Lòng có bao nhiêu yêu sẽ thành một đôi 26 năm 2024

Bác sĩ Hoàng Khánh Toàn, nguyên chủ nhiệm khoa đông y, Bệnh viện Trung ương quân đội 108, cho biết tần suất sinh hoạt tình dục là chỉ số lần giao hợp trong một khoảng thời gian nhất định. Đây là một vấn đề rất phức tạp và tồn tại nhiều quan điểm khác nhau giữa các nhà tình dục học.

Chỉ số này phụ thuộc vào khá nhiều yếu tố như tuổi tác, tình trạng sức khỏe, trình độ nhận thức, nghề nghiệp, niềm tin tôn giáo, điều kiện khí hậu, truyền thống và đặc tính văn hóa của mỗi dân tộc, mỗi quốc gia... Và đặc biệt là sự lựa chọn của các cặp bạn tình.

Có những đôi vợ chồng mới cưới một đêm sinh hoạt mấy lần cũng không bị coi là nhiều, miễn sao sau cái đêm "mây mưa" đó cả hai người đều cảm thấy thoải mái và khỏe mạnh, không có các hiện tượng như lưng đau gối mỏi, đầu choáng mắt hoa, tinh thần uể oải...

Nhiều người cho rằng tần suất quan hệ tình dục của các cặp vợ chồng ở độ tuổi sinh sản có thể dao động từ 0 đến 15 - 20 lần/tuần, bình quân mỗi ngày 1 lần được coi là tần suất cao, mỗi tháng 1 lần được coi là thấp và tần suất giao hợp tỉ lệ thuận với tuổi, tuổi càng cao thì trị số càng thấp.

Một nghiên cứu khá thú vị trên 100 đàn ông ở Mỹ trong độ tuổi từ 35 - 50 cho thấy: đa số người được hỏi nói rằng họ giao hợp từ 1 - 4 lần/tuần, 1/3 giao hợp 1 tuần 1 lần và chỉ có 4% khẳng định họ giao hợp quá 1 tuần 1 lần.

Một nghiên cứu thăm dò khác ở Mỹ trong những năm 1950 do Kinsey tiến hành cho thấy tần suất sinh hoạt tình dục ở những cặp vợ chồng có độ tuổi từ 20 - 30 là 3 lần/tuần, từ 31 - 40 tuổi là 2 lần/tuần, từ 41 - 50 tuổi là 1 - 2 lần/tuần và từ 51 - 55 tuổi là 1 lần/tuần.

Năm 1974, Hite (Mỹ) nhận xét tần suất giao hợp của người Mỹ tăng dần theo mốc thời gian, nếu như những năm 1940 các cặp vợ chồng sinh hoạt trung bình mỗi tuần là 2 - 3 lần thì đến những năm 1970 trị số này là 3 - 4 lần.

Trong thập niên 1990, những cặp vợ chồng có độ tuổi từ 20 - 40 nếu lao động thể lực thì tần suất giao hợp là 3,7 lần/tuần, nếu lao động trí óc thì trị số này là 2,8 lần/tuần.

Ở phương Đông xưa, quan điểm của cổ nhân về vấn đề này cũng được ghi chép khá nhiều trong các sách như Tố nữ kinh, Ngọc phòng bí quyết, Thiên kim phương, Ngự nữ chi pháp, Tố nữ chi pháp, Dưỡng danh huấn...

Ví dụ sách Tố nữ kinh đã viết: "Người ta thân thể cường nhược khác nhau, niên tuế cũng trẻ già khác nhau cho nên phải tùy theo khí lực của mình mà giao hợp, không được cưỡng quyết, cưỡng quyết tất tổn hại đến thân".

Và cũng đã chỉ rõ: ở tuổi 15 mà khí lực dồi dào mỗi ngày giao hợp và có thể xuất tinh hai lần, ốm yếu thì mỗi ngày một lần; ở tuổi 20 cũng vậy, không nên nhiều hơn, nghĩa là mạnh mẽ thì một ngày hai lần, không khỏe thì mỗi ngày một lần.

