Địa cầu online review

Đây là tác phẩm chứng minh sự chuyển mình thành công của Mạc Thần Hoan. Văn phong rõ ràng có điểm khác biệt và tiến bộ hơn hẳn những tác phẩm cũ. Từ hồi nó còn ongoing, vô số độc giả đã trông ngóng từng chương, và khen không dứt lời. Tôi thì nằm trong số những người chờ truyện full để đọc. Và dưới khu bình luận bên Thư Hương là một màn khen ngợi mãnh liệt, số chê bai hay không hợp với truyện chắc chỉ chiếm tầm 5%. Đến khi thực sự đọc mới thấy rằng điểm tích phân 7 tỷ thật sự xứng đáng. Truyện gần như áp dụng hệ thống bối cảnh game online vào thế giới thực. Chém chém giết giết đủ kiểu, lại không thiếu sự hài hước và đôi khi ấn tượng trước sự thông minh và bản lĩnh của nhân vật chính. Hành văn tốt (dân Trung khen tức là hành văn thật sự ổn ấy). Mạch thời gian cụ thể, liên tiếp, tựa như độc giả thật sự cùng các nhân vật vượt qua Tháp Đen vậy.

Địa cầu online review

Địa cầu Online nói về việc các tòa tháp đen đột ngột xuất hiện trên Trái Đất. Cứ 10,000 m2 là có một tòa, phân thành mười khu là Trung Quốc, Mỹ, châu Âu, Nga, Đông Á, Đông Nam Á, Nam Á, Tây Á, châu Mỹ và Lampang. Trái Đất tổng cộng 5,209 tòa tháp, trong đó, Trung Quốc chiếm 1021 tòa, tọa lạc ở vị trí thành thị phồn hoa, chia thành Bắc Kinh số 1, Thượng Hải số 2, Quảng Châu số 3…v.v. Tòa tháp ban đầu mờ mịt kiểu khúc xạ ánh sáng, không thể chạm vào. Hình dáng thì tưởng tượng nó na ná đền của người Maya (tôi nghĩ mục đích của tác giả khi nhắc đến nền văn minh Maya bị hủy diệt không chỉ vì việc kiểu Trái Đất diệt vong, mà còn là vì hình dáng tòa tháp này). Tòa tháp có tên là “Hắc Tháp/Tháp Đen”. Nó là một dạng trò chơi, người chơi phải vượt qua đủ loại chính bản và phó bản, có kỹ năng/dị năng, có đạo cụ vật phẩm với nhiều lợi ích khác nhau,… Mỗi tội mức độ nguy hiểm gấp bội so với game bình thường, đánh đổi bằng sinh mạng, chuẩn xác có thể coi là trò chơi sinh tồn. Chính bản là việc công tháp, tức là vượt hết bảy tầng của tháp. Việc công tháp ban đầu là tùy theo cách Tháp Đen xác định khả năng của mỗi người chơi mà cưỡng ép gia nhập bằng cách thông báo và cho vài ngày chuẩn bị trước. Sau khi nâng cấp lên phiên bản 2.0 vào đầu năm 2018, Tháp Đen bắt tất cả người chơi cứ ba tháng chủ động công tháp một lần, không thì sẽ cưỡng chế công tháp. Cưỡng chế công tháp sẽ hoàn toàn bị động trong cấp độ, chuẩn bị, bạn đồng hành,… Chủ động công tháp còn có thể lập nhóm tham gia. Thời gian mở cửa công tháp là từ 6h sáng đến 6h tối.

Phó bản thì nhỏ và nhiều hơn, là cơ hội giúp người chơi đạt được phần thưởng hữu ích như vật phẩm, tăng cường sức lực,… Đương nhiên, đồng thời, phó bản sẽ tăng tỷ lệ tử vong. Phó bản thường có lối truyền tống (tương tự game online). Nếu chẳng may giẫm phải, hoặc làm hành động gì đó kích phát phó bản, sẽ bắt buộc phải tham gia. Biết được lối vào/truyền tống ở đâu cũng có thể chủ động đến tham gia. Độ khó của một cửa trong Tháp Đen, dù là công tháp hay phó bản đều xác định dựa trên level của người chơi cửa đó. Thí dụ như tổ hợp Đường Mạch và Phó Văn Đoạt sẽ tăng độ khó trung bình qua cửa thêm vô số lần (đấu 2vs21, trò đêm Giáng Sinh,…). Vì lẽ đó mà Đường Mạch từng băn khoăn rất nhiều về việc lựa chọn giữa độ khó gấp bội và một đồng đội năng lực max. Chính bản khác biệt hơn. Cấp bậc chính bản chia thành các hình thức: thiểu năng trí tuệ, bình thường và khó. Phó Văn Đoạt là người chơi đầu tiên qua cửa tầng một bình thường của Tháp Đen. Đường Mạch là người đầu tiên qua cửa tầng một phiên bản khó của Tháp Đen.

