Mặc Lý, làm truyền nhân duy nhất của gánh hát Mặc gia, mới năm nào còn ghét chuyện bị ba bắt xướng hí khúc, kháng cự kế thừa gánh nặng là gánh hát gồm vài chục người. Nhưng cậu còn chưa kịp lớn lên thoát đi gánh hát, một lệnh phá bỏ và di dời của Chính phủ bất ngờ ập đến hủy đi hí viên xưa cũ nơi cậu sinh ra và lớn lên. Hí khúc từ từ xuống dốc, các sư huynh sư đệ tứ phía mưu sinh, người ba già từ trước đến nay vốn luôn ngang ngược cũng rốt cuộc chịu từ bỏ, Mặc Lý lại vào lúc này tùy hứng gồng gánh gánh hát Mặc gia trên vai.
Bầu gánh trẻ tuổi mang theo gánh hát nghèo túng đi tới đô thị lớn tìm kiếm kỳ ngộ. Đại sư huynh ngày xưa nay đã trở thành tiểu thịt tươi chạm tay có thể bỏng của giới giải trí, mà đại boss của công ty giải trí cực kì nổi tiếng thế nhưng chính là gian thương mười năm trước hủy đi nhà của cậu. Danh lợi giới giải trí, đô thị phồn hoa, cùng xem tiểu bầu gánh như thế nào mang theo gánh hát cổ xưa một lần nữa tìm kiếm tân sinh.
Review:
Cảm giác sau 3-4 tháng không đọc truyện cứ kiểu ấy ấy nào ấy.
Truyện này dành cho mấy bạn team sủng thụ. Thụ được buff nhan sắc lắm luôn.
Truyện nói khi thế giới sắp bước vào thời kì hiện đại, thành phố cũ kỹ ấy đang bị nhòm ngó rất nhiều. Cuối cùng, chính phủ quyết dỡ bỏ thành phố này, xây thành một thành phố hiện đại khác. Thành phố này là nơi làm ăn của một gánh hát huyền thoại "Mặc gia", chủ bầu gánh có một đứa con trai tên Mặc Lý, gánh hát này nổi tiếng nhất ở vỏ "Hồ Tiên" (chắc thế :v ), diễn trong 8 hay 13 ngày gì đó, nói về cuộc tình của một con hồ ly và đạo trưởng.
Dù níu kéo ra sao nhưng cuối cùng vẫn bị dỡ bỏ, gánh hát bắt đầu bôn ba đi kiếm nhưng không nhiều tiền như trước nữa, các huynh đệ lần lượt ra đi tìm việc làm ở thành phố hiện đại kia, còn sư huynh của Mặc Lý (thụ) thì bắt đầu trở thành một minh tinh nổi tiếng.
:v Công và thụ gặp nhau khi đang tổ chức tiệc "lấy lòng", anh đẹp trai đã ngã từ trên mái nhà xuống và được anh công đỡ, thế là anh công bắt đầu xà vào mối tình đơn phương của mình.. Đơn phương 3 năm. Anh còn lập 1 trang dành riêng cho bé thụ, là 1 admin chân chính có thể đánh bại cả thủy quân =))) .
Mặc Lý bắt đầu đeo gánh hát trên vai, mỗi thứ 7 đều hát trong 1 tiếng. Nói chung đọc thấy tương lai lu mờ v~~.
Anh công sau đó về, bắt đầu cố gắng nâng đỡ thụ và tự lập riêng sự nghiệp cho mình.
Ooi~ Trong này tôi thích anh tra công lắm. Á hự hự. :v chỉ tiếc anh thẳng thôi~~
Thụ bắt đầu về sau cũng dấn thân vào con đường minh tinh, bắt đầu kiếm nhiều tiền để nuôi gánh hát.
:v Moshi Moshi. Tôi sẽ không chuyên sâu nữa, tôi vẫn thích cách anh công lật đổ ba mình chiếm công ty. Ồ zé. Các cô đọc đi, khá hay và đáng yêu, giọng văn ngọt ngào lắm.
Thẩm Mẫu Đơn đời trước tính tình đơn thuần, ôn nhu đôn hậu. Cùng thế nhân trong miệng khiêm khiêm quân tử kết thành phu thê, lại không nghĩ thành thân sau phát hiện này khiêm khiêm quân tử lại là cái ngụy quân tử, sớm đã cùng chính mình tốt nhất khuê trung bạn thân pha trộn ở bên nhau, nàng đánh vỡ hai người gian, tình, chết vào nàng tay.