Ở tuổi 30 mà khỏe mỗi ngày một lần, người ốm yếu thì hai ngày một lần; ở tuổi 40 mà khỏe mạnh thì ba ngày một lần, ốm yếu thì bốn ngày một lần;

Ở tuổi 50 mà khỏe mạnh thì năm ngày một lần, ốm yếu thì mười ngày một lần; Ở tuổi 60 mà khỏe mạnh thì cỡ mười ngày một lần, ốm yếu thì hai mươi ngày một lần; Ở tuổi 70 mà khỏe mạnh thì mỗi tháng một lần, ốm yếu thì nên kiêng cữ không nên xuất tinh.

Sách Ngọc phòng bí quyết thì cho rằng: người ở tuổi 20 thường hai ngày giao hợp một lần, người ở tuổi 30 thường ba ngày giao hợp một lần, người ở tuổi 40 thường bốn ngày giao hợp một lần, người ở tuổi 50 thường năm ngày giao hợp một lần, người ở tuổi 60 thì không bao giờ nên xuất tinh.

Có thể thấy tần suất sinh hoạt tình dục của người thời xưa thấp hơn nhiều so với người thời nay. Một số ý kiến cho rằng người xưa giải quyết vấn đề theo nguyên lý âm dương, tất cả do âm dương bảo tồn sinh khí (xúc nhi bất tiết), từ đó mà tần suất giao hợp thấp.

Người thời nay giải quyết vấn đề theo nguyên lý thực tế, vả lại người thời nay cường tráng và ít bệnh tật hơn người thời xưa nên tần suất giao hợp nhiều hơn; một bên thiên về "thể" (cái bản thể, căn cơ của giao hợp), một bên thiên về "nhục" (cái thực tế, ước muốn của vấn đề giao hợp) cho nên có sự khác biệt.

Trong y thư kinh điển Hoàng đế nội kinh có một đoạn bàn về vấn đề này rất nên suy ngẫm: "Người thời thượng cổ họ đều biết rõ phép tắc dưỡng sinh, thể theo quy luật âm dương, điều hòa với thuật số, ăn uống có điều độ, làm lụng và nghỉ ngơi có chừng mực, không lao lực một cách bừa bãi, cho nên thể xác và tinh thần đều khỏe mạnh, sống mãi đến lúc trời cho trăm tuổi mới chết.

Còn người ngày nay thì sống không theo kiểu ấy, ham uống rượu như uống nước, sau khi say rượu lại "nhập phòng", phóng túng về sắc dục, làm kiệt hết tinh khí, hao tổn chân nguyên, không biết giữ gìn tinh khí cho nghiêm túc...".

Theo bác sĩ Toàn, sử dụng tinh lực quá mức chỉ cốt thỏa lòng một lúc, làm trái ngược với sự vui thú của lẽ dưỡng sinh sẽ dẫn đến nguy cơ mau thấy già yếu.

Thời gian sau Liêu Kính Hàn cũng trở lại cuộc sống bình thường của mình,gần đây cũng không còn gặp lại Tống Hàm Nghi,Liêu Kính Hàn một mình đến quán rượu để giải sầu,có vài nữ nhân đến bắt chuyện,Liêu Kính Hàn lịch sự nói vài câu kéo léo từ chối,gần đây không liên lạc được với Tương Nhã Ca,nếu theo kịch bản thì bình thường có lẽ đòi chia tay xong sau vài ngày Tương Nhã Ca sẽ tự động đình chiến và giải hòa với mình,nhưng bây giờ qua nửa tháng rồi không có liên lạc gì,điện thoại lại không gọi được.