Vật phẩm có đủ loại phẩm chất, cao nhất là loại Hi Hữu, kế tiếp là Hoàn Mỹ. Thấp nhất là loại Rác Thải. Mỗi lần chạm vào vật phẩm là sẽ hiện ra thông tin như bảng game, gồm tên đạo cụ, chủ nhân, đẳng cấp, phẩm chất, lực công kích, công năng, hạn chế và ghi chú. Vật phẩm Hi Hữu có ví dụ là Trứng Gà Lửa/Mạch Mạch của Đường Mạch và Phó Văn Đoạt hay là Đồng Vàng Của Quốc Vương với một lần bỏ quyền game. Loại đạo cụ này có thể thay đổi luật nhân quả, có thể ảnh hưởng trực tiếp đến boss Tháp Đen, cực kỳ bền vững và hữu ích. Đạo cụ cấp Hoàn Mỹ có mũ Mario, cây dù nhỏ của Bà Ngoại Sói, giày thần kỳ của Thiết Hài Tượng, hoa Nguyệt Lượng của Hồng Đào vương hậu (Hoàng hậu Q cơ/The Queen of Hearts), que diêm lớn của Gạch Men, ngựa gỗ thành Troy,…. Tuy khả năng thấp hơn đạo cũ Hi Hữu một chút, nhưng nhìn list danh sách là đủ thấy nó cần thiết thế nào rồi đó. Dù vậy, không phải vật phẩm cấp Rác Thải thật sự là rác thải. Dao gọt táo của công chúa Bạch Tuyết, viên kẹo hoa quả màu vàng của Thỏ trắng, bí ngô nhỏ của Cô bé Lọ Lem,…đều được miêu tả vô dụng ở phần giới thiệu lực công kích và công năng. Thế nhưng không có loại đạo cụ nào là hoàn toàn vô dụng. Sẽ có lúc những thứ được coi là rác thải này tạo ra biến đổi không lường. Đạo cụ là thứ không thể thiếu bên cạnh dị năng. Dị năng càng mạnh sẽ tăng khả năng hồi phục của người chơi. Đứt tay đứt chân gì cũng đều mọc lại hết. Đạo cụ thì là bùa bảo hộ, tăng khả năng sống sót.

Trước khi Tháp Đen mở ra, sẽ có một trò chơi nhỏ như một đợt lọc người chơi, lựa chọn những kẻ đủ ưu tú làm người chơi chính thức. Trò chơi nhỏ “làm nóng người” này có ba ngày để hoàn thành. Trong trường hợp của Đường Mạch, cậu bị nhốt vào thư viện cùng “thần côn” Trần tiên sinh với nhiệm vụ tìm sách cho bé gái Gạch Men. “Món ăn khai vị” giúp các cá nhân làm quen với dạng trò chơi và NPC xuất hiện trong Tháp Đen, và được lựa chọn thành người chơi chính thức sẽ được thưởng một dị năng cùng sức mạnh thân thể cường hóa. Không đạt nhiệm vụ sẽ bị “đào thải”, biến mất không dấu vết. Đường Mạch hoàn thành nên nhận được dị năng và vật phẩm Que Diêm Lớn Của Gạch Men.

Không có trò chơi mở đầu không có nghĩa là không thể tham gia vào Tháp Đen. Có một loại người gọi là “khách lén qua sông” (偷渡客/khách nhập cư trái phép). Đúng như tên, đây là những kẻ “lén lút” tiến vào Tháp Đen, bị đám NPC ở thế giới quái vật ghét cay ghét đắng. Những kẻ này nhảy ra giữa đường nhờ việc giết người chơi chính thức trong vòng ba ngày sau khi trò chơi mở đầu kết thúc. Và khách lén qua sông tất cả đều có dị năng. Cách giết người thì có nhiều kiểu. Có người là chẳng may giết người, có người là cố tình giết người nhưng tình huống đặc biệt, như cô bé 15 tuổi bị tra nam lừa mang thai rồi đi phá thai cũng được tính (thai tầm 7-8 tháng). Hay giống quân nhân kiểu Phó Văn Đoạt, làm nhiệm vụ bí mật của quân đội, bị biến thành khách lén qua sông và bị kéo vào Tháp Đen. Tuy nhiên, số lượng này không nhiều lắm. Khách lén qua sông là kẻ giết người, tức là có thể là tội phạm giết người không gớm tay, hoặc là điên cuồng tàn nhẫn đáng sợ. Đây mới là đám đáng lo ngại bởi họ không từ thủ đoạn nào để đạt được điều mình muốn, cũng không ngại ngần giết người chơi xung quanh. Khách lén qua sông là đám người bị Tháp Đen hận nhất, và bọn quái vật cực kỳ yêu thích ăn thịt họ. Khách lén qua sông có thể trở thành ngạch quân dự bị sau khi qua được tầng năm của Tháp Đen.