Lúc sau nàng phiêu phiêu đãng đãng chứng kiến em trai vì cho nàng báo thù bi thảm kết cục, chứng kiến ngụy quân tử cùng ngụy khuê hữu kết cục, chứng kiến quá nhiều dương mưu âm mưu, âm hiểm ghê tởm, giảo hoạt gian trá. . .
Nguyên tưởng rằng liền phải như vậy phiêu phiêu đãng đãng quá đi xuống thời điểm, nàng trọng sinh về tới cha khoẻ mạnh, đệ đệ tuổi nhỏ, còn không có gả cho kia ngụy quân tử thời điểm. . . Lại tới một lần, nàng hy vọng thoát khỏi kiếp trước trói buộc, bảo hộ ở nhà người, một đời an khang.
Vui lòng nhập tên tài khoản Email của bạn. Bạn sẽ nhận được một liên kết để tạo mật khẩu mới qua email.
Tên tài khoản hoặc Email
← Quay lạiEbook Truyện
Nhìn thân thể của nàng bị cho vào quan tài, chôn cất, nhìn tiểu đệ cùng cha khác mẹ thương tâm gần chết khóc rống.
Nhìn La Nam an ủi Diêu Nguyệt, phá thai nhi trong bụng nàng ta , nhìn Diêu nhi tuy rằng bất mãn, thế nhưng bởi vì cam kết rất vui mừng uống thuốc, phá thai.
Nhìn La Nam từng bước bước lên mây, cưới vợ sinh con, nạp Diêu Nguyệt làm thiếp thất.
Nhìn tiểu đệ tới cửa tra hỏi hai người, lại bị hạ nhân La gia đuổi ra khỏi cửa, nhìn tiểu đệ lần lượt tới cửa, mãi đến tận cuối cùng trong ngõ hẻm u bị người ta cắt đứt chân, ở trong ngõ hẻm lạnh giá đêm, bị đông cứng chết.
Nhìn triều đại hưng suy, nhìn cải triều hoán đại, nhìn thiên hạ từng ngày từng ngày thay đổi, nhìn khói thuốc súng, chiến loạn, cách mạng, cải cách, từng toà từng toà phế tích trở thành tòa lầu cao lớn, nhìn thế gian này tang thương biến đổi lớn, nhìn hết thảy dương mưu mưu , nham hiểm buồn nôn, giảo hoạt gian trá của thế gian này .
Nàng từ lúc mới bắt đầu hồn bay phách lạc đến cuối cùng tê dại có cảm giác nào, nàng thậm chí biết mình đến cùng tại thế gian phiêu đãng bao nhiêu năm, sớm có cảm giác nào, thậm chí cũng biết tất cả là chuyện gì xảy ra, nàng coi chính mình sắp sửa vĩnh viễn, vĩnh viễn như thế bồng bềnh,phiêu du nhưng đột nhiên cảm giác trong đầu truyền đến từng trận đau nhức, ý thức rơi vào trong bóng tối.
Nàng nghĩ, trước những kia trí nhớ mơ hồ,người mơ hồ , tình thân mơ hồ , tất cả những gì chứng kiến đến tột cùng là hay giả, kỳ thực, hết thảy tất cả bất quá là giấc mơ của nàng mà thôi!
Mới edit xong ta tung chương a, ngày hai chương các bạn nhé!
Mâi_137 Well-Known Member
Bài viết: 688 Được thích: 1,526Chương 2:
Thẩm Mẫu Đơn lại mơ tới khắc sắp chết đó , Diêu Nguyệt ôm chặt hai chân nàng,dùng lực lớn, thân thể tiều tụy của nàng do chịu nổi mà hướng phía góc bàn ngã xuống, lông mày truyền tới trận đau nhức, cùng với vẻ mặt giải thoát của La đại gia. Thẩm Mẫu Đơn ôm chặt ngực, mồ hôi đầm đìa từ giường ngồi dậy, trong căn phòng mờ tối, vẻ mặt của nàng mờ mịt , chỉ có thể nghe thấy tiếng thở gấp gáp.
Thẩm Mẫu Đơn quay đầu nhìn về phía cửa, ngoài cửa sổ chân trời nổi lên tia sáng màu bạc, bên trong phòng mơ hồ có chút ánh sáng. Thẩm Mẫu Đơn mê man nhìn trang trí bên trong phòng, gian phòng tuy rằng lớn, nhưng rất sạch , trang trí bên trong vẫn tính là tinh xảo, đây chính là khuê phòng của nàng mười mấy năm trước? Thời gian trôi qua quá lâu, Thẩm Mẫu Đơn thực có chút nhớ , tỉnh lại mấy ngày nay nàng vẫn luôn mê mang, hiểu rốt cuộc mọi chuyện ra sao, tuy rằng ký ức mơ hồ, thế nhưng nàng nhớ rất ràng, nàng chết, bị bạn tốt của mình hại chết, tình cảnh trước khi chết mấy ngày nay đều xuất trong giấc mộng của nàng ——
Thẩm Mẫu Đơn giơ tay mê man sờ sờ bị lông mày, luôn cảm thấy có chuyện gì đó bị nàng cho vào quên lãng .
