Hóa ra anh vẫn ở đây danh gia

Mình xem phim này hoàn toàn là vì tò mò: ai cũng chê phim rất dở, vậy nó dở như thế nào? Sau khi xem xong thì mình thấy đúng là phim không tốt, có điều xem hết cả bộ phim thì cũng không quá khó khăn, có lẽ vì ít nhất phim cũng kể được một câu chuyện đầy đủ.

Phần mở đầu phim làm mình liên tưởng tới phim thần tượng Nhật Bản, những bộ phim có bối cảnh trường cấp 3 với cốt truyện khá “ngớ ngẩn” về những tổ hợp tình yêu tuổi học trò kì cục. Có lẽ ngay từ đầu bộ phim đã tạo cho mình ấn tượng về một phim “teenfic” nên sau đó mình không bị bất ngờ hay thất vọng với phim, và có thể xem đến hết mà không có cảm giác phải cố gắng . Suy cho cùng thì nếu so với một vài bộ phim teen kiểu Nhật thì phim này vẫn còn bình thường chán.

Lỗi lớn nhất của bộ phim này đối với mình là kịch bản. Mình chưa đọc nguyên tác và cũng không định đọc nên không thể so sánh giữa phim và truyện, nhưng truyện ngôn tình tầm trung kiểu như truyện này của Tân Di Ổ thường quá tập trung vào tình cảm, biến nó thành một thứ “thuốc độc”, các nhân vật nâng niu cất giữ nó nhưng chẳng bao giờ dám đem ra dùng, từ đó dẫn đến một loạt những cách hành xử “ngớ ngẩn”, những diễn biến phi logic làm người ngoài nhìn vào phải sôi máu chỉ nhằm chứng tỏ “tình cảm” đó rất mãnh liệt sâu sắc. Ở trên trang giấy, cách dùng từ của tác giả có thể bù đắp cho lỗ hổng kết cấu và xây dựng nhân vật, nhưng nếu phim không được làm đủ tốt để truyền tải được phần cảm xúc thì lỗ hổng kết cấu và tính cách sẽ càng rõ ràng hơn.

Đối với bộ phim này, rõ ràng kịch bản không được xây dựng kĩ lưỡng. Mình có cảm giác rằng biên kịch của phim chỉ nhặt các tình tiết trọng yếu của truyện ra rồi ghép lại thành kịch bản, các diễn viên đang diễn xuôi lại câu chuyện như cách người ta diễn xuôi thơ thành lời văn. Dù đôi chỗ tình tiết cũng ổn những tựu chung mọi sự ngớ ngẩn của câu chuyện vẫn được bày ra hiển hiện trước mắt người xem, trong khi cảm xúc của phim không đủ mạnh, có thể vì đạo diễn đã không đủ giỏi để khắc họa chúng và diễn viên không đủ giỏi để diễn đạt chúng. Mình nghĩ chỉ cần xử lý tốt khâu cảm xúc thì bộ phim sẽ ổn hơn rất nhiều so với thực tế. Một cảnh truyền tải tình cảm tương đối tốt đối với mình là cảnh cả lớp ủng hộ tiền cho Tô Vận Cẩm tiếc thay lại bị cắt khỏi bản phim chính thức.

Diễn xuất của các diễn viên cũng là một vấn đề đáng nói. Trong phim này, có thể nói Ngô Diệc Phàm diễn dở nhất, Lưu Diệc Phi đỡ dở hơn, người diễn tốt nhất là diễn viên đóng Mạc Úc Hoa. Ngô Diệc Phàm có gương mặt đúng là tươi sáng như ánh mặt trời, nhưng cả bộ phim chỉ là một đứa bé trai to xác không hơn, nhất là khi tức giận thì hoàn toàn là đứa bé ba tuổi không được mẹ mua đồ chơi cho. Lưu Diệc Phi luôn có cảm giác lãng đãng mơ màng đâu đó không hòa mình vào nhân vật, đặc biệt là ngoại hình, khí chất quá “sang” không liên quan gì đến một cô gái nghèo khó tự ti. Bình thường không nói nhưng cứ đến cảnh dự tiệc là cô lọ lem trông còn công chúa hơn cả công chúa thật thì sai quá sai rồi. Giữa hai diễn viên có những đoạn khá “tình cảm”, nhưng một chút tình cảm đó không đủ nhiều để lấn át cái dở và phi lý trong nhân vật họ đóng.