Địa cầu online review

Ngoài người chơi chính thức và khách lén qua sông, hầu hết còn lại trên Trái Đất là “ngạch quân dự bị”. Tính chất giống như tên, là một dạng dự bị. Ngạch quân dự bị không được thưởng từ trò chơi mở đầu giống người chơi chính thức, cũng chẳng giết người, nên không có dị năng, chỉ có một phần nhỏ được tặng dị năng bởi biểu hiện ưu tú và năng lực tiềm tàng. Trần San San, Triệu Tử Ngang,… là ví dụ. Ngạch quân dự bị được lựa chọn như những người tiềm năng, chỉ cần trước đó từng thắng trong một game bất kỳ mà Tháp Đen chấp nhận. Cơ mà cho dù có dị năng hay không, ngạch quân dự bị đều phải tham gia phó bản nếu “dính” vào, và bắt buộc phải công tháp. Tỷ lệ sống sót không cao, nhưng đây là một cơ hội giúp Tháp Đen lọc người chơi. Ngạch quân dự bị hoàn thành tầng một của tháp sẽ có dị năng, đột phá Tháp Đen tầng sáu sẽ thành người chơi chính thức.

Đương nhiên đó chưa phải là tất cả, một loại người nữa gọi là “kẻ trở về” hoặc là “người trong suốt” bắt đầu xuất hiện trên Trái Đất sau khi có người hoàn thành tầng thứ tư của Tháp Đen. Họ là kẻ trở về, tức là kẻ từng bị từ bỏ và giờ quay trở lại Trái Đất. Xét về một phương diện, họ đáng sợ hơn khách lén qua sông, do trí thông minh và khả năng cận chiến viễn chiến đều phát triển hết mức. Nguyên nhân có kẻ trở về là do Tháp Đen cả. Lúc Địa Cầu Online loading, một phần dân cư thành người chơi chính thức, một phần lớn thì không bị xóa sổ, ở lại thành quân dự bị, mang số lượng lớn. Một phần khác là những kẻ không thành người chơi chính thức nhưng đã giết người. Còn lại sáu tỷ dân cư Trái Đất không may mắn như vậy, họ bị ép đến một thế giới song song. Nơi đó mọi thứ tương tự với Trái Đất, ngoại trừ việc phải chơi trò chơi và công tháp không ngừng nghỉ. Ở nơi của Đường Mạch thời gian chơi là 6h – 18h, tức là có 12 giờ nghỉ ngơi chuẩn bị sau đó. Ở nơi của kẻ trở về thì khác, không bao giờ có thời gian nghỉ ngơi, dây thần kinh luôn căng như dây đàn, sẵn sàng cho một trận chiến bất kỳ lúc nào. Nơi đó không có mặt trăng. Mặt trời cứ mọc đằng đông, hạ dần xuống đằng tây rồi lại hiện ra ở đằng đông. Kẻ trở về cứ giết một người bất kỳ là được 10 phút nghỉ ngơi và chiếm được tổng thời gian nghỉ ngơi của người đó. Bảng xếp hạng thời gian chính là sắp xếp thứ tự những người có nhiều thời gian nghỉ ngơi nhất. Tuy nhiên, không phải thời gian nghỉ ngơi dài tức là giết nhiều người. Kỳ thực cũng có thể là số lượng ít nhưng đối thủ mạnh, giống như Mộ Hồi Tuyết đứng đầu bảng mà mới giết 72 người vậy. Dù thế, cuộc sống chém chém giết giết khiến những người này tam quan dần thay đổi, ngoài sống sót không còn mục tiêu nào khác. Họ sợ chết, lại cũng không sợ liều mạng. Kẻ trở về ban đầu bị người chơi ở Trái Đất gọi là “người trong suốt” do kẻ trở về chỉ ở trên Trái Đất mười phút rồi biến mất, đôi khi quá nhanh quá bất ngờ, như kiểu thật sự là người tàng hình. Bản thân kẻ trở về không biết điều này do không biết hai thế giới đang sát nhập. Chỉ có người chơi ở Trái Đất chứng kiến kẻ trở về xuất hiện và biến mất, nên mới nhận ra được. Kẻ trở về “đào thải” một ngạch quân dự bị là thành người chơi chính thức luôn, cách đào thải không giới hạn ở trong và ngoài game.

