Bất phối đích luyến nhân review năm 2024

Từ vườn trường đến công sở, từ dục vọng đến linh hồn, từ hiểu lầm đến thấu hiểu, từ chủ nô đến người yêu, trải qua mười năm vướng mắc, đến lúc làm bạn cả đời.

“Lại đây.”

Lăng Đạo Hi lập tức buông thứ trong tay, đi tới, Kỳ Đông lại nói, “Quỳ xuống.”

Anh thuận theo quỳ trước mặt hắn, Kỳ Đông vươn tay, “Tay.”

Anh đem tay phải đặt vào lòng bàn tay đối phương, Kỳ Đông lắc đầu, “Tay kia.”

Anh lại đổi tay, chỉ thấy Kỳ Đông từ trong túi áo lấy ra một chiếc nhẫn, chậm rãi đeo cho mình.

Lăng Đạo Hi liếc nhìn chiếc nhẫn trên ngón vô danh, lại ngước mắt lên nhìn Kỳ Đông, mở miệng, “Ngài đây là đang cầu hôn sao?”

“Em nói xem?” Kỳ Đông hỏi lại.

Lăng Đạo Hi ý cười càng sâu, “Bình thường không phải là người cầu hôn quỳ sao?”

Kỳ Đông nghiêng thân về trước, khóe miệng câu lên, “Loại chuyện đó, đời này em đừng có nghĩ đến…”

——————

Lời tác giả

Văn này viết ra chỉ vì hoàn thành một tâm nguyện của bản thân, không đề nghị đọc.

Văn gài bom* vô số, cực dễ dẫn phát cảm giác khó chịu về sinh lý và tâm lý của độc giả, xin nhất định phải xác nhận có thể tiếp thu nội dung bên dưới rồi hãy đọc:

*Nguyên văn là ‘Lôi điểm’: ‘ Lôi’ chỉ hiệu quả như bị sét đánh trúng, ý chỉ tình huống khi bạn không biết, chưa được thông báo…, vô tình nhìn phải thứ mình không thích, gây ra cảm giác không thoải mái. ‘Lôi điểm’ ý chỉ bị ‘lôi’ đến mức độ vượt qua khả năng nhẫn nại, trong văn chương có thể hiểu là một chi tiết, tình huống được đưa vào để xúc phát tâm tình kích động của độc giả.

– Văn chủ nô;

– Văn chủ công;

– Tra công, công tác phong hỗn loạn, bạn giường đầy dãy, không ngược công;

– Tiện thụ, thụ tam quan bất chính, tâm lý biến thái, không ngược thụ;

– Thụ cuồng ngược đãi tinh thần, tôn sùng chân, mến chân mến vật mến một số thứ không thể đưa ra ánh sáng, không mơ hồ, không manh hóa;

– Tiết tháo mất giới hạn cuối, tam quan đổ vỡ nghiêm trọng, lấy biến thái làm logic, đi ngược đạo lý đam mỹ;

– Cảnh H mô tả theo thiên hướng đồng chí;

– Thụ bao dưỡng công;

– Không có tình yêu.

Tác giả lấy trình độ sáng tác hữu hạn, cố gắng đạt tới độ chân thật, toàn diện, chuyên nghiệp, lập thể khi miêu tả tâm lý và hành vi của một người tôn sùng chân. Tuy chưa hẳn đã làm được, nhưng thái độ sáng tác tuyệt đối nghiêm chỉnh, cho nên cũng không tiếp thu loại công kích như ‘Tác giả này không sáng tác này nọ là vì muốn thu hút ánh mắt hiếu kỳ của tòa soạn’. Viết văn là quyền lợi của tác giả, xem hay không là quyền lợi của độc giả, nếu bạn không thể tiếp nhận, xin đừng xem, tác giả không cầu lượt truy cập. Dù bạn đem thiên văn này đến đâu, xin đừng giản lược phần thanh minh ‘gỡ bom’ ở đầu văn.

Chính văn phía dưới, dấu chéo (chỉ dấu thoát x) ở góc trên bên phải, con chuột nằm trong tay bạn.

Đôi lời: Là về tên truyện, ‘Túc hạ đích luyến nhân’ theo mình nghĩ dịch là ‘Người yêu dưới chân’ thì đúng hơn, với lại tác giả cũng đã nói đây là truyện chủ công, vậy để như vậy tức là đứng ở cái nhìn của bạn công trong truyện mà đặt. Tuy nhiên QT cứ đề “Dưới chân người yêu’, và gọi vậy cũng quen rồi nên mình mạn phép để tên truyện như vậy luôn. Mình không biết tiếng Hoa, suy đoán thế chỉ là theo kinh nghiệm edit vài bộ, mong bạn nào biết tiếng Hoa thì giúp mình chút. Tựa truyện này Tiếng Anh là ‘Down under Lover’.

