Bài văn kể về kỉ niệm đáng nhớ của em năm 2024

Đời không thể thiếu bạn bè, đối với tôi, điều đó là chân lý không thể phủ nhận. Lan, người bạn thân của tôi, luôn là điểm tựa vững chắc giữa cuộc sống hối hả. Kỷ niệm đáng nhớ nhất của chúng tôi bắt đầu từ lúc còn nhỏ, nhất là trong một sự hiểu lầm đau lòng nhưng cũng là cơ hội để chúng tôi thấu hiểu tình bạn sâu sắc hơn...

Lan và tôi gần nhau từ thuở nhỏ, tình bạn trưởng thành từ những trò chơi, những buổi học chung, đến cả việc đòi mẹ mua đồ giống nhau. Họ ngoại cứ nghĩ chúng tôi là chị em sinh đôi vì sự gắn bó của chúng tôi. Nhưng một ngày, sự hiểu lầm đã đẩy chúng tôi ra xa nhau...

Chính tôi là người đầu tiên phát hiện chiếc bút màu đỏ, một món quà quý giá của bố mẹ, bỗng dưng mất tích. Tôi cảm thấy đau lòng khi nhận ra có thể Lan là người lấy cắp nó. Mặc dù Lan phủ nhận, nhưng tôi không tin vào lời nói của cô ấy. Sự tổn thương đã khiến tôi tránh né Lan, thậm chí không chấp nhận lời xin lỗi của cô ấy...

Những ngày sau đó, tôi sống trong sự cô đơn và mệt mỏi. Lan cũng không ngừng cố gắng giải quyết mọi chuyện, nhưng tôi vẫn không chịu mở lòng. Cho đến khi bệnh tình đưa tôi gặp gỡ với chiếc bút màu đỏ một lần nữa, tôi mới nhận ra sai lầm của mình. Lan đã âm thầm trả lại nó, và tất cả đều là hiểu lầm do tôi gây ra...

Không gian thời gian và những năm tháng đã chứng kiến sự trưởng thành của tình bạn giữa tôi và Lan. Chúng tôi cùng nhau vượt qua những kỳ thi khó khăn, chia sẻ những niềm vui và nỗi buồn. Kỷ niệm đáng nhớ nhất không chỉ là về những thử thách, mà còn là về sự hiểu biết và tin tưởng lẫn nhau...

Hôm nay, chúng tôi vẫn là những người bạn thân thiết như ngày nào. Tôi biết ơn vì trời đã mang đến cho tôi một người bạn như Lan. Cảm ơn Lan vì sự kiên nhẫn và tình bạn chân thành!

Bài văn kể về kỉ niệm đáng nhớ của em năm 2024

Chuyện kỉ niệm tuyệt vời với đám bạn thân

Bài văn kể về kỉ niệm đáng nhớ của em năm 2024

Những khoảnh khắc đáng nhớ bên bạn bè thân yêu

2. Chia sẻ về những kỷ niệm sâu sắc với bạn bè số 3

Trong cuộc sống, tình bạn là một hạnh phúc thiêng liêng. Tôi đã trải qua những kỷ niệm đáng nhớ với bạn thân Hải Vy từ cấp 2.

Hôm đầu tiên gặp Vy, tôi nhận thức được sự ngọt ngào và thân thiện. Cô bạn mới này mang theo nụ cười tươi rạng và chúng tôi nhanh chóng trở thành bạn tốt.

Chúng tôi hỗ trợ nhau trong học tập và chia sẻ niềm vui. Vy là người giỏi đánh đàn piano, và trong buổi sinh nhật của tôi, cô ấy đã chơi một bản nhạc đẹp và tặng tôi một bộ sáp màu.

Đến cuối năm lớp 9, Vy phải chuyển về Sài Gòn, khiến tôi buồn bã. Tuy nhiên, chúng tôi duy trì mối liên lạc qua điện thoại và thư từ, giúp chúng tôi giảm nhớ nhau.

Hè này, tôi có cơ hội gặp Vy trong chuyến du lịch Sài Gòn. Tôi nhớ mãi những kỷ niệm đẹp của chúng tôi và tin rằng tình bạn sẽ còn mãi mãi.

Bài văn kể về kỉ niệm đáng nhớ của em năm 2024

Chia sẻ về những kỷ niệm sâu sắc với bạn bè số 3

Bài văn kể về kỉ niệm đáng nhớ của em năm 2024

Bài văn kể về kỉ niệm với bạn bè sâu sắc số 3

Chia sẻ về những kỷ niệm đặc biệt với bạn bè số 2

Có một điều trong cuộc sống tỏa sáng hơn pha lê, quý giá hơn ngọc, đó là tình bạn ở tuổi học trò. Tôi đã trải qua những kỷ niệm đáng nhớ và buồn bã cùng Ngọc và Hùng, những người bạn thân thiết của tôi. Tình bạn đôi khi được thử thách, nhưng chúng ta chỉ hiểu rõ ý nghĩa thực sự sau những gian nan và đau khổ.

Ngày nhỏ, Ngọc và tôi đã trải qua những kỷ niệm ngọt ngào với chiếc búp bê làm từ tay mẹ Ngọc. Đôi khi cuộc sống không trọn vẹn nhưng những thử thách khiến tình bạn trở nên mạnh mẽ hơn. Tôi mắc một căn bệnh khó chữa, và Ngọc đã ở bên cạnh tôi, chia sẻ niềm vui và đau khổ. Mỗi kỷ niệm là một dấu ấn quý báu, như lá thư chôn trong đất, gắn bó tình bạn của chúng tôi.

Hùng và tôi trải qua những ngày thách thức khi mất tiền trong lớp. Mối quan hệ gần gũi của chúng tôi trở nên căng thẳng, nhưng sự tin tưởng và sự đồng lòng giúp chúng tôi vượt qua mọi khó khăn. Hùng đã từng nghi ngờ tôi, nhưng qua một cuộc điều tra, chúng tôi phát hiện thủ phạm và lập tức khắc phục mọi hiểu lầm.

Tình bạn thật sự quý báu khi bạn có thể cùng nhau vượt qua gian nan và hiểu rõ nhau hơn qua mỗi thử thách. Kỷ niệm buồn cũng là một phần quan trọng, làm cho tình bạn trở nên chặt chẽ hơn. Nhìn lại, tôi tự hào về những người bạn của mình và biết ơn vì họ luôn ở bên cạnh trong mọi thăng trầm của cuộc sống.

Bài văn kể về kỉ niệm đáng nhớ của em năm 2024

Những Hồi Ức Đáng Nhớ với Bạn Bè: Chuyến Phiêu Lưu Số 1

Bài văn kể về kỉ niệm đáng nhớ của em năm 2024

Ký Ức Vui Vẻ với Bạn Bè: Hành Trình Khám Phá Số 2

Chuyến Đi Đáng Nhớ với Bạn