Mỗi trò chơi đều không ép đến đường cùng. Ban đầu luôn có quy tắc và gợi ý được tuyên bố, nhưng chung quy không dễ dàng thả người chơi. Tất cả gợi ý và quy tắc đều có thông điệp thật ẩn sau các cách chơi chữ. Bình thường nhìn tưởng là lỗ hổng trong quy định, kỳ thực nó đánh lừa người chơi ở một góc độ nhất định, có thể là cách hoàn thành trò chơi, có thể là bẫy đến cái chết. Boss tạo ra dựa trên câu chuyện quen thuộc, như Pinocchio (匹诺曹/Thất Nặc Tào), công chúa Bạch Tuyết, cô bé Lọ Lem (Vương Tiểu Điềm), Alice’s Adventure in Wonderland (có Queen of Hearts, thỏ và đồng hồ), cô bé bán diêm (Gạch Men và que diêm), cô bé quàng khăn đỏ (Bà Ngoại Sói và cháu gái đội mũ đỏ Đường Mạch từng giả dạng), ông già Noel, công chúa ngủ trong rừng, Mario, Angry Bird (được nhắc bởi Mario), Noah và mèo Schrodinger. Nhân vật boss Grace Sykes thì hình như lấy cảm hứng từ The Greatest Showman (tôi tìm mãi không ra phiên âm tiếng Anh khác của 格雷亚 · 塞克斯 dù đã hỏi một bạn người Trung…). Boss có cấp bậc của boss, năng lực không tương đương, trí tuệ cũng không tương đương. Thế giới của Tháp Đen phân bố khá rộng, xuất hiện nhiều nhất là Thế Giới Quái Vật có thung lũng quái vật, và Vương Quốc của Người Dưới Lòng Đất. Ngoài ra còn có lâu đài Schrodinger, pháo đài bảo thạch của Hồng Đào Vương hậu/Queen of Hearts,…

Địa cầu online review

Nhân vật chính của truyện là Đường Mạch, 23 tuổi, trước khi game bắt đầu thì là thủ thư ở thư viện thành phố Tô Châu. Xét về mặt thể lực, Đường Mạch không bằng Phó Văn Đoạt được rèn luyện bài bản từ nhỏ. Xét về mặt trí tuệ, Đường Mạch không thể so với Trần San San có dị năng tăng trí thông minh và phán đoán được. Xét về vận may, Đường Mạch kém Bạch Nhược Dao, loại “gián đập mãi không chết” này một chút. Thế nhưng tổng thể Đường Mạch là một sự kết hợp hoàn mỹ vượt trên người thường. Đường Mạch bình thường đọc nhiều sách, suy nghĩ logic, thích chơi bài Brit/Contract Bridge. Sau đó cậu lấy được dị năng của Trần San San, tăng mức độ phán đoán đúng lên 10%, và trực giác nhạy hơn, như hổ thêm cánh. Về mặt thể năng và kỹ xảo cận chiến thì không trách Đường Mạch được, song đừng quên cậu từng là thư sinh văn nhược. Đến Phó Văn Đoạt nghe Đường Mạch nói cậu là thủ thư còn giật mình ngạc nhiên. Đường Mạch đã làm rất tốt với tư cách một văn nhân vốn không dùng vũ lực trong quá khứ. Và cùng hào quang nhân vật chính, Đường Mạch không thể thiếu may mắn. Trước đó có mấy lần bị Tháp Đen “hố”, một đám đạo cụ không có gì đặc biệt, hoặc thiên về phụ trợ chứ không phải công kích,… Đường Mạch thường coi mình số xui. Cơ mà sống sót được thì chẳng ai là xui xẻo cả. Đường Mạch nhiều khi còn thật sự may mắn ấy (hay đúng hơn là hào quang nhân vật chính), rút được vật phẩm nhìn vô dụng, lại cực kỳ hữu ích ở các tình huống khác nhau. Dị năng của Đường Mạch cũng là một bàn tay vàng. “Ăn no căng diều không trả thù lao” dưới dạng một quyển sổ với công năng thu thập dị năng, miệng lưỡi dùng từ vô cùng “tiện”, đáng đánh, đồng thời dị năng lấy được bị kha khá hạn chế, tỷ dụ như thời gian sử dụng, ảnh hưởng phụ đến các giác quan hay thể năng hoặc sinh mệnh. Dị năng bậc càng cao, càng hiếm có, thì lại càng hạn chế nhiều. Dị năng lấy được cũng không phát triển thêm nữa, mà đóng đinh mãi ở cấp bậc lúc bị ghi vào sổ. Tuy nhiên, nhiều loại dị năng giúp Đường Mạch có nhiều lựa chọn trong công kích, phòng thủ, hoặc chạy trốn. Cùng đạo cụ phụ trợ, Đường Mạch có vô số thứ bảo mệnh. Đủ kiểu dị năng khiến kẻ địch giật mình sửng sốt, không biết là dị năng hay đạo cụ, không biết đã hết hay vẫn còn…. Đó chính là ưu điểm lớn và dễ thấy nhất. Tôi cũng để ý thấy Đường Mạch chưa bao giờ trọng thương kiểu đứt tay đứt chân nát bét người, mà nặng nhất hình như mới có đứt gân gãy xương thôi.

