cũ năm 2012 của mình sẽ biết mình chúa ghét kiểu truyện cường cường, em thụ thanh cao tao nhã, một bầy giai bu theo. Anh công bá đạo, có tiền có quyền, suốt ngày ghen thầm nhưng luôn bảo vệ em. Thế nên, mình ghét Tiêu Đường Đông Qua.

Nói cho hoa mỹ là cái kiểu kẻ truy người chạy này làm mình phát mệt, còn thực tế là… bạn hãy ra đường nhìn đi, thời này công hiếm như panda. Ra đường, trà sữa, café, toàn thụ là thụ, *hãy đọc Thuần linh thời đại để biêt thêm chi tiết* ở đâu mà đào ra lắm anh công giàu có đẹp trai theo thế trời ><. Cơ mà, bộ Cạnh kiếm chi phong là trọng sinh, mình rất thích, có lẽ nên tìm chuột bạch coi sao.

Kỳ Lân Ngọc mình đọc được 3 bộ. Trọng sinh chi Bùi Vũ, Lăng Nhiễm trọng sinh làm mình coi nhảy tới nhảy lui, nhảy tới kết thúc chạy luôn. Giỡn hoài, mình không ghét di tình biệt luyến, hoàn toàn không. Nhưng di tình biệt luyến thì từ đầu từ giữa cho rồi, tự nhiên đùng một cái di tình biệt luyến thì ai chịu cho nổi. Kết thúc làm mình chỉ có ba từ : What the hell =.=

Sửu nhi thì càng khùng hơn. Không hiểu sao tác giả lại viết được câu chuyện kiểu đó. Bạn Đinh Lập Hiên là cái thể loại gì vậy? Bạn bỏ mặc đứa con không lo, lo cho một đứa trẻ abc nào đó bạn quen trên mạng (khốn làm sao đó lại là nick của con bạn), bạn hắt hủi nó chỉ vì nó xấu. Để rồi khi nó (sang Hàn phẫu thuật thẩm mỹ =.=) đẹp lên thì bạn si mê. Xin lỗi, thứ đàn ông này xứng đáng có được hạnh phúc sao?

Hỏa Ly thì… haiz… chỉ có hai chữ “Quá cường”. Mình coi được đoạn đầu Nhất túy hứa phong lưu chỉ có hai chữ đó trong đầu rồi chạy luôn. Sau này xem lại mới biết bộ Thiều hoa vũ lưu niên mà ngày xưa từng drop cũng là của Hỏa Ly. Cái số rồi, từ ngày đầu bước chân vào đam mỹ mình đã không chịu được super cường cường =.=.

Chả hiểu sao viết lắm thế này.

Xong. Lý ra mình lười lười định tuần sau mới thêm thắt chỉnh sửa rồi post. Ai ngờ Phong Phong nó rủ đọc lại Xuyên việt =.=. Mà đọc cái đó rồi thì mình chỉ có nước quằn quại chứ post gì nổi. Tung hết sức ra để hoàn chỉnh. Hic.

Nói chung là, năm 2012 mình đọc được khá nhiều truyện hay. Mong là 2013 cũng thế. Mong là có thêm nhiều bộ nữa hoàn để mình lết theo.

P/s: Và các tỷ tỷ Lam Lâm, Mộc Vũ Linh Âm, Ngã đích tiểu Q, Cuồng thượng gia cuồng, xin các chị lấp hố cho em. Em sắp mọc rễ rồi ạ ><

This entry was posted on Tháng Một 13, 2013. It was filed under review or feel and was tagged with đam mỹ.

Chủ đề