Review bình minh và hoàng hôn năm 2024

Hãy đăng ký thành viên để có thể dễ dàng trao đổi, giao lưu và chia sẻ về kiến thức SEO.

  1. > Tôi mua truyện này từ lâu lắm rồi, nhưng lại không đọc ngay. Lúc đó ấn tưởng trong tôi về “Anh có thích nước Mỹ không?” và “Hóa ra anh vẫn ở đây” quá lớn nên tôi đã mua luôn cuốn này lúc mới được xuất bản, nhưng lại lần lữa mãi không đọc vì rất sợ cảm giác các nhân vật cứ quẩn quanh mãi trong đầu như hai truyện trước. Sau này tôi có đọc một số bình luận hay một số bài khảo sát trên mạng thì lượm lặt được thông tin rằng đây là truyện được đánh giá là không hay lắm trong những truyện của Tân Di Ổ, một số người nói rằng kết thúc mở, và nhân vật không “sáng” như những truyện khác. Cảm giác của tôi sau lần đọc đầu tiên là truyen ngon tinh này cũng được đấy chứ, có thể nói là tôi thích truyện này, nhân vật có thể không nổi trội, không có gì đặc biệt nhưng lại có những nét rất thực, rất nhất quán.
    Lúc tôi đang đánh máy những dòng này là lúc tôi vừa đọc xong truyện này lần thứ 2, sau lần đọc đầu tiên hơn 1 năm. Cảm giác vẫn như lần đầu, vẫn thích và vẫn ấn tượng với từng nhân vật. Truyện là câu chuyện giữa Kỷ Đình và hai chị em nhà họ Cố: Cố Chỉ Di và Cố Chỉ An. Đây không phải là chuyện tình cảm tay ba, tay tư gì cả, mà là câu chuyện về sự chờ đợi.