Đường Mạch không là thánh mẫu, lại không ác độc tàn nhẫn. Ở cậu có sự cân bằng giữa thiện lương tốt bụng và biết mình biết ta, cùng chính nghĩa thẳng thắn và không từ thủ đoạn. Cha mẹ của Đường Mạch đều mất, bên cạnh còn hai người bạn thân thì đều chết trong trò chơi của Tháp Đen. Nhưng Đường Mạch không tuyệt vọng đau khổ, không than trời trách đất. Khi cần quyết tâm, cậu sẵn sàng giết những kẻ sát nhân không ghê tay. Khi bắt gặp người quen chịu thương tổn sắp chết, cậu sẵn sàng sử dụng một lần hồi phục mọi thương tổn từ đạo cụ nước mắt giun đất hiếm có (tổng cộng ba lần sử dụng, Đường Mạch dùng cho mình, Phó Văn Đoạt, và Lưu Thần). Đặc biệt, cách nhanh nhất để tăng dị năng của Đường Mạch là giết người cướp dị năng. Đường Mạch đã có vô vàn cơ hội chiếm đoạt dị năng của người khác, song cậu đã không làm thế. Cậu chỉ giết người khi cần tự vệ, và dị năng chiếm được từ đó mà ra (cách nhận một vật từ đối phương không tính do không liên quan đến vấn đề đang bàn tới là cách đối nhân xử thế của Đường Mạch).

Tôi thích nhân vật Đường Mạch, thích kiểu bình tĩnh tự tin của cậu. Trong lòng có thể gió cuộn sóng trào, bề ngoài vẫn giữ được vẻ đạm mạc, nhìn qua rất đáng tin. Đường Mạch biết lúc nào nên nói cái gì, cũng hỏi những câu hỏi khéo léo chiếm được thông tin cần thiết từ đám boss Tháp Đen. Không có dị năng của Trần San San, Đường Mạch vẫn bắt kịp được suy nghĩ của cô và đưa ra phán đoán không kém chuẩn xác hơn chút nào. Nói chung là trên cơ cả Lạc Phong Thành của nhóm Attack tại Thượng Hải hay Tiêu Quý Đồng của tổ công lược ở Nam Kinh. Chưa kể đến việc thể lực và kỹ năng đánh đấm cùng đồ vật bảo mệnh của Đường Mạch vốn hơn một bậc. Không hổ danh là người đầu tiên vượt qua mức độ cửa khó khăn của Tháp Đen tầng một, người Trung Quốc đầu tiên vượt qua cửa tầng ba (sau đó là liên tục tầng năm và tầng sáu), và là người chơi đầu tiên vượt qua toàn bộ bảy tầng tháp (không tính Phó Văn Đoạt nhờ cùng sở hữu Trứng Gà Lửa với Đường Mạch mà cùng được qua cửa).