Thẩm Mẫu Đơn ngồi ở đầu giường nghĩ đến hồi lâu cũng nhớ ra chuyện gì, chỉ cảm thấy trong đầu là mảnh ký ức hỗn loạn, sắp giờ mão, nàng cũng ngủ được, đứng dậy xuống giường, ngoài cửa lập tức vang lên tiếng Tư Cúc "Tiểu thư, người tỉnh rồi?"
Thẩm Mẫu Đơn ừ tiếng, "Tỉnh rồi, em mau vào ."
Tư Cúc là nha hoàn của nàng.
Thẩm gia tổng cộng ba chi, cha nàng Thẩm Thiên Nguyên là con thứ của chi thứ ba còn có hai con vợ cả chi nhất cùng chi thứ hai, tổ tiên Thẩm gia cũng làm quan , sau đó liền dần dần sa sút, trắng ra là, bây giờ Thẩm gia chính là nhà nghèo xuống dốc.
Bây giờ chủ nhà vẫn là tổ mẫu cùng tổ phụ của Thẩm Mẫu Đơn, cha nàng là con thứ, nên cũng được lão thái thái ưa thích, phân cho bọn họ sân hẻo lánh, nha đầu hầu hạ là Tư Cúc, gã sai vặt Lục nhi, còn người khác là Lão Bà Tử, bà lão này là hầu hạ các nàng, chẳng bằng là dùng để theo dõi thay lão thái thái , bởi vậy cha nàng dùng được bà lão tử này.
Tư Cúc đẩy cửa phòng ra, nhìn thấy Thẩm Mẫu Đơn ngồi bên mép giường, người chỉ khoác cái áo mỏng manh , bưng chậu gỗ trong tay đặt xuống bên cạnh giá gỗ, tới đem áo mặc thêm vào cho nàng, "Tiểu thư, người vừa mới khỏi phong hàn, chịu nổi khí lạnh, sáng sớm khí trời vẫn rất lạnh, người nên đem xiêm y mặc vào.Bếp lò bếp đun thuốc, nô tỳ trước tiên hầu hạ ngươi rửa mặt, đem thuốc bưng lên, uống thuốc xong, tiểu thư hẳn là có thể khỏi hẳn."
Từ khi tỉnh lại mấy ngày trước đây, Thẩm Mẫu Đơn liền ngã bệnh, nằm giường mấy ngày, uống mấy ngày thuốc, cho đến hôm nay thân thể mới xem như là tốt lên chút, nàng gật gật đầu, đè lại tay Tư Cúc, "Ta tự mình , em đem thuốc bưng lại đây là được, đúng rồi, cha cùng tiểu đệ dậy chưa?"
Tư Cúc cười : "Tam lão gia thức dậy, trong thư phòng, Hoán thiếu gia còn chưa rời giường."
Nhìn Tư Cúc ra ngoài, Thẩm Mẫu Đơn mặc xiêm y, rửa mặt, mới vừa hết bận, lúc sau Tư Cúc bưng chén thuốc cùng đĩa mứt đến.Mắt Thẩm Mẫu Đơn nhìn đĩa mứt bàn, trong lòng có chút ê ẩm, mứt này là mấy ngày trước đây nàng sinh bệnh cha mua về. Bọn họ chỉ là con thứ, tháng ngày này sống rất là khổ sở,tiền bạc trong tay cũng có nhiều, cha thường ngày bớt ăn bớt mặc, nhưng đối với nàng cùng đệ đệ vô cùng tốt , biết nàng từ sợ uống thuốc, lập tức mua mứt tốt nhất về cho nàng ăn.
Nghĩ tới kiếp trước cha cuối cùng rơi vào cảnh tuổi già đơn nơi nương tựa, Thẩm Mẫu Đơn liền cảm thấy ngực đau đớn , nàng cũng minh bạch, mặc kệ bao lâu, trải qua việc gì, phần tình thân này vẫn luôn chôn nơi sâu nhất trong tâm nàng,vừa chạm vào, liền cảm thấy đau xót.
"Tiểu thư, mau uống thuốc ."