Review bình minh và hoàng hôn năm 2024

Kỷ Đình là một người được giáo dục nề nếp ngay từ nhỏ. Thế giới của anh nếu nói đơn giản thì cũng thực đơn giản, nói phức tạp thì cũng phức tạp lắm. Sinh ra trong một gia đình gia giáo, việc học hành chăm chỉ đã trở thành bản năng đối với anh, giống như việc hít thở mỗi giây phút vậy. Thế nên, một cậu bé luôn đạt thành tích tốt, luôn cư xử đúng mực thì chẳng có điều gì phải khiến cha mẹ bận tâm cả. Ngay cả sau này, khi đã trưởng thành anh cũng không làm cho người thân phải lo lắng về công việc hay hành xử của anh. Nhưng không ai biết được rằng để có thể khiến mọi người yên tâm như vậy thì anh đã phải cố gắng và mệt mỏi như thế nào, ngoại trừ Cố Chỉ An. Kỷ Đình có thể chiều lòng cha mẹ khi tuân theo sự sắp đặt của họ trong cuộc sống, nhưng anh không hề nhu nhược. Chỉ cần việc gì anh thực sự muốn thì anh sẽ kiên trì cho đến cùng. Đó là một con người có cuộc sống gần như không có vấp váp, cản trở gì trong cuộc sống, vậy nên thái độ hờ hững với mọi chuyện đang diễn ra xung quanh cũng là dễ hiểu. Từ việc anh luôn giữ thái độ dửng dưng với mọi việc, luôn giữ chừng mực trong cư xử, có tự tôn trước mọi người ít nhiều đã làm cho người đọc hình dung nên một Kỷ Đình không có gì đặc biệt, không có gì đáng để lưu tâm. Nhưng một Kỷ Đình ấy đã có thể vứt bỏ tự tôn của mình chỉ để hỏi thông tin của Chỉ An, đã có thể rơi nước mắt vì sự ra đi của cô, đã có thể quan tâm đến từng chút, từng chút một thói quen, hành động của người anh yêu, đã có thể cố gặng hỏi những suy nghĩ của Chỉ An, thì đó mới là con người thực của Kỷ Đình, không có hời hợt, không có lạnh lùng, chỉ là một người đàn ông như bao người khác trước người mình yêu. Cố Chỉ An, một nhân vật nữ có lẽ không được lòng người đọc lắm, nhưng tôi lại đồng cảm với nhân vật này, có lẽ là do có chút tương đồng. Không được yêu thương trong chính gia đình của mình – có mấy ai chịu đựng được? Cố Chỉ An đã có một hoàn cảnh sống như vậy. Có lẽ không ít người đọc sẽ hỏi rằng liệu có khác không nếu Chỉ An cũng nhu mì, thuần khiết như Chỉ Di? Tôi cho rằng sẽ không khác là mấy, bởi lẽ, những người đang nuôi cô cho rằng bản thân Chỉ An được sinh ra đã là một sai lầm, có ai có thể đủ rộng lượng để bao dung nổi lỗi lầm của người chồng của mình khi minh chứng của lỗi lầm ấy đang hiện hữu ngay trước mắt mình? Cũng như chính Uông Phàm đã từng nói với Chỉ An rằng nếu cô chỉ là một đứa trẻ bị bỏ rơi bình thường thì có lẽ bà đã có thể toàn tâm toàn ý yêu thương cô, chứ không phải thay vào đó là thái độ dửng dưng như vậy. Sự cố gắng, ngỗ ngược ban đầu thời hoa niên chỉ là để dành được sự quan tâm từ gia đình, bởi lẽ chỉ có khi tức giận thì cha cô mới có thể nhìn cô bằng hai con mắt. Nhưng sau tất cả nhưng cố gắng ấy, cô cũng chỉ nhận lại được sự lạnh lùng từ gia đình thì cô lại cố gắng để thoát khỏi gia đình ấy. Tình cảm của Chi An dành cho Kỷ Đình được che dấu khéo léo hơn Kỷ Đình rất nhiều. Từ sự khích bác, từ những lần chơi đùa cùng nhau thời niên thiếu, cho đến khi trưởng thành, tình cảm ấy được che đậy rất kỹ càng. Một cô gái ngạo nghễ đến vậy, luôn tỏ ra tự tin với những gì mình đang làm đến vậy, một thái độ sống bất cần đời đến như vậy nhưng cũng chỉ để che đậy một Cố Chỉ An yếu đuối, luôn cần tình cảm hơn bất kỳ người nào, nhưng cũng sợ bị tổn thương hơn bất cứ ai. Tình yêu của Kỷ Đình dành cho Chỉ An có đáng không khi mỗi lần anh sắp đón bắt được cô thì dường như cô lại chạy xa anh hơn, thời gian kéo dài và mệt mỏi, thậm chí thời gian ấy khi nào kết thúc thì bản thân anh cũng không biết được, còn có phải đánh đổi nhiều thứ không thì thực sự là rất nhiều, đó là tổn thương gia đình anh, là tổn thương những người yêu thương anh, cũng tổn thương cả bản thân anh nữa. Nhưng con người Kỷ Đình là như vậy, không nhiều lời, không đôi co nhưng một khi đã quyết làm thì sẽ kiên trì làm, chỉ biết rằng yêu là yêu vậy thôi. Anh dứt khoát trong tình cảm với Chỉ Di, nhưng lại không có cách nào thoát ra khỏi hình bóng của Chỉ An được, bởi vì dù lý trí của anh mách bảo rằng hãy từ bỏ người ấy thì trái tim cũng không thể không hướng về người ấy. Anh chờ đợi 2 năm sau ngày cô bỏ đi, mất 1 năm để tìm cô nhưng tất cả nhưng gì cô có thể mang lại cho anh chỉ là những tháng ngày ngắn ngủi ở bên nhau. Anh lo sợ cô sẽ buông tay bỏ chạy khỏi anh, sợ cô sẽ lại mất tích nên anh luôn cố gắng gìn giữ thời gian họ ở bên nhau. Hạnh phúc đấy, nhưng sao lại bất an, thấp thỏm đến vậy, sao hạnh phúc của anh có được lại phải khổ sợ đến vậy. Anh chờ cô suốt cả quãng đời thanh xuân của mình, cô chỉ có thể chờ anh trong thời gian vỏn vẹn của 3 điếu thuốc, nhưng anh vẫn tiếp tục chờ cô. Anh ghét thói quen hút thuốc của cô nhưng lại có thể hút thuốc chỉ vì điếu thuốc ấy có vị của cô. Sau này khi cô đã bỏ đi rồi thì anh lại trở thành người nghiện thuốc, có lẽ chỉ trong khói thuốc ấy thì anh mới cảm nhận được cô đang ở bên cạnh anh, như nhưng ngày hạnh phúc nhất họ đã từng trải qua. Một số người nói rằng kết thúc của tieu thuyet này là mở, nhưng tôi lại không nghĩ như vậy. Đến kết thúc truyện, Chỉ Di đã đặt cược với Chỉ An, không phải chi cho Chỉ Di có thể bình thản đón nhận tình cảm của người khác, mà còn để cho Chỉ An có thể tin tưởng rằng luôn có một người yêu thương cô hơn tất thảy, cũng là để cho Kỷ Đình một lần được hưởng hạnh phúc trọn vẹn cùng Chỉ An. Chỉ An cho Kỷ Đình hai lựa chọn rằng anh có thể quay trở lại với cuộc sống trước đây mà không có cô hoặc từ bỏ mọi thứ mà đi theo cô. Khi cô đưa ra hai chọn lựa này thì có lẽ cô cũng đã có quyết tâm cho tình cảm giữa họ. Sẽ không có chờ đợi, sẽ không có sự chia ly nữa bởi lẽ tự bản thân Kỷ Đình cũng đã tự chặn lối quay lại của mình, anh chỉ có thể tiến lên sánh bước cùng Chỉ An. Cánh chim ấy cuối cùng cũng đã có thể bình an hạ cánh xuống hòn đảo ấy, vì cô tin vào anh, cô tin vào lời anh nói rằng hòn đảo ấy là có thật. Review by: Giang

Chia sẻ trang này

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)