Bài văn nghị luận về ngọc trai và nghịch cảnh năm 2024

FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)

Điện thoại: 1900636019 Email: [email protected]

Copyright © 2023 fqa.vn All Rights Reserved

Ngọc trai là viên ngọc xinh đẹp, quý giá và vô cùng hiếm có. Không phải trong con trai nào cũng có ngọc, không phải viên ngọc nào cũng hoàn hảo. Để tạo ra viên ngọc đó, con trai đã hy sinh và vượt lên được bản thân mình. Mời các em đến với bài viết nêu suy nghĩ của em về câu chuyện Ngọc trai và nghịch cảnh.

Ngọc trai và nghịch cảnh là một câu chuyện vô cùng ý nghĩa và đem đến cho con người một bài học quý giá. Việc ngọc trai được hình thành chẳng khác nào quá trình một người chinh phục thành công, đứng trên đỉnh cao của cuộc đời.

Trong bài thơ, hạt cát không mời mà đến và gây đau đớn cho con trai. Tuy nhiên, thay vì chấp nhận đau đớn và khó chịu, con trai quyết định đối phó bằng cách tạo ra một viên ngọc trai lấp lánh xung quanh hạt cát. Lâu dần, hạt cát nhỏ bé ngày nào đã trở thành một viên ngọc lấp lánh được bao phủ bên ngoài là tinh túy do chính con trai tiết ra. Nó trở thành một thứ trân quý và được con người yêu thích. Quá trình tạo nên ngọc trai cũng trở thành một bài học quý giá cho con người về sự sáng tạo và khả năng xoay chuyển tình huống của con người khi đối mặt với khó khăn.

Bài văn nghị luận về ngọc trai và nghịch cảnh năm 2024

Có thể hiểu rằng trong cuộc sống, chúng ta sẽ gặp phải những thử thách và nghịch cảnh. Tuy nhiên, điều quan trọng là chúng ta có thể chọn cách đối phó với những khó khăn đó. Thay vì chìm đắm trong nỗi đau và sự thất vọng, chúng ta có thể tìm cách biến những trở ngại thành cơ hội để phát triển và trưởng thành. Sự biến đổi của hạt cát thành ngọc trai lấp lánh là một biểu tượng cho việc chấp nhận và biến đổi những khó khăn thành một giá trị vĩnh cửu. Điều này cũng nhắc nhở chúng ta rằng mỗi khó khăn và nghịch cảnh đều có thể trở thành một cơ hội để phát triển tâm hồn và trở nên mạnh mẽ hơn.

Ngọc trai và nghịch cảnh mang đến một thông điệp tích cực về sức mạnh của tinh thần và khả năng chuyển đổi của con người. Dù cuộc sống có gian khó và trái ngược, chúng ta có thể tìm thấy vẻ đẹp và giá trị bên trong và từ đó, nó sẽ phát triển và trưởng thành.

Nêu suy nghĩ của em về câu chuyện Ngọc trai và nghịch cảnh – Mẫu số 2

Có lẽ con trai nhỏ sống dưới bùn và những hạt ngọc trai tròn đẹp đã trở nên quen thuộc đối với nhiều người. Ít ai có thể liên tưởng được những con trai đó lại tại ra được hạt ngọc và tinh hoa như vậy. Nhưng thực sự chúng đã biến những hạt cát trở thành hạt ngọc đẹp đẽ ấy, đó cũng là bài học của con người.

Đầu tiên, tác phẩm nhắc đến việc một hạt cát bất ngờ xâm nhập vào cơ thể con trai và gây ra sự khó chịu và đau đớn. Tuy là một điều nhỏ nhưng nó đã tạo ra một trạng thái bất lợi và không thoải mái. Thay vì chấp nhận những nghịch cảnh và đau đớn này, con trai đã quyết định đối phó bằng cách tạo ra một lớp bọc chất dẻo xung quanh hạt cát. Qua thời gian, hạt cát đã trở thành một viên ngọc trai tuyệt đẹp. Điều này cho thấy khả năng của con trai trong việc chuyển hóa khó khăn thành một giá trị đáng quý rất mạnh mẽ. Thay vì để khó khăn ảnh hưởng xấu đến cuộc sống, con trai đã biến nó thành một điểm nhấn đẹp mắt, một biểu tượng cho sự trưởng thành và sự kiên nhẫn.