Liêu Kính Hàn không biết mình có nên xin nghĩ phép để bay sang ngoại quốc tìm Tương Nhã Ca hay không,trước đây Tương Nhã Ca từng nhiều lần đề nghị cả hai kết hôn nhưng Liêu Kính Hàn lại sợ nghe hai từ này,cảm thấy cả hai còn trẻ kết hôn bây giờ hình như quá sớm,bây giờ Liêu Kính Hàn đang suy nghĩ có nên mua nhẫn cầu hôn nàng hay không,dù sao cũng yêu nhau hai năm,ngoại trừ việc Tương Nhã Ca thường hay ghen tuông vô lý ra thì không có khuyết điểm gì khác,nhưng nghĩ lại dù sao là do nàng hiểu lầm mình,động một chút là đòi chia tay,yêu nhau mà không tin tưởng thì yêu để làm gì nữa,Liêu Kính Hàn đang cân nhắc xem mình nên cứu vãn tình cảm của hai người hay thuận theo tự nhiên.

Liêu Kính Hàn uống hết chai rượu này đến chai rượu khác,có bao nhiêu đổ vào dạ dày bấy nhiêu,uống không biết bao nhiêu rượu,ngay cả thanh toán tiền cũng quên mất,lảo đảo rời khỏi quán rượu,may mắn có người giúp nàng thanh toán,Liêu Kính Hàn đụng phải một nữ nhân xa lạ,bây giờ không nhận ra ai là ai nữa,bị nàng dẫn đi cũng chỉ biết đi theo nàng,cảm giác bị nàng ôm vào lòng rất ấm áp và an tâm ngủ một giấc,Liêu Kính Hàn nằm trên đùi nàng,nhíu chặt chân mày.

“An An ta nhức đầu quá…”

“Thừa biết là nhức đầu tại sao còn uống nhiều rượu để làm chi”

Nàng ôn nhu giúp Liêu Kính Hàn xoa huyệt thái dương,thầm nghĩ thừa biết uống rượu sẽ đau đầu còn uống nhiều như vậy làm gì,đến khi tĩnh lại mọi việc cũng không thể giải quyết được gì,rượu chỉ làm hại thân mà thôi,về đến nhà nàng bấm mật mã rồi dìu Liêu Kính Hàn vào nhà,vừa đở đối phương lên giường nàng cũng mệt mõi ngã xuống giường,đang muốn đứng dậy đã bị Liêu Kính Hàn xoay người ôm lấy mình,nàng căng thẳng đẩy đối phương sang một bên,đi vào phòng tắm lấy khăn lau mặt cho Liêu Kính Hàn.

Đến khi Liêu Kính Hàn tĩnh lại phát hiện mình đang nằm ở nhà,thầm nghĩ có lẽ tối qua mình say rượu rồi tự mò đường trở về đây,hôm nay là ngày nghĩ phép,tranh thủ ngủ một chút cũng tốt,tối qua hình như mơ thấy đã hôn nữ nhân nào đó,nhưng không nhìn rõ dung mạo,Liêu Kính Hàn không hiểu sao mình lại mơ giấc mơ này,không lẽ là do gần đây “ăn chay” không động đến sắc giới nên bây giờ mới gặp xuân mộng,Liêu Kính Hàn cảm thấy rất đau đầu,ngồi dậy muốn lấy thuốc uống,đột nhiên phát hiện mình nằm trên giường không mãnh vãi che thân,trên người chỉ có cái mền,Liêu Kính Hàn cảm thấy kỳ quái,không lẽ nàng tự mình cởi y phục của mình sao,nàng trước giờ không có thói quen ngủ nude,trong phòng lại hoàn toàn không có bóng người.

Liêu Kính Hàn xoa đầu bứt tóc,cố gắng nhớ lại chuyện tối qua,bây giờ nàng biết mình đã phạm sai lầm nghiêm trọng,tự trách bản thân uống nhiều rượu làm cái gì không biết,ngay cả việc làm gì với ai cũng không nhớ được đúng là tệ hại,may mắn một điều là nàng biết mình không phải phát sinh quan hệ với nam nhân,bởi vì thân thể mình hoàn toàn nguyên vẹn,vẫn còn là một xử nữ,lát sau thấy một nữ nhân xinh đẹp động lòng người từ trong phòng tắm bước ra,nàng mặc duy nhất một chiếc áo sơ mi trắng,chỉ đủ che đi cái mông của mình,để lộ đôi chân thon dài gợi cảm,vóc người cực hạn cám dỗ,nhìn thấy Liêu Kính Hàn đã tĩnh,còn đang nhìn mình bằng vẻ mặt ngơ ngác,nàng mỉm cười quyến rũ,Liêu Kính Hàn kinh ngạc không phải bởi vì nàng đang mặc áo của mình,mà kinh ngạc bởi vì nàng là người quen.

