Bài văn tả học sinh tiểu học hay

Đề bài: Xung quanh em có biết bao người yêu thương giúp đỡ chia sẻ những vui buồn cùng em. Em hãy tả một người mà mình yêu quý nhất.

Bài văn tả học sinh tiểu học hay

Nguyễn Ngọc Gia Hân - Lớp 5A4

Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra” “Công cha như núi Thái Sơn

Mỗi khi em nghe thấy câu ca dao ấy là em lại nhớ đến người mẹ kính yêu của mình. Mẹ là người đã chịu bao khó khăn, nhọc nhằn để sinh ra và nuôi nấng em nên người. Với em, hình ảnh của mẹ sẽ mãi là thiêng liêng nhất. Năm nay, mẹ đã bước sang tuổi 35, trông mẹ rất trẻ trung và năng động. Trong mọi khoảnh khắc: vui, buồn, … em đều nhớ đến hình ảnh mẹ - người đã hi sinh cả cuộc đời để nuôi nấng em khôn lớn. Thân hình mẹ nhỏ nhắn, thon gọn. Làn da mịn màng, trắng hồng. Khuôn mặt trái xoan, đặc biệt là đôi mắt bồ câu đen lay láy. Đôi mắt ấy cùng với sống mũi cao thanh tú tạo nên vẻ đẹp hiện đại cho khuôn mặt của mẹ. Đôi má lúm đồng tiền cùng với hàm răng trắng muốt, đều như hạt bắp khiến nụ cười của mẹ như mùa thu tỏa nắng. Giọng nói trầm ấm, dịu dàng của mẹ, khắc sâu trong tâm trí em. Nó như những đóa hoa, rực rỡ và đầy nhựa sống. Tất cả nét đẹp của mẹ đã in sâu vào đôi mắt thơ ngây và tinh nghịch của chúng em. Mẹ là người phụ nữ chịu thương chịu khó, sẵn sàng hi sinh tất cả cho gia đình. Mẹ luôn quan tâm, chăm sóc đến từng bữa ăn, giấc ngủ của chúng em. Bằng thái độ nghiêm nghị mà hiền từ của trái tim người mẹ, mẹ chỉ bảo cho chúng em từng nết ăn, nết ở, cách ứng xử, giao tiếp lúc ở nhà và khi đi học. Mẹ hạnh phúc, sung sướng mỗi khi chúng em đạt kết quả cao trong học tập. Trái lại, mẹ buồn phiền khi chúng em không vâng lời mẹ. Mẹ nói năng lịch sự, nhã nhặn. Mẹ luôn luôn chăm sóc chúng em ân cần, chu đáo. Mỗi khi đi làm về, dù cảm thấy rất mệt sau một ngày dài bận rộn ở cơ quan, song mẹ lại quần quật với công việc nhà: nào là quét nhà, lau nhà; nào là nấu cơm, dạy chúng em học bài,… Đôi tay mềm mại ngày nào của mẹ nay đã chai sần, khô ráp. Nắm đôi bàn tay đó của mẹ, em càng thương và yêu mẹ hơn. Em luôn tự hào và hạnh phúc khi có mẹ. Mẹ là chỗ dựa tinh thần vững chắc cho em. Mẹ sẽ mãi là “nguồn nước” trong lành để nuôi dưỡng chúng em khôn lớn nên người. Mẹ ơi, con yêu mẹ nhiều lắm! Đề bài: Xung quanh em có biết bao người yêu thương giúp đỡ chia sẻ những vui buồn cùng em. Em hãy tả một người mà mình yêu quý nhất.

Bài văn tả học sinh tiểu học hay

Trần Thùy Dương - Lớp 5A4

Trong gia đình ai cũng có người thân để nhớ mỗi khi đi xa, để ôm ấp mỗi khi ở gần. Có lẽ đối với em người gần gũi, thân thiết nhất chính là mẹ. Mẹ em năm nay đã gần 40 tuổi rồi nhưng gương mặt của mẹ vẫn giữ được nét trẻ trung, tươi tắn. Mẹ có dáng người dong dỏng cao và thanh tú. Mái tóc không dày lắm nhưng đen và mượt mà, lúc nào cũng thơm mùi bồ kết và nước lá xả. Khi làm việc, mẹ thường buộc gọn mái tóc lên để lộ rõ khuôn mặt đoan trang, dịu dàng. Em thích nhất hàng lông mày hình cánh cung ôm gọn đôi mắt đen láy, to tròn của mẹ. Đôi mắt ấy rất nhạy cảm, chỉ cần nhìn vào nó em đã có thể đoán được tâm trạng của mẹ. Khi mẹ buồn, vầng trán nhíu lại hằn rõ những vết nhăn, đôi mắt trĩu nặng. Khi mẹ vui đôi mắt sáng long lanh như vầng thái dương. Nước da trắng hồng của thời con gái nay đã xạm lại, nó in dấu vất vả của cuộc đời mẹ. Nhưng không vì vậy mà làm mất đi sự tươi trẻ bởi mẹ có cái miệng rất duyên và hay cười. Mẹ ăn nói không khéo lắm nhưng với chất giọng dịu dàng và đầm ầm mẹ luôn lấy lòng được mọi người. Đối với em, điểm đáng yêu nhất là đôi bàn tay gầy gầy xương xương với những vết chai sần, thô ráp của mẹ. Bàn tay ấy đã chăm sóc cho cả gia đình em suốt bao năm tháng qua, vuốt ve, an ủi mỗi khi em gặp khó khăn hay chuyện buồn. Hàng ngày, mẹ luôn dậy sớm để lo bữa sáng cho cả nhà. Mẹ làm việc luôn chân luôn tay từ sáng sớm tới tối khuya, từ giặt giũ, nấu nướng, chăm sóc con cái việc gì cũng tới tay nhưng mẹ luôn cố gắng lo liệu chu toàn. Bận rộn với công việc thế nhưng chưa thấy mẹ than thở lời nào. Mẹ mực hết mực dịu dàng nhưng cũng rất nghiêm khắc. Hình phạt mẹ dành cho em mỗi lần mắc lỗi không phải những trận đòn roi, mà là những lời khuyên nhủ, nhưng khuôn mặt của mẹ hiện rõ nét buồn bã và nụ cười cũng biến mất. Mẹ lo lắng từng li từng tí cho chúng em nhất là khi ốm đau, bệnh tật. Mẹ chăm chúng em quên ăn, quên ngủ. Không chỉ đối với gia đình, bạn bè mà cả hàng xóm láng giềng, nhà ai có việc, mẹ giúp đỡ tận tình. Bởi tấm lòng cảm thông và sẻ chia nên mẹ chả xích mích với ai bao giờ. Mẹ của em là vậy đấy, một người phụ nữ đảm đang, nhân hậu. Lúc nào em cũng chỉ muốn nói với mẹ: “Con yêu mẹ nhiều lắm! Mẹ là người phụ nữ tuyệt vời của cuộc đời con”. Em sẽ cố gắng học hành thật tốt, chăm ngoan để đền đáp công ơn của mẹ.