Bài văn nghị luận về ngọc trai và nghịch cảnh năm 2024

Suy nghĩ của em về tác phẩm này là trong cuộc sống, chúng ta thường gặp phải những nghịch cảnh và khó khăn. Nhưng tác phẩm nhắc nhở chúng ta rằng chúng ta có thể tìm thấy sức mạnh bên trong để vượt qua những khó khăn đó. Chúng ta có thể chấp nhận và biến nghịch cảnh thành cơ hội để phát triển, để khám phá những khía cạnh mới và để trưởng thành. Chí có cố gắng và kiên nhẫn thì con người mới vượt qua được thử thách, đánh bại khó khăn trước mắt để vươn tới thành công và trưởng thành.

Câu chuyện về Ngọc trai và nghịch cảnh chính là một thông điệp đáng suy ngẫm cho con người về sự kiên trì, sự sáng tạo. Chỉ cần biết cố gắng, chúng ta sẽ vượt qua được bản thân mình của hiện tại.

Vị khách không mời mà đến đó tuy rất nhỏ, nhưng gây rất nhiều khó chịu và đau đớn cho cơ thể mềm mại của con trai. Không thể tống hạt cát ra ngoài, cuối cùng con trai quyết định đối phó bằng cách tiết ra một chất dẻo bao bọc quanh hạt cát.

Ngày qua ngày, con trai đã biến hạt cát gây ra những nỗi đau cho mình thành một viên ngọc trai lấp lánh tuyệt đẹp.

Qua đó anh/chị hãy nghị luận về vấn đề: "Nếu chúng ta được lựa chọn cách sống?"

Bài làm

Có ai đó từng nói rằng: "Giữa vùng sỏi đá khô cằn, cây hoa dại vẫn mọc lên và nở những chùm hoa thật đẹp". Đúng vậy, mỗi loài hoa đều mang trong mình một vẻ đẹp, một màu sắc và hương thơm riêng. Và dĩ nhiên, đâu chỉ có những bông hoa hồng kiêu sa trong vườn mà cả những bông hoa dại bên đường cũng đẹp theo cách riêng của chúng. Chúng ta cũng thế, ta cũng chẳng thể lựa chọn mình sinh ra ở nơi vườn hoa đẹp đẽ hay nơi sỏi đá khô cằn, càng không thể lựa chọn ngày nắng dịu êm hay ngày mưa sủng đất. Nếu như điều đó xảy ra, bạn cũng sẽ sống mạnh mẽ, kiên cường như loài hoa dại chứ? Mọi thứ trên đời này đều tồn tại theo quy luật vốn có của tự nhiên. Một ngày nào đó dòng chảy của thời gian sẽ mang tất cả đi mất mà chẳng để lại dấu vết gì. Ai cũng chỉ có một lần để sống. Vậy "nếu chúng ta được lựa chọn cách sống" bạn sẽ sống như thế nào?

Tôi đã từng đọc một câu chuyện được trích từ "Lớn lên trong trái tim của mẹ", câu chuyện "Ngọc trai và nghịch cảnh". Không một ai hiểu được bằng cách nào và như thế nào, một vị khách không mời lại ghé thăm "nhà" của một con trai. Tuy vị khách ấy vốn chỉ là một hạt cát rất nhỏ, nhưng lại gây ra rất nhiều khó chịu và đau đớn cho cơ thể mềm mại này. Không thể tống hạt cát ra ngoài, cuối cùng con trai quyết định đối phó bằng cách tiết ra một chất dẻo bọc quanh hạt cát. Ngày qua ngày, con trai đã biến hạt cát gây ra những nỗi đau cho mình thành một viên ngọc trai lấp lánh, tuyệt đẹp.