————–

Review (by Review đam mỹ)

Hiện đại, điều giáo, nặng, cường cường, từ vườn trường đến công sở.

Khởi điểm cũng bình thường như bao bộ truyện thanh xuân khác. Thụ là học sinh gương mẫu, công là đầu đảng phản nghịch. Trong một lần tưởng thụ mật báo với giáo viên chuyện của mình, công cho đàn em lôi thụ vào WC đập một trận. Cơ mà, công không ngờ là kể từ khoảnh khắc đó, em nó bắt đầu mê luyến… chân của anh!

Bạn đã từng đọc bộ võng du cực nổi tiếng Ngã bất phối aka Cảm ơn em vẫn cười chưa? Thụ truyện này cũng có vấn đề ấy trong tính cách hệt như Lăng Dương nhưng độ nặng của truyện tăng khoảng trăm lần.

Mình vẫn hay đùa rằng, đọc xong Túc hạ, những ai còn tiếc nuối cho mối tình thanh mai trúc mã sẽ hiểu rằng Hổ ôn nhu sẽ mãi là người bên lề, chỉ có mỗi Sói mới có thể cho Dê hạnh phúc.

Túc hạ đích luyến nhân là truyện điều giáo nặng nhất mình đọc của Dịch Tu La. Những vấn đề như S-M, chủ-nô được miêu tả khá rõ và hoàn toàn không có màu hồng. Thế nhưng, qua cách miêu tả của Tu La tỷ cùng với những chi tiết đúng lúc-đúng chỗ, mình vẫn cảm nhận được tình yêu của hai nhân vật. (Ai phản bác mềnh sẽ cap ảnh cho coi: 3 )

Với những ai còn bỡ ngỡ, mình khuyên nên để dành tác phẩm cho khoảng thời gian sau này. Ít nhất, hãy đọc qua các bộ khác của Dịch Tu La trước khi nhảy hố. Còn với những ai đã “dày dạn” thì mình thấy một bộ truyện thế này cũng là một món khá lạ trong hằng hà sa số đam mỹ hiện nay.

———–

Spoil (by Tịch Phong)

Muốn nói vài lời mà chẳng biết nên nói cái gì ﹏ Nói chung là đề cử cho những ai không kị SM, tra công tiện thụ. Ờ thì… SM chất, văn khá thực, cả bộ đầu chẳng thấy tình cảm gì nhiều, công là thẳng, chủ yếu là làm theo dục vọng, thích điều giáo thụ, còn thụ cũng vậy, ban đầu là vì dục vọng, nhưng sau khi bị điều giáo thì trở nên sùng bái công, sùng bái chứ không hẳn là yêu. Công thì không hẳn là tra, chỉ là hơi trăng hoa và tinh trùng xông não, chỉ suy nghĩ bằng nửa người dưới =))), thật ra ảnh rất quan tâm đến nô của mình, nói được làm được, yêu thì sẽ nói là yêu không yêu thì sẽ nói là không yêu, hơn nữa ngoại trừ thụ ra ảnh không động vào người đàn ông khác. Qua bộ 2, thụ bị cha phát hiện, rồi bị bắt gian suốt hai năm, lúc này thụ mới dần tỉnh ra, công cũng thế, sau khi gặp lại được nhau, tình cảm hai người dần tăng qua mỗi lần dạy dỗ (*´▽`*), lúc này thì tim hồng bay tá lả, cả công lẫn thụ ai cũng manh ~<3

————

Review (by Cổ Tự Ny)

Không hiểu sao đọc cái bộ này lại thấy thích cực… Tra công thì tra công (vừa tra vừa thẳng nam vừa trăng hoa đủ loại mình ghét luôn – ghét công thẳng nam là vì sợ vài thằng kiểu này có khả năng không yêu trai, cuối cùng vẫn sẽ yêu gái, nhưng bạn công trong đây thì có quen gái đấy, còn coi av nam nữ nữa mà, nhưng cuối cùng vẫn là ở bên thụ), thụ cuồng ngược thì cuồng ngược (chả hiểu sao lại thích thụ như thế này, cặp với một thằng cực S, không phải dạng SM tình thú nữa mà là S và M thật), mà vẫn yêu hai nhân vật này quá chừng @@. Thể loại vừa không quá đồng chí lại không quá đam mỹ, thực sự hợp ý mình luôn… Đọc xong vẫn thấy muốn đọc lại (so với một số truyện gay đã từng đọc trên mạng thì cái này không nặng đô bằng, tình cảm cũng nhiều hơn, thực sự là vừa đủ rồi).

Chủ đề