“Tại sao lại là ngươi ?”

“Vậy ngươi mong sẽ là ai ?”

Tống Hàm Nghi hai tay ôm trước ngực,khẽ nhướng mày nhìn Liêu Kính Hàn,vẻ mặt có chút buồn bực,là nàng thì thế nào,có cần bày ra vẻ mặt kinh ngạc như vậy hay không,bây giờ Liêu Kính Hàn cũng không biết nên nói gì cho phải,có chút lúng túng chỉ vào mình và nàng.

“Tối qua…chúng ta…chúng ta…”

“Ngươi muốn biết sao,vậy đợi đến khi ta nhớ ra sẽ nói cho ngươi biết”

Liêu Kính Hàn buồn bực vì câu trả lời của nàng,ở trong lòng thầm mong là do mình suy nghĩ quá nhiều,mọi việc không có nghiêm trọng như mình nghĩ,nếu không thật không biết mình nên làm thế nào,Liêu Kính Hàn thân bất do kỹ quấn cái mền đi lấy y phục khác vào phòng tắm để thay,rửa mặt để mình thanh tỉnh một chút,lúc này lại nghe bên ngoài có tiếng ồn ào,lát sau nhìn thấy Tống Hàm Nghi chạy vào phòng tắm.

“Nhã Ca trở về”

Liêu Kính Hàn vừa nghe hai chữ Nhã Ca đã khẩn trương,thật không biết đây là tình huống gì,sớm không về muộn không về lại trở về ngay lúc này,Liêu Kính Hàn lén lút nhìn ra ngoài thấy Tương Nhã Ca đang đi vào phòng,vốn dĩ muốn giải thích với nàng,nhưng nhìn thấy một nữ nhân đẹp trai đang đứng bên cạnh nàng,Liêu Kính Hàn lãnh tâm lãnh tình,không muốn giải thích làm gì nữa,nữ nhân kia là người theo đuổi Tương Nhã Ca đã lâu,bây giờ lại dẫn nữ nhân này về đây,Liêu Kính Hàn cũng đoán được giữa họ có quan hệ gì,khó trách nửa tháng nay cũng không cùng mình liên lạc,thì ra đã có bạn trai mới,Liêu Kính Hàn để Tống Hàm Nghi ở lại phòng tắm,một mình đi ra ngoài,Tương Nhã Ca nhìn thấy Liêu Kính Hàn liền buồn bực.

“Tại sao ta gọi cho ngươi cả đêm không liên lạc được,có phải tối qua lại đi ăn vụng nữa hay không”

Liêu Kính Hàn cảm thấy nữ nhân bên cạnh Tương Nhã Ca quá bỉ ổi lợi dụng người ta đang cải nhau mà âm thầm cười trộm,đắc ý đến vậy sao,đúng là đáng ghét mà,còn Tương Nhã Ca nữa,ở trước mặt người ngoài lại đi làm mất mặt nàng,đâu có yêu thương gì nàng đâu.

“…Ta…ngươi nói bậy bạ gì thế,tối qua ta làm gì ?…à đúng rồi ta tăng ca cho nên ngủ quên ở sở cảnh sát,sáng nay mới trở về,ngươi dọn hành lý muốn đi đâu vậy ?”

Liêu Kính Hàn tuy nói vậy nhưng có trời mới biết tối qua nàng làm gì,ngay cả nàng còn không nhớ ra thì ai nhớ đây,Tương Nhã Ca hừ lạnh một tiếng,nàng thừa biết Liêu Kính Hàn đang nói dối,tăng ca ở sở cảnh sát hay là “tăng ca” cùng nữ nhân khác,tối qua nàng gọi đến sở cảnh sát Diệp Vũ An nói Liêu Kính Hàn đã tan sở,bây giờ lại nói mình ở sở cảnh sát cả đêm,Tương Nhã Ca nhìn thấy trên cổ của Liêu Kính Hàn mơ hồ có một vết son môi,khiến nàng càng thêm buồn bực.

