Trách nhiệm đối với gia đình là gì

Trách nhiệm đối với gia đình là gì

Nghị luận về trách nhiệm của mỗi con người đối với gia đình

Bất kì ai sinh ra trên đời này cũng đều có một gia đình. Có thể học đã đánh mất nhưng ý nghĩa gia đình mãi mãi còn in đậm trong kí ức. Gia đình là nơi cuộc sống bắt đầu và tình yêu không bao giờ kết thúc. Bởi thế, mỗi con người đều phải có trách nhiệm đối với gia đình của mình.

Gia đình là gì?

Gia đình là một cộng đồng người sống chung và gắn bó với nhau bởi các mối quan hệ tình cảm, quan hệ hôn nhân, quan hệ huyết thống, quan hệ nuôi dưỡng và hoặc quan hệ giáo dục. Gia đình có lịch sử từ rất sớm và đã trải qua một quá trình phát triển lâu dài.

Tại sao con người sống cần phải có trách nhiệm với gia đình?

Trước hết, gia đình là nơi đã sinh thành và dưỡng nuôi mỗi con người lớn lên. Dù là ở trong gia đình có điều kiện kinh tế thuận lợi hay khó khăn thì mỗi cá nhân đều nhận lấy một phần lợi ích để tồn tại, trưởng thành và phát triển. Chính gia đình là nơi tạo cho ta niềm vui và hạnh phúc. Mọi kho báu trên đời đều không thể sánh bằng hạnh phúc gia đình. Không nơi đâu làm cho chúng ta thấy được an toàn, được che chở, được yêu thương như ở trong gia đình của mình.

Gia đình là nơi trang bị cho chúng ta những hành trang quý giá nhất để chúng ta sẵn sàng bước vào đời. Không những là nguồn lực vật chất, gia đình còn là nguồn động lực động viên, tiếp sức cho chúng ta tiến lên phía trước. Gia đình là nơi đầu tiên chúng ta ra đi tìm kiếm cuộc sống, cũng là nơi cuối cùng để chúng ta trở về để nương náu sau một chặng đường dài bương bả. Đó cũng là chốn nương thân để con người chống lại những tai ương của số mệnh.

Bạn sẽ không thể tìm thấy một nơi nào khác mà ở đó ai cũng sẵn sàng tha thứ,chấp nhận và che chở cho bạn như ở gia đình dù bạn có phạm lỗi lầm nào đi chăng nữa. Không có gì có thể xóa nhòa tình thân. Không có gì có thể thay thế được gia đình.

Chính ở trong gia đình con người mới được thực hiện nghĩa vụ và trách nhiệm của mình đối với các bậc sinh thành. Con người có cơ hội báo đáp lại công ơn của ông bà cha mẹ đã vất vả sinh thành và dưỡng dục. Con người cũng được thực hiện nghĩa vụ sinh thành con cái, duy trì nòi giống và chăm sóc cho những thế hệ tương lại. Không có gia đình, mọi nghĩa cử tri ân và hy sinh vì con người đều trở nên vô nghĩa. Không ai muốn cho người khác cái gì bằng cho người thân yêu của mình.

Tình yêu gia đình là nền tàng của tình yêu con người, tình yêu quê hương, đất nước. Từ tình yêu người thân, con người mới biết yêu thương và trân trọng những người có ở xung quanh mình. Và cũng từ ý thức xây dựng một gia đình hạnh phúc, con người mới yêu cuộc sống này, biết yêu quê hương, đất nước mình.

Thanh niên cần cần làm gì để thể hiện trách nhiệm của mình đối với gia đình?

Trước hết là phải tự hoàn thiện bản thân. Khi bản thân đã hoàn thiện ta mới có đủ sức mạnh để xây dựng hạnh phúc cho gia đình. Biết sống tốt đẹp và xứng đáng với những gì người thân mong mỏi. Con người thừa hưởng những lợi ích từ gia đình để trưởng thành. Trách nhiệm của họ là phải tạo ra những lợi ích khác cho các thế hệ kế cận thừa hưởng và phát triển. Những giá trị này phải được duy trì để đảm bảo gia đình phát triển bền vững và ngày càng tốt đẹp hơn. Bởi vậy, sự thành công của mỗi cá nhân trong cuộc sống sẽ lại nguồn lực duy trì ổn đinh và cần thiết.

Trong các mối quan hệ với người thân phải đúng mực, chu tất và tròn vẹn. Vợ chồng phải có trách nhiệm chung thủy, yêu thương, quý trọng lẫn nhau, cùng xây dựng gia đình no ấm, bình đẳng, tiến bộ. Một gia đình hạnh phúc, bền vững ở đó vợ chồng phải tâm đầu ý hợp với nhau. Đối với con cái phải chăm sóc chu đáo, giáo dục những phẩm chất tốt đẹp và tạo điều kiện cho con cái vững tin bước vào đời. Đối với ông bà, cha mẹ phải hiếu nghĩa, yêu thương, phụng dưỡng vẹn toàn. Đối với truyền thống gia đình phải trân trọng, gìn giữ và phát huy ngày càng cao đẹp. Đối với anh, chị ,em phải hòa thuận, tương trợ giúp đỡ lẫn nhau.