Nói đến đây cũng phải công nhận là phim có những đoạn cũng ổn, ví dụ như phân đoạn học sinh tràn ngập cảm giác thanh xuân đáng yêu, hay một vài khoảnh khắc tương tác giữa các nhân vật được đặc tả mang cảm giác “thầm kín” khá tốt. Tiếc rằng tổng thể bộ phim lại là một sản phẩm khá vụng về. Cũng như dù phim có một số cảnh quay khá đẹp nhưng về tổng thể cũng không có điểm cộng nào cho hình ảnh phim, mọi thứ đều nhàn nhạt không có điểm nhấn.

Tóm lại, nếu bạn đang rỗi rãi chưa biết làm gì, cũng không quá khó tính trong phương diện diễn xuất, bạn có thể xem tạm bộ phim này như một cách giết thời gian và rồi quẳng nó ra sau đầu, mỗi khi nhắc đến chỉ cần nhớ lại một vài cảnh tươi sáng đẹp đẽ có thể cắt thành poster trong phim, như đồng cải dầu vàng ươm dưới nắng hè đầu phim chẳng hạn.

Hóa ra anh vẫn ở đây (原来你还在这里) là câu chuyện tình của Trình Tranh và Tô Vận Cẩm - đôi bạn học cùng lớp cấp 3. Hai người chẳng những chưa bao giờ là một đôi thanh mai trúc mã mà còn là một cặp khác xa nhau về mọi mặt. Trình Tranh giỏi giang, nổi bật, được chú ý trong lớp còn cô nàng Tô Vận Cẩm nhạt nhòa, sống kín đáo và khép kín. Chẳng ai ngờ được rằng chỉ vì một ánh mắt khi đi lướt qua nhau ở hành lang lớp học mà trái tim anh chàng công tử Trình Tranh ngã gục trước một Tô Vận Cẩm hết sức bình thường.

Hóa ra anh vẫn ở đây danh gia

Trình Tranh yêu Tô Vận Cẩm từ cái nhìn đầu tiên nhưng đầy nông nổi của tuổi trẻ. Mặc sự săn đón của anh chàng suốt những ngày tháng của đời học sinh, Tô Vận Cẩm lờ đi nụ hôn bất ngờ Trình Tranh dành cho cô trên con đường dẫn về ký túc xá, Tô Vận Cẩm chỉ đáp trả bằng một nụ hôn phớt qua trong ngày cuối năm học coi như trả nợ nụ hôn đầu và cũng để chấm dứt hy vọng mỏng manh của Trình Tranh.

Hóa ra anh vẫn ở đây danh gia

Lên đại học, họ càng xa nhau hơn, không chỉ là tình cảm mà còn là khoảng cách địa lý. Nhưng tình cảm của Trình Tranh dành cho Tô Vận Cẩm tưởng như sẽ phai nhạt thì lại càng lớn dần lên, âm ỉ không dứt. Anh vượt qua bao xa xôi cách trở đến tìm cô nhưng cái mà anh nhận được là tình yêu của cô bên người mới. Khi Trình Tranh sắp bỏ cuộc vì tình yêu đơn phương vô vọng của mình thì chỉ bằng một câu nói mơ hồ trong cơn say, anh hiểu rằng thì ra tình yêu của mình hóa ra không phải đơn phương.

Hóa ra anh vẫn ở đây danh gia

Những tưởng mọi chuyện đã viên mãn và hạnh phúc. Nhưng yêu nhau dễ dàng, chung sống gian nan. Những tranh cãi trong gia đình trẻ khi sống thử đã nhấn chìm hạnh phúc hai người. Từ lúc này bi kịch mới bắt đầu. Họ bắt đầu cảm thấy như đang đi trên băng, và tình yêu trở thành thứ đá tảng nặng nề vì hai con người quá khác nhau. Một Vận Cẩm luôn im lặng, có tức đến mấy cũng không nói khiến tình yêu nặng nề đến độ Trình Tranh dù từng nói: “Không, anh sẽ không buông tay đâu, cho dù làm tổn thương lẫn nhau thì anh vẫn muốn ở bên em“, cũng phải mở miệng: “Chúng mình chia tay thôi, Vận Cẩm“.

Hóa ra anh vẫn ở đây danh gia

Xa cách bốn năm, gặp lại là tình cờ hay cố ý? Liệu họ còn có thể quên được nhau, bỏ đi những kỷ niệm và tình yêu đã qua để nuôi những hạnh phúc cho riêng mình? Thời gian có đem hai con người từng thân thuộc nhất trở thành hai người xa lạ? Tình yêu của Trình Tranh cố chấp lại dễ dàng buông bỏ như vậy sao?