Địa cầu online review

Phó Văn Đoạt so với Đường Mạch không kém là bao, có khi tính riêng lẻ từng mảng còn giỏi hơn Đường Mạch nữa. Phó Văn Đoạt là thiếu tá trẻ nhất Trung Quốc, dẫn dắt đội Kiêu Long hoàn thành lượng lớn nhiệm vụ. Con nhà nòi, từ năm 18 tuổi hắn đã tham gia quân đội và chịu đủ kiểu huấn luyện nghiêm khắc nhất. Năm nay 26 tuổi, Phó Văn Đoạt được Tháp Đen “ưu ái” trở thành khách lén qua sông nổi tiếng nhất toàn cầu. Do khả năng Phó Văn Đoạt quá xuất sắc, đạt đến mức độ Tháp Đen tầng một nên bị ép công tháp. Tháp Đen bị kích hoạt nên tất cả người chơi cùng bị ép công tháp tầng một trong tình trạng chưa hề có chuẩn bị gì. Phó Văn Đoạt là người đầu tiên mở ra Tháp Đen, được thông báo tên toàn thế giới, bị người hận lây, dù tính ra, Phó Văn Đoạt cũng là kẻ vô tội. Phó Văn Đoạt là khách lén qua sông chịu ghét bỏ từ chính người chơi và cả boss Tháp Đen. Hắn đứng đầu danh sách khách lén qua sông quái vật Tháp Đen thích ăn nhất. Thế nhưng bản lĩnh của Phó Văn Đoạt quá lớn, có thể nói là người chơi giỏi nhất Trung Quốc, coi là giỏi nhất toàn cầu cũng không ngoa. Dị năng của Phó Văn Đoạt là Gien Trọng Tố, bất luận tế bào nào trong thân thể đều có thể biến thành sắt thép với độ cứng ngang bằng đạo cụ cấp Hi Hữu, năng lực hồi phục tăng gấp bội, tế bào có thể sống lại. Thật sự nghịch thiên không kém dị năng của Đường Mạch chút nào. Sau này Đường Mạch và Phó Văn Đoạt xxx (cách duy nhất lấy được dị năng của Phó Văn Đoạt), Đường Mạch cũng sao chép được dị năng này, tuy là có hạn chế thời gian và số lần sử dụng trong một ngày.

Đồng thời, Phó Văn Đoạt sở hữu đủ loại đạo cụ hữu dụng khác nhau. Hắn và Đường Mạch dùng chung Trứng Gà Lửa để liên lạc và lưu giữ thời gian, có thể đảo ngược thời gian về điểm ban đầu. Trứng Gà Lửa chính là điểm đột phá vượt qua tầng thứ bảy Tháp Đen. Và Phó Văn Đoạt có lối suy nghĩ đặc biệt mới mẻ, logic lại không thiếu sáng tạo, hình dung ra những điểm người khác khó có thể tưởng tượng đến, khác với một Đường Mạch luôn suy luận tỉ mỉ cẩn thận một cách phù hợp logic từ đầu đến cuối. Tính cách Phó Văn Đoạt thì có điểm muộn tao. Lớn lên trong quân đội nên Phó Văn Đoạt hơi cứng ngắc, nghiêm túc, chặt chẽ. Hắn luôn cố gắng tỏ ra hài hước, dù khá fail, toàn kể câu chuyện cười lạnh một cách nhạt nhẽo. Phó Văn Đoạt cũng chẳng phải dạng mặt than nhưng nội tâm thiếu nữ gì hết. Hắn như cây tùng cao ngất thẳng tắp, đến Đường Mạch còn thấy Phó Văn Đoạt tỏa ra “khí tức thẳng nam”, thẳng tăm tắp từ đầu đến cuối. Chính hình tượng này khiến hắn mang đến cảm giác an toàn và có thể hoàn toàn giao phó tín nhiệm cho những người hiểu rõ hắn.

Tình cảm hai người thì thật sự thật sự chậm nhiệt. Cái này phải kể đến việc tác giả tạo không gian cho hai bên cùng trưởng thành và phát triển. Duyên phận của Đường Mạch và Phó Văn Đoạt bắt nguồn từ bài Brit. Một Ma Đường bình tĩnh lý trí, một Victor/维克多 thông minh cường thế, hấp dẫn nhau. Hai người là bạn qua mạng, suýt yêu đương qua mạng, song trắc trở ập đến, mọi liên lạc chấm dứt. Đường Mạch ở Tô Châu, Phó Văn Đoạt ở Bắc Kinh. Đường Mạch là nhân vật chính thụ, truyện chủ thụ, bắt buộc phải theo bước chân Đường Mạch. Do đó, Đường Mạch tự mình tiến bộ, tự mình thu thập thông tin, phát triển dị năng một mình qua mấy game liền. Sau đó, Trứng Gà Lửa xuất hiện, định mệnh kết nối hai người với nhau (hay đúng hơn là tác giả muốn thế…), lại vẫn chỉ là giao tiếp thông thường một cách xa lạ (bởi thật sự là người xa lạ…). Cả Phó Văn Đoạt và Đường Mạch không quen biết nhau, đề phòng nhau, nói chuyện như đánh thái cực, tìm cách moi thông tin từ đối phương. Đối đầu mạnh mẽ như vậy, nếu không phải Đường Mạch tham gia trò “cờ tỷ phú của Mario”, bắt buộc phải sử dụng thời gian xoay ngược của Trứng Gà Lửa, thì hẳn mãi mãi cậu sẽ không đụng tới nó. Khi dùng Trứng Gà Lửa, người phía bên kia sẽ luôn nghe được âm thanh ở bên này, nên hoàn toàn không giữ được bí mật gì. Ở nơi người sẵn sàng giết người, sự cẩn thận và tự bảo vệ chưa bao giờ là vô bổ. Dĩ nhiên là sau lần sử dụng này, hai bên hiểu nhau hơn, sử dụng Trứng Gà Lửa nhiều hơn, tín nhiệm tăng, tạo ra một mối quan hệ mật thiết, như đồng đội, người có thể dựa dẫm, mặc dù họ chưa gặp mặt trực tiếp lần nào.