Biết gắn kết tình thân bền chặt là trách nhiệm cao cả của mỗi con người. Một gia đình hạnh phúc không nhất thiết phải giàu có nhưng rất cần các thành viên sống tôn trọng, yêu kính và hòa thuận với nhau. Tiền có thể mua được một ngôi nhà nhưng không thể mua được một gia đình hạnh phúc. Mỗi gia đình là một tế bào của xã hội. Gia đình có hạnh phúc, xã hội mới yên bình và phát triển. Chính niềm tin tưởng, lòng thủy chung chính là nguồn cội của mỗi gia đình.

Thế nhưng, không phải ai cũng có được một gia đình hạnh phúc. Rất nhiều người sinh ra đã không có gia đình. Đó là một bất hạnh lớn không thể bù đắp nổi. Tâm hồn của họ mãi mãi cô đơn, lạc lõng trên cuộc đời. Có những người vô tình đáng mất đi gia đình của mình. Họ muốn tìm kiếm lại nhưng không thể nào có được.

Con người có thể không có tương lai nhưng ai cũng có quá khứ. Gia đình chính là nơi lưu giữ kí ức của chúng ta mãi mãi. Dù mai này có đi xa đến chân trời góc bể không ai có thể quên mình con một gia đình và nguồn cội của mình.

Phê phán những cá nhận không tôn trọng gia đình:

Trong cuộc sống cũng lắm kẻ sống vong ơn bội nghĩa, phản bội lại niềm tin của gia đình. Họ chỉ nghĩ đến bản thân mình, vô tâm với người khác. Thậm chí là thô bạo, tàn nhẫn đối với chính người thân yêu của mình. Các vụ việc bạo lực xảy ra trong gia đình dẫn đến những thảm kịch bi thương thật không khỏi khiến ta đau lòng. Tình yêu thương trong họ dường như đã vơi cạn. Họ sống lạnh lùng như người không có trái tim. Còn những người thân bên cạnh họ phải gánh chịu biết bao thống khổ. Những người như thế thật đáng chê trách và cần lên án gay gắt.

Bài học đối với mỗi thanh niên khi bước vào đời:

Biết quý trọng hạnh phúc gia đình và không ngừng bồi đắp nó là trách nhiệm của mỗi thanh niên ngày nay. Không những xây dựng hạnh phúc cho bản thân mà còn đem đến hạnh phúc cho những người thân yêu của mình.

Sống có trách nhiệm với ông bà, cha mẹ, vợ chồng, con cái và anh chị em. Lấy tình thương và lòng vị tha làm nguyên tắc ứng xử. Không có gì có thể vượt lên trên tình cảm gia đình. Tình cảm gia đình là tình cảm vô điều kiện duy nhất trong cuộc đời của mỗi con người.

Tình yêu gia đình phải gắn chặt với trách nhiệm của bản thân. Tình yêu gia đình cũng là một phần làm nên tình yêu đất nước. Trách nhiệm của mỗi thanh niên là xây dựng hạnh phúc gia đình.

Không ai có thể một mình mà tạo nên cả thế giới. Không ai có thể sống đơn độc một mình mãi mãi. Không gia đình, sự tồn tại cũng con người dường như vô nghĩa. Một người thành công không thể không có gia đình. Giá trị của đời người rốt cuộc cũng chỉ gói gọn trong một gia đình hạnh phúc mà thôi.

  • Sống đẹp
  • Tình cảm gia đình

       

Có lẽ con cái có trách nhiệm với gia đình là điều tất nhiên. Song một bộ phận không nhỏ những người sống vô tâm, thờ ơ với chính cái nôi mà mình nằm mấy chục năm trời.

        Qua bài viết này hy vọng những ai chưa quan tâm, chưa có trách nhiệm với gia đình sẽ xem lại mình, ai đã làm tốt nhiệm vụ thiêng liêng này thì cố gắng duy trì và làm tốt hơn.

           Cổ nhân có câu đại ý là: người ta có thể chọn vợ, chọn chồng chứ không thể chọn cha, chọn mẹ. Quả vậy, có ai biết được mình sẽ sinh ra nơi nào,trong gia đình nào, nghèo hay giàu, tốt hay xấu, đó là điều không thể chọn lựa. Nhưng chúng ta có quyền chọn cách sống riêng, con đường riêng khi ta có đủ trí khôn. Song, dẫu chọn đường nào, cách nào thì nhiệm vụ của người con là không hề khác nhau giữa người giàu và người nghèo. Dẫu gia đình mình có thế nào thì trong vai trò là người con chúng ta cũng phải thể hiện trách nhiệm với gia đình mình.