Bạn nghĩ thế nào về câu chuyện trên? Câu chuyện chỉ đơn giản đề cập đến vấn đề một con trai làm thế nào tạo ra một viên ngọc quý à? Không! "Hạt cát" không chỉ là một vật liệu tự nhiên hay một khoáng vật nhỏ bé. Nó xuất hiện trong câu chuyện như một biểu tượng cho những khó khăn, trở ngại bất ngờ xảy ra làm xáo trộn cả nhịp sống của con trai. Khi đứng trước một hoàn cảnh mà phía sau không thể lùi được nữa, càng không đủ sức để đẩy lùi nguy hiểm, nó đã chấp nhận. Không phải chấp nhận để hạt cát kia tự do quẫy đạp, mà là chấp nhận đối mặt với nó. Con trai đã tiết ra một chất dẻo bao quanh hạt cát, biến nó từ một kẻ gây ra nỗi đau, sự khó chịu cho mình thành một viên ngọc trai lấp lánh. Con người ta cũng sẽ như vậy thôi, dù có gặp một thử thách khó nhằn, hãy dũng cảm đương đầu với nó, vượt qua sự khốc liệt ấy, bạn cũng sẽ tạo ra một thành quả tốt đẹp. Câu chuyện trên đã nêu lên vấn đề về cách sống, ta phải biết vươn lên trong cuộc sống thì mới có thể tồn tại. Khi bạn đủ ý chí và lòng dũng cảm để trải nghiệm những thử thách, bạn cũng sẽ tạo ra một viên ngọc quý cho chính mình.

Hạt cát đã làm cho con trai đau đớn nhưng nó không bất lực, không đầu hàng, không gục ngã, nó đã biết tiết ra chất dẻo để tự khắc phục đau đớn của mình. Cuộc sống đa chiều, con người buộc phải trước những khó khăn, nghịch cảnh là điều không thể tránh được. Đó là quy luật tất yếu của cuộc sống này. "Một cọng cỏ ngả nghiêng trong bão, nhưng một ngọn núi thì không". Dù có thế nào, bạn cũng phải trở thành người mạnh mẽ nhất. Napoleon Bonaparte đã từng nói thế này: "Trong từ điển của tôi không có từ không thể". Số mệnh sinh ra là để chúng ta phản kháng, không phải để đầu hàng. Hãy xem những khó khăn trước mắt như những hạt cát trong sa mạc, bạn không cần phải là con trai, để nó gây ra đau đớn cho chính mình. Thay vào đó, bạn hãy là đại dương kia, to lớn và dào dạt. Hãy nuốt trọn lấy nó, đừng cho phép nó có thêm bất kì cơ hội nào để cản trở bạn tiến vào bờ.