Mà nói thế thôi, kể cả khi đã gặp mặt, Phó Văn Đoạt và Đường Mạch tình cảm vẫn vô cùng thuần khiết trong sáng. Đường Mạch là gay, crush Phó Văn Đoạt trên mạng, lại không biết Phó Văn Đoạt là Victor. Phó Văn Đoạt cũng crush Đường Mạch trên mạng, cũng chẳng biết Đường Mạch chính là Ma Đường mình từng rung động đến mức muốn gặp mặt ngoài đời. Thế nhưng sự thấu hiểu lẫn nhau trong hành động và suy nghĩ được xây dựng trên mạng thẩm thấu ra đời thực. Giữa họ có một sợi dây liên kết bền vững, khác hẳn bất kỳ hội nhóm nào khác. Hai người ngầm nhận ra điều này, ngầm nghi ngờ người bên cạnh. Tuy nhiên, đến tầm 80% truyện họ mới xác định đối phương là người mình từng thầm mến trên mạng. Và sau đó là hai nụ hôn, một lần lên giường. Chấm hết. Hỗ động trước và sau khi xác định tình cảm không khác nhau nhiều lắm. Cảm giác lần xxx kia rất thiếu chân thực. Tôi ấn tượng mỗi chi tiết Đường Mạch đổi tên của cô bé Lọ Lem Vương Tiểu Điềm nên bị Vương Tiểu Điềm biết một bí mật, và Vương Tiểu Điềm đã nói ra suy nghĩ của Đường Mạch: Phó Văn Đoạt “quá lớn”, sức dai, may là cậu đã cải tạo thể chất. Nghe xong là tưởng tượng ra đủ kiểu “đen tối” rồi. Tôi cảm thấy hơi tiếc cho tuyến tình cảm, dù tôi có thể lý giải cách phát triển của tác giả. Cả Đường Mạch và Phó Văn Đoạt đều là người nghiêm túc, không chơi ái muội mờ ám. Họ bắt đầu vốn là đồng đội, bạn bè nương tựa vào nhau. Tin tưởng đưa lưng về phía đối phương là cách biểu hiện thân mật nhất. Tiến thêm một bước chỉ là hôn môi, làm tình, chứ không có gì quá khác biệt, thành ra mới không có nhiều chi tiết biểu hiện rõ ràng. Ngay cả việc đối đầu của CP chính lúc mới quen cũng rất phù hợp tính cách nhân vật, tuy rằng với độc giả yêu thích nhìn hỗ động tương thân tương ái, việc này không thoải mái lắm. Tình yêu này có chút như tế thủy trường lưu, có chút như thuận lý thành chương. Tôi đã mong đợi nhiều hơn, hơi thất vọng chút. Tuy nhiên cũng không ảnh hưởng mấy đến việc thưởng thức câu chuyện. Dù sao thì những tác phẩm về đấu tranh sinh tồn kiểu này thường thiên về tuyến cốt truyện chính chứ không đi tuyến tình cảm.