“Ngươi ăn vụng không biết chùi mép sao,còn dám dẫn nữ nhân khác về nhà,ta thật muốn biết nữ nhân này là ai”

Liêu Kính Hàn căng thẳng khi Tương Nhã Ca đang đi xung quanh quan sát,nếu để Tương Nhã Ca nhìn thấy Tống Hàm Nghi bên trong phòng tắm,có lẽ mình nhảy xuống sông hoàng hà cũng không rửa sạch tội danh,Liêu Kính Hàn kéo nàng lại,chỉ tay về phía nữ nhân đang ngồi trên ghế sofa.

“Ngươi đủ rồi nha…ta ăn vụng bao giờ,còn ngươi thì sao,ngươi dẫn nữ nhân này về đây làm gì ?”

“Chúng ta đã kết thúc,ta dẫn theo ai thì liên quan gì đến ngươi,cái quần ngươi đang mặc là của ta thiết kế,bây giờ ta muốn lấy lại làm vải chùi sàn nhà,ngươi mau cởi nó ra cho ta”

Liêu Kính Hàn thật không ngờ Tương Nhã Ca lại trẻ con hơn mình từng nghĩ,chia tay rồi ngay cả bằng hữu cũng không muốn làm hay sao,có cần phải đi đến bước này hay không,Liêu Kính Hàn buồn bực cởi ra cái quần quăng xuống đất,may mắn nàng có mặc quần sọc ở trong,nếu không có đánh chết nàng cũng không tình nguyện cởi ra,Liêu Kính Hàn cảm thấy tôn nghiêm của mình bị nàng chà đạp.

“Còn cái gì nữa thì lấy luôn một lần đi,sau đó cùng nữ nhân kia cút khỏi nhà ta nhanh lên”

“Liêu Kính Hàn ngươi chính là tên bại hoại nhất ta từng gặp,đời này ta cũng không muốn gặp lại ngươi nữa”

Tương Nhã Ca tức giận đánh vào người Liêu Kính Hàn mấy cái,nhanh chống thu dọn đồ rời đi,Liêu Kính Hàn có bao nhiêu buồn bực trút vào đống văn kiện trên bàn,thẳng tay hất hết mọi thứ xuống sàn nhà,muốn đi đâu với ai thì cứ đi đi,nàng quá mệt mõi rồi không muốn quan tâm nữa.

Tương Nhã Ca ra đến bên ngoài đã bật khóc,nàng cảm thấy Liêu Kính Hàn đúng là tên khốn kiếp,nàng muốn rời đi một câu ngăn cản cũng không có,còn đuổi nàng đi sớm một chút,rõ ràng là làm chuyện mờ ám cho nên mới như vậy,lúc nãy vừa bước vào nhà nàng đã nhìn thấy giày cao gót của nữ nhân khác,đôi giày đó mấy tháng trước là do Tống Hàm Nghi đặt người của công ty nàng thiết kế,trên thế giới chỉ có một đôi duy nhất,nàng làm sao có thể nhìn lầm,nàng đoán được chuyện gì xảy ra,chẳng qua không muốn tiếp nhận sự thật này,dù sao cũng chia tay đi vạch trần bọn họ cũng không có ý nghĩa gì,Tương Nhã Ca cảm thấy hai người đúng là đôi gian phu dâm phụ,kinh tỏm nhất chính là Tống Hàm Nghi,lợi dụng nàng đi vắng mà câu dẫn Liêu Kính Hàn,nàng cầm mấy vật liên quan đến Liêu Kính Hàn cùng nhau quăng vào thùng rác,nàng thề đời này chết già cũng không muốn gặp lại tên bạc tình bạc nghĩa như Liêu Kính Hàn.