Đứng trước khó khăn, điều quan trọng nhất là tự mỗi người hình thành cho mình sức mạnh tinh thần, thái độ sống tích cực để vượt qua khó khăn. "Khi cuộc đời cho bạn cả trăm lí do để khóc, hãy cho đời thấy bạn có ngàn lí do để cười". Nhưng, bạn phải vượt qua nó như thế nào mới được? Có thể ngay lúc này, bạn cũng chẳng thể nào xác định rõ phương hướng cho mình, vậy làm sao để bạn có thể vượt qua khó khăn đây? "Dòng sông chảy trong tim bạn" - Yiruma. Dòng sông chảy về đâu thì chỉ riêng bạn biết. Không ai có thể trả lời thay bạn được. Phương hướng là thứ không phải bạn ngồi nghĩ là ra, mà phải lao vào thử. Cứ hành động, cứ dấn thân, cứ tiến bước, làm gì cũng được miễn sao là "làm". Nỗ lực hết sức trong mọi việc, rồi phương hướng mới từ đó mà xuất hiện. Còn ngồi yên một chỗ nghĩ mà muốn có phương hướng thì khó lắm bạn ơi! Nghĩ ít đi, phân vân ít thôi và làm nhiều lên nhé! Này này! Hãy quên chuyện "làm cách nào để đi đúng hướng" đi. Không có cách nào đâu. Cuộc đời của bạn, mọi thứ đều tuỳ thuộc vào bạn. Một cuốn sách tuyệt vời có thể chỉ cho bạn hướng đi, nhưng có đi hay không là hoàn toàn do bạn. Một người thầy vĩ đại có thể từng bước, từng bước kéo bạn ra khỏi bóng tối, nhưng cũng chỉ là nhất thời. Không ai có đủ quyền năng len lỏi vào tâm hồn bạn để kéo bạn ra khỏi những rối ren trong đó. Hơn ai hết, tự bạn phải có ý thức thương xót chính mình; tự bạn phải có ý thức nỗ lực mỗi ngày để bước qua những điều tầm thường trong chính cõi lòng bạn. Đến lúc ấy, mức độ khó khăn không còn quan trọng nữa. Mà quan trọng là bạn có đủ nghị lực, tự tin, sức mạnh để vượt qua nó không. Quy tắc của thành công thật sự rất đơn giản: Nỗ lực và kiên trì.

Cây héo thì tưới nước. Hoa tàn thì đợi mùa xuân. Thất bại ở đâu thì làm lại ở đó. Ngọn cỏ không chạm được vào mây, nhưng cỏ không vì vậy mà ngừng vươn lên thẳng tấp. Có những giới hạn mà người thường không thể vượt qua, nhưng không có nghĩa là ai cũng không thể vượt qua, càng không có nghĩa là chúng ta được quyền lấy đó làm cái cớ để ngưng nỗ lực. "Thay vì đưa ra cho bản thân những lí do tại sao tôi không thể, tôi sẽ chọn cho tôi những lí do tại sao tôi có thể". Stephen William Hawking - thiên tài trên xe lăn thay đổi thiên văn học thế giới, "ông hoàng vật lí", nhà bác học huyền thoại. Đó là những gì mà người đời đặt cho ông. Từ khi còn là sinh viên, Stephen đã bắt đầu nhận thấy các triệu chứng của bệnh xơ cứng teo cơ xuất hiện. Bệnh tiến triển và qua một vài năm, cơ thể ông gần như bị tê liệt hoàn toàn. Nghiêm trọng hơn, sau khi phẫu thuật cổ họng, ông mất cả khả năng nói. Dù trải qua những khó khăn như vậy, ông vẫn vươn lên và trở thành một trong những nhà khoa học lỗi lạc nhất của mọi thời đại. Hay Nick Vujicic - người không tay và chân "chạm tay" vào hạnh phúc. Mặc dù được sinh ra với thân thể khuyết tật nhưng anh vẫn luôn khát khao vươn lên trong cuộc sống. Anh đã vượt qua trở ngại bệnh tật, tốt nghiệp đại học tài chính năm 21 tuổi, trở thành nhà diễn thuyết nổi tiếng. Anh định nghĩa cuộc đời của mình mang sứ mệnh đem đến hi vọng cho mọi người với phương châm: "Cuộc sống không giới hạn". Tất nhiên, chúng ta có quyền đặt ra cho mình một giới hạn nào đấy để bao bọc, bảo vệ lấy bản thân như con trai kia. Rồi đến một ngày nào đấy, khi vô tình để "hạt cát" ấy chạm vào, lại vùng vẫy đau đớn. Nick Vujicic đã nói thế này: "Một số vết thương sẽ chóng lành hơn nếu bạn tiếp tục tiến bước". Không có cách nào bảo vệ bản thân tốt hơn tự mình đối mặt, tự mình phá huỷ giới hạn của chính bản thân. Một ngày không xa, bạn sẽ nhận ra rằng: Không có ước mơ nào quá lớn, không có thử thách nào quá chông gai, và không có mục tiêu nào quá xa vời. Khi bạn chủ động đón nhận nghịch cảnh và chiến thắng nó thì cuộc sống này của bạn mới trở nên thật ý nghĩa.