Thẩm Mẫu Đơn tiếp nhận chén thuốc,cầm chén uống từng ngụm từng ngụm, có chút dừng lại, thả chén xuống, miệng đắng ngắt. Nghĩ tới tháng ngày thấy ánh mặt trời(ý chị bảo tháng ngày chị làm hồn ấy ạ) Thẩm Mẫu Đơn cảm thấy sống đời là hưởng thụ, chí ít mình còn tồn tại thế gian này .
"Tiểu thư, người là lợi hại, uống thuốc đắng như vậy lông mày cũng nhíu cái, có muốn ăn hay viên mứt?" Tư Cúc cầm mứt trong tay đưa tới trước mặt Thẩm Mẫu Đơn, trong lòng cũng có tia nghi hoặc, tiểu thư từ mấy ngày trước sinh bệnh dường như biến thành người khác vậy, nàng từ theo tiểu thư, tiểu thư ngày thường sinh bệnh sợ nhất là uống thuốc, chén thuốc thường có thể kéo dài tận nửa khắc mới uống xong, uống hớp còn nhất định phải ăn viên mứt. Nhưng hôm nay tiểu thư lại có thể lông mày cũng nhíu cái đem chén thuốc uống hết hơi.
Thẩm Mẫu Đơn cầm viên mứt để vào trong miệng, mùi vị cay đắng trong miệng lập tức bị mùi vị thơm ngọt của mứt ép xuống.
Tư Cúc nghĩ hay là tiểu thư hiểu chuyện hơn trước, liền nghĩ nhiều gì nữa, liếc nhìn đĩa mứt trong tay, hỏi, "Tiểu thư, có muốn ăn nhiều hơn mấy viên ?"
Thẩm Mẫu Đơn lắc đầu, " cần, chờ A Hoán tỉnh rồi,mang đĩa mứt này mang cho cho đệ ấy ."
Sau khi Tư Cúc bưng chén thuốc cùng mứt rời khỏi đây, Thẩm Mẫu Đơn nâng quyển sách ngồi giường trúc cạnh cửa sổ, nhìn hồi lâu sách vẫn còn dừng lại ở trang, hiển nhiên tâm tư cũng đặt sách. Qua hồi lâu, nàng mới lộ ra nụ cười, trong lòng suy nghĩ, cha cùng em trai vẫn còn sống, là tốt, mà nàng cũng vẫn chưa có gả cho La đại gia, tuy hai người đính hôn, nhưng còn năm, nàng tìm tới cơ hội giải trừ hôn ước.
Nghĩ hồi, Thẩm Mẫu Đơn tâm dần dần bình tĩnh lại, bắt đầu nghiền ngẫm đọc quyển sách tay, lát sau Tư Cúc ở bên ngoài gõ cửa, "Tiểu thư, chuẩn bị tốt điểm tâm rồi, người mau dùng cơm, Tam lão gia cùng Hoán thiếu gia cũng đến."
Thẩm Mẫu Đơn để sách xuống, đứng dậy mở cửa, theo Tư Cúc tới đại sảnh, cha Thẩm Thiên Nguyên cùng đệ đệ Thẩm Hoán ngồi vào bàn, Thẩm Hoán thấy nàng vẫy vẫy tay, khuôn mặt nhắn trắng mịn là che dấu được ý cười, "Tỷ tỷ, mau tới đây ngồi xuống."
Thẩm Mẫu Đơn bước nhanh tới bên cạnh Thẩm Hoán ngồi xuống, đối diện Thẩm Thiên Nguyên cười "Cha. . . . . ." Lại quay đầu nhìn về phía Thẩm Hoán, dịu dàng kêu tiếng A Hoán.
"Tỷ tỷ, mau uống cháo." Thẩm Hoán qua đem bát cháo trắng hầm nhừ tới trước mặt Thẩm Mẫu Đơn , Thẩm Mẫu Đơn nhìn chén kia cháo trắng kia, trong lòng càng chua xót, cha tình nguyện mình ở bên ngoài khổ cực kiếm tiền, nhưng xưa nay hà khắc nàng cùng A Hoán về chuyện ăn uống.
Ba người ăn xong điểm tâm, Tư Cúc thu dọn bàn, ba người chuyện, Thẩm Thiên Nguyên từ trong lồng ngực móc ra bọc vải bông, mở ra, bên trong là cây trâm vàng có tua rua, hình hoa mai, tua rua bằng vàng rất đẹp, ở giữa nạm viên trân châu lớn lắm, hình thức tinh xảo. Thẩm Thiên Nguyên đem cây trâm đưa cho Thẩm Mẫu Đơn, cười : "Ngày mai chính là lễ cập kê của Mẫu Đơn, đây là cha tặng lễ vật cho con ."