Hóa ra anh vẫn ở đây danh gia

Năm 2016, Hóa ra anh vẫn ở đây bản điện ảnh do Ngô Diệc Phàm và Lưu Diệc Phi đóng chính đã thu hút sự chú ý lớn của khán giả. Sự xuất hiện của “cặp đôi vàng” được đánh giá rất cao với nội dung hấp dẫn, bộ phim được khán giả vô cùng kỳ vọng, nhưng sau khi công chiếu lại không đạt được kết quả như mong đợi. Hóa ra anh vẫn ở đây bản điện ảnh chỉ được đánh giá với số điểm đáng thất vọng và ê chê - 4,1 trên Douban.

Hóa ra anh vẫn ở đây danh gia

Năm 2017, dự án Hóa ra anh vẫn ở đây bản truyền hình được khởi động, hi vọng sẽ cứu cánh cho một nguyên tác xuất sắc của Tân Di Ổ. Bản truyền hình được chỉ đạo nội dung bởi đạo diễn quen thuộc Lâm Ngọc Phân, biên kịch Kim Quốc Đống. Bộ phim có sự tham gia của dàn diễn viên khá chất lượng với những cái tên đình đám như Dương Tử San ( 杨子姗), Hàn Đông Quân (韩东君), Lý Lan Địch (李兰迪), Hồ Tiên Húc (胡先煦), Cao Thánh Viễn (高圣远 )…

Hóa ra anh vẫn ở đây danh gia

Hóa ra anh vẫn ở đây danh gia

Hóa ra anh vẫn ở đây danh gia

Hóa ra anh vẫn ở đây bản truyền hình sẽ diễn đạt nội dung của cả trước và sau khi Tô Vận Cẩm và Trình Tranh trưởng thành, bao gồm cả thời gian học tập. Theo đó, thời gian trước khi trưởng thành sẽ do Lý Lan Địch và Hồ Tiên Húc đóng, thời gian sau khi trưởng thành sẽ do Dương Tử San và Hàn Đông Quân đóng. Bộ phim dự kiến dài 36 tập, đã được update lên trang Douban ngày 6 tháng 11 năm 2018. Tuy hiện tại vẫn chưa có điểm đánh giá, nhưng phản ứng của khán giả thì vô cùng khả quan.

Hóa ra anh vẫn ở đây danh gia

[5 sao] Phim có độ phục hồi cao, đạo diễn khéo chọn diễn viên quá. Hàn Đông Quân đẹp trai lắm, rất phù hợp với vai Trình Tranh. Dương Tử San cũng rất xinh, các vai phụ cũng rất đẹp nữa. Lý Lan Địch và Hồ Tiên Húc vào vai trước khi trưởng thành cũng rất phù hợp. Phim được phối âm tốt, các ca khúc trong phim cũng rất hay, màu sắc đẹp, chế tác tinh tế, nhịp điệu cũng rất nhanh. Hơi tiếc vì đây chỉ là một bộ phim chiếu mạng.

[5 sao] Hồ Tiên Húc vào vai rất đạt, mỗi lời thoại của anh đều tràn đầy niềm vui, cho dù là chửi người hay khi trìu mến cũng khiến khán giả cảm thấy vui vẻ.

[4 sao] Làm gì có ai không thích vai Tô Vận Cẩm của Lý Lan Địch chứ? Cũng làm gì có ai không thích vai Trình Tranh của Hồ Tiên Húc đây? Không có chút gò bó, không chút cố ý hoài niệm, tất cả đều rất sáng sủa rất tự nhiên như tuổi thanh xuân. Mình cho 4 sao, 1 sao cho Lý Lan Địch, 1 sao cho Hồ Tiên Húc, 1 sao cho bối cảnh, 1 sao dành cho nguyên tác.

Hóa ra anh vẫn ở đây danh gia

Hóa ra anh vẫn ở đây danh gia

[4 sao] Phim chủ yếu được tạo bởi 2 màu trắng và xám, xem rất thoải mái

[4 sao] Tiết tấu phim hơi chậm, tình tiết và cảm xúc chưa có thăng trầm, bộ phim khá nhạt, cảnh kích động nhất có lẽ là cảnh giáo viên khuyên nữ chính chọn khoa văn. Đường phố nhà cửa trong kí ức thời học sinh rất giống trong sách, đặc biệt là nhà sách trong bản truyền hình thể hiện khá là cao cấp, đây là một điểm thú vị của bộ phim.

[3 sao] Có thể do cùng đạo diễn, nên bộ phim này có chút giống với Bên nhau trọn đời, nam chính và nữ chính đều yêu nhau từ thời học sinh, xa cách vài năm rồi gặp lại. Điểm không giống có lẽ là thời học sinh của nam chính nữ chính trong Bên nhau trọn đời đáng yêu hơn, còn bộ phim này, vai nữ chính thời học sinh hơi trưởng thành, không có nhiều cảm giác của thời học sinh.