Nhưng đâu phải ai cũng dám đối mặt, dám khắc phục, ứng phó trước mọi khó khăn. Hôm nay, 10 giờ tôi đã chủ động đi ngủ, đặt báo thức vào 5 giờ 30 sáng hôm sau. Trước khi nhắm mắt còn không quên tự nhủ: "Nhất định ngày mai mình sẽ thức sớm!" 5 giờ 30. Chuông báo thức kêu inh ỏi liên hồi, lật đật mò tìm điện thoại, vừa nhắm mắt vừa mơ hồ tắt đi, rồi lại kéo chăn, quên sạch lời quả quyết tối qua. Mưa! Mưa rồi! Tí tách từng hạt, không quá lớn nhưng đủ để nghe thấy. Quả thời tiết này mà không ngủ tiếp thì thật quá dại rồi! Không biết mưa đã tạnh tự bao giờ, tôi tỉnh dậy khi mùi đồ ăn trưa mẹ nấu lan khắp phòng. 11 giờ! Lòng thầm nghĩ: "Chà! Lại tiếp tục phí nửa ngày rồi". Đứng trước giá sách, lấy xuống quyển sách đã mua từ năm ngoái nhưng chưa kịp đọc, mới đọc sang trang thứ hai thì mắt đã hoa cả lên, lưng lại chợt mỏi: "Thôi, nằm một tí rồi đọc tiếp vậy". Hôm nay lướt Facebook lại thấy người nỗ lực tập thể thao giữ dáng, chợt nhận ra mình cũng cần tập thể dục rồi. Bắt đầu lấy ra tấm thảm đã lâu không sử dụng, trải ra, lại khởi động giãn cơ: "Yoga thôi!" Nhưng thật sự không quá 20 phút, mệt rồi, nghỉ ngơi chút đã. Nhưng một chút này quả nhiên rất lâu.. Đúng thật "thất bại là sự trì hoãn", và "con người ta chẳng bao giờ lên kế hoạch để thất bại, chỉ đơn giản là họ đã thất bại trong việc lên kế hoạch để thành công". Cứ thế cứ thế bạn trải qua 365 ngày như thể chỉ là 1 ngày nhưng lặp lại tận 365 lần. Bạn không thể dậy sớm, đối xử với mọi chuyện trên thế gian đều mơ hồ, hời hợt, quyết tâm không thắng được ham muốn cá nhân. Vậy thì lấy đâu ra dũng khí để nói "tôi có thể vượt qua hết thảy khó khăn trong cuộc sống"? Có mục đích nhưng lại chẳng rõ ràng, không có nỗ lực, lại càng không đủ sự kiên trì, thật thất bại!

"Nếu không chịu được bóng tối, xin đừng khao khát trở thành một vì sao" (Trích "Mình phải sống như biển rộng sông dài").

Hoa không biết hôm nay trời nắng hay mưa, hoa vẫn hồn nhiên nở rộ. Bạn không biết thử thách nào chờ đợi mình phía trước, bạn vẫn phải can đảm bước đi. Đừng chấp nhận sống một đời an phận. Và nếu tôi được lựa chọn cách sống, tôi sẽ sống như đại dương kia. Sống một cách tự do phóng khoáng; sống một cách nhẹ nhàng dào dạt; sống một cách cuộn trào vồ vập. Như những cơn sóng xô vào bờ, vĩnh viễn đừng nghĩ sẽ dừng lại! Điều chúng ta nên làm là không ngừng phấn đấu, đừng bao giờ đầu hàng, hãy can đảm đối đầu và khắc phục! "Thất bại cay đắng nhất, nhiều năm sau sẽ trở thành tài sản quý giá nhất" - Xu.