Thẩm Mẫu Đơn nhìn cây trâm trước mắt, lúc này mới nhớ tới trước đây cha nàng Thượng Nhất Thế cũng đưa cho nàng cái cây trâm như vậy, cây trâm này là do cha làm ra , đời gần như tồn tại cây thứ hai. Cập kê ngày đó nàng mang theo, nghĩ cho La Nam xem, sau đó có chuyện xảy ra.Diêu Nguyệt nhìn trúng cây trâm này, cầu nàng đưa cho nàng ta, nàng thấy vậy liền đưa cho Diêu Nguyệt, sau đó hai người cùng gặp La đại gia, La gia đại gia khen Diêu Nguyệt mang cây trâm đẹp đẽ hào phóng. Nghĩ tới đây, Thẩm Mẫu Đơn nở nụ cười tự giễu.
"Tỷ tỷ, cha đưa cho tỷ lễ vật, tỷ còn mau mau nhận lấy,A Hoán cũng có lễ vật cho tỷ."
Thẩm Hoán Hoán nhìn Thẩm Mẫu Đơn có chút thất thần , Thẩm Mẫu Đơn ngẩng đầu nhìn Thẩm Thiên Nguyên nở nụ cười, tiếp nhận cây trâm trong tay ông, "Cảm tạ cha, cây trâm này là đẹp mắt, nhất định là cha tự mình làm, con nhất định bảo quản tổ."
Thẩm Thiên Nguyên cười : "Đứa ngốc, bảo quản làm cái gì, ngày mai chính là lễ cập kê của con,trang phục chuẩn bị tốt, mang cây trâm này theo Nguyệt Nhi chơi vui ngày." Diêu Nguyệt là khuê mật của Thẩm Mẫu Đơn từ , thường xuyên đến Thẩm gia tìm Thẩm Mẫu Đơn, Thẩm Thiên Nguyên đối với Diêu Nguyệt cũng coi như là quen thuộc.
Nụ cười của Thẩm Mẫu Đơn trở nên cứng ngắc, bất quá vẫn gật đầu, nàng nghe Tư Cúc qua lúc nàng sinh bệnh mấy ngày nay Diêu Nguyệt mỗi ngày đều đến thăm, có điều nàng cũng muốn thấy mặt Diêu Nguyệt, vì thế ra lệnh cho Tư Cúc .
"Tiểu thư, tiểu thư Nguyệt Nhi lại tới, hôm nay thân người tốt hơn, tiểu thư có muốn để Nguyệt Nhi tiểu thư vào ?" Tư Cúc cũng biết tâm tư tiểu thư, chỉ cho rằng tiểu thư muốn đem phong hàn lây cho bạn tốt, lúc này mới cho bạn tốt tới cửa .
Thẩm Mẫu Đơn suy nghĩ chút liền gật đầu, "Được, em dẫn nàng khuê phòng của ta ." qua lại quay đầu nhìn Thẩm Thiên Nguyên cùng Thẩm Hoán : "Cha, A Hoán,con trở về phòng trước , chờ. . . . . . Chờ nàng rồi tỷ lại tìm A Hoán."
Thẩm Hoán cười : "Tỷ tỷ mau , nên để Nguyệt Nhi tỷ tỷ chờ."
Thẩm Mẫu Đơn bước chân hơi ngưng lại, liền về khuê phòng của mình, trở về phòng, nàng đem cây trâm cha đưa cẩn thận dùng vải bố gói kỹ đặt ở trong rương, lúc này mới ngồi xuống, chờ Diêu Nguyệt đến.
Rất nhanh, Diêu Nguyệt được Tư Cúc dẫn tới khuê phòng, Tư Cúc cười : "Nguyệt Nhi tiểu thư người theo cùng tiểu thư tán gẫu, nô tỳ chuẩn bị trà." Dứt lời, ra khỏi phòng, trong phòng chỉ còn lại Thẩm Mẫu Đơn cùng Diêu Nguyệt.
Diêu Nguyệt cạnh Thẩm Mẫu Đơn ngồi xuống, cười : "Mẫu Đơn, mấy ngày nay thấy tỷ, đúng rồi, tỷ hôm nay có thể ra ngoài sao? Chúng ta cùng gặp La đại ca ." melodyevil, 139 và Trâu thích bài này.
139 Active Member
Bài viết: 310 Được thích: 177 nhảy hố nào các nàg ơi⌒.⌒ hóg chương mới. Thank các nàg nha