            Vậy trách nhiệm với gia đình nghĩa là sao? Có trách nhiệm với gia đình là có trách nhiệm với cha, mẹ...những người thân trong gia đình và có trách nhiệm với công việc của gia đình. Đơn giản là làm tròn trách nhiệm của người con. Tôi xin đề cập sâu phần này để mọi người thấy được mình phải làm gì cho hôm nay và ngày mai.

            Quan tâm đến cha mẹ là việc làm đầu tiên của người con có trách nhiệm với gia đình. Cha, mẹ là người sinh ra ta, nuôi ta lớn, dẫu cha mẹ ta là người nông dân thất học hay là giám đốc, quan chức thì theo lẽ đời người con phải quan tâm đến đấng sinh thành là điều dĩ nhiên. Cha mẹ cần gì ở ta? Không cần gì cao sang, ngoài những lời thăm hỏi thường xuyên .  Trong cuộc sống bận rộn, với bộn bề công việc, có giây phút nào ta dành cho cha mẹ. Bao lâu chúng ta mới hỏi thăm đến sức khỏe, những khó khăn, những lo lắng của cha mẹ!

          Thật buồn cho những đứa con bất hiếu, họ đâu biết rằng, ở một nới nào đó trên quả đất này, có người thao thức hằng đêm vì họ, lo lắng cho từng bước đi của họ trong biển đời nhiều cạm bẫy.

          Không ít những người kém may mắn: cha mẹ ly hôn, mồ côi, gia đình nghèo khó, không hạnh phúc…vậy trách nhiệm của những đứa con trong gia đình này là gì? Trách cha, trách mẹ, trách xã hội, trách cuộc đời ư? Một người con có ý thức, có trách nhiệm sẽ không hề trách cứ, không oán than cho hoàn cảnh cho số phận, mà ngược lại phải có trách nhiệm hơn, quan tâm hơn đến gia đình vì gia đình rất cần sự quan tâm của chúng ta. Chúng ta phải biết rằng, để nuôi một đứa con trưởng thành, đối với gia đình bình thường đã khó, thì với những gia đình kém may mắn này càng khó hơn trăm, ngàn lần. Vậy mà có nhiều người không quý trọng, không biết ơn cha mẹ lại còn oán trách, mặt cảm…đó là những kẻ vô trách nhiệm, vô lương tâm.

          Những ai có cha mẹ già hay đã cài bông hồng trắng thì mới trân trọng, vô cùng trân trọng những giây phút được gần cha mẹ. Cái cảm giác đó không có một lời văn nào chốn trần gian này diễn tả được. Vậy nên, hỡi những đứa con hãy quan tâm cha mẹ nhiều hơn. Bạn muốn con bạn đối xử với bạn như thế nào thì hãy đối xử với cha mẹ mình như thế ấy.

          Cuối lời tôi muốn các bạn cùng tôi dành ra 1 phút trong 1440 phút mỗi ngày nghĩ về cha mẹ. Đó là niềm hạnh phúc vô biên của cha mẹ mà ít đứa con nào biết được.

          “ Chín tháng mười ngày

                                                đôi khi còn hơn thế nữa!

          Xé thịt, banh da   

                             cho con tiếng khóc đầu đời.

          Thao thức năm canh, chăm lo cho con trẻ.

          Mỗi lúc ấm đầu, ăn ngủ không yên.

          Đến tuổi vào trường, đón đưa từng bữa.

          Hạnh phúc nào hơn khi con bước vào ngưỡng cửa cuộc đời.

          Kể từ đây

                             Không còn mớm cơm, không còn bồng bế.

                             Không còn cây roi dọa con từng chút.

                            

          Và từ đó, con quên rồi cha mẹ,

          Con nhớ “người dưng”, con cưng công việc, mãi miết với bạn bè, rượu chè rồi yến tiệc…có bào giờ nhớ đến người thân.

          Để một ngày kia, nước thời gian cuốn trôi tất cả,

Cuốn hết một đời cha mẹ đi mau.

Cuối cùng chỉ còn bông hồng trắng,

Lặng lẽ cài trên chiếc áo,

Lặng lẽ buồn khi nhớ về cha mẹ,

Và nước mắt hóa thành ước nguyện,

Mong một ngày cha mẹ được hồi sinh.

Cuộc đời như nước trôi xuôi

Cuốn đi kỷ niệm, bùi ngùi cũng xa.

Dẫu rằng tất cả đã qua,

Vòng đời lẫn quẫn, trẻ già thế thôi.

Chín tháng mười ngày đôi khi còn hơn thế nữa…”

PHAN CHÍ DŨNG