Địa cầu online review

So với tình cảm như mặt nước hồ sâu thẳm có sóng gợn lăn tăn, thì tuyến cốt truyện chính lên xuống phập phồng căng thẳng hơn nhiều. Không có “bẻ lái gấp” hay “cua quá mạnh”, cả mạch truyện diễn biến tầng tầng lớp lớp có thứ tự, lớp này đan xen lớp kia. Luôn xuất hiện phục bút, gợi ý chứ không nhảy ra đột ngột. Mở rộng từ người chơi chính thức đến khách lén qua sông, lần lượt các quy tắc và game của Tháp Đen, tăng mức cá nhân lên tổ đội tham gia phó bản, rồi đến tầng thứ tư Tháp Đen xuất hiện người trong suốt/kẻ trở về. Chi tiết này cũng tiết lộ một ít thông tin về không gian song song Tháp Đen tạo dựng, cái nhìn đầu tiên về bản chất của Tháp Đen. Tiếp theo là nâng cấp cấp bậc của khách lén qua sông và kẻ trở về, ép tất cả mọi người chơi công tháp, và hủy từng Tháp Đen trong quá trình công tháp tầng bảy. Từng tình huống sự kiện không lặp lại, không nhàm chán, mà đủ cao độ nâng cấp dần cho đến kết cục. Tiết tấu không chậm rãi, cũng không dồn dập, có độ dãn và thời gian nghỉ giữa hai giai đoạn cao trào. Tuy rằng nhiều người cảm thấy đoạn cuối có phần hơi đuối, nhưng tôi thấy xét nghiêm túc thì nó vẫn trên hẳn mức trung bình. Lý do có Tháp Đen là để thúc đẩy văn minh, nói chung là hợp lý, tôi cũng lường được trước đó.

Truyện nặng về chém giết, làm nhiệm vụ, sinh tử giao nhau giữa lằn ranh mỏng manh, song kỳ thực chẳng hề u ám như vậy. Thiết lập tính cách boss và các nhân vật, cùng những đoạn đối thoại, miêu tả dị năng, sử dụng dị năng trong quyển sổ của Đường Mạch… đều thi thoảng làm tôi bật cười. Như khi sử dụng cây dù của Bà Ngoại Sói, Đường Mạch bắt buộc phải hô: “Tiểu hồng mạo năng lượng, ma pháp thiếu nữ biến thân!” (giống Sailormoon ghê). Hay nguyền rủa phải ngồi xuống đất vẽ vòng tròn, khi phun lửa phải hô “trả ông nội ta”, vân vân và mây mây.

Dàn nhân vật phụ cũng là một điểm nhấn của truyện. Truyện không có CP phụ (tuyến tình cảm chính như vậy thì nói chi đến tuyến phụ…), nhưng đủ kiểu nhân vật vẫn có đất diễn và biểu hiện được mình. Phó Văn Đoạt cùng Đường Mạch lựa chọn không hội nhóm, một mình một đường, nên không có kiểu “phe ta phe mình”, cùng lắm là tính cả người thân như Phó Văn Thanh, Trần San San,… Bên cạnh đó, “phe không ta không mình” thì có thành viên nhóm Attack ở Thượng Hải (Shanks, Lạc Phong Thành, Đường Xảo,…), tổ chức Thiên Tuyển ở Bắc Kinh (Nguyễn Vọng Thư, Luyện Dư Tranh, Tề Hành, Lý Diệu Diệu,…) và tổ công lược ở Nam Kinh (Tiêu Quý Đồng, Ninh Ninh, Sài Vinh,…) cùng Bạch Nhược Dao, Mộ Hồi Tuyết,…hay cả người qua đường Giáp như Ninh Tranh, Andre Ivan Petrov/安德烈·伊万·彼得诺夫… đều lưu lại ấn tượng dù mờ hay đậm.

Địa cầu online review

Truyện rất đáng đọc. Bàn tay vàng bự nhưng dưới ngòi bút của tác giả thì lướt qua sẽ thấy không phải thế, mọi thứ được khống chế tốt. Nhân vật rõ ràng, nhẵn nhụi. Cốt truyện xây dựng có lớp lang, phát triển logic. Bối cảnh thiết lập mới mẻ, sáng tạo, và được mở rộng hợp tình hợp lý. Truyện không hoàn mỹ, song bug nhỏ, không ảnh hưởng đến quá trình thưởng thức truyện mấy. Nếu có điểm nào đáng nói, thì chắc là việc truyện bối cảnh mang tầm toàn cầu nên không tránh khỏi so sánh giữa các quốc gia, và Trung Quốc là nhất? Cơ mà tác giả người Trung viết truyện nâng Trung Quốc là dễ hiểu, miễn không cố tình hạ thấp những nước khác là được.

Tác giả có nói mình chịu rất nhiều áp lực trong quá trình viết tác phẩm này. Và thật sự muốn cảm ơn tác giả, nhờ việc kiên trì không từ bỏ, độc giả mới có thể đọc được một tác phẩm sáng tạo như vậy.

P/S: Bản convert và raw bên khotangdammy. Một số cụm (đặc biệt là tên riêng) tôi tự dùng raw dò và dịch, còn lại là từ ngữ khotangdammy convert. Tùy vào nhà convert mà các cụm từ sẽ khác nhau, nhưng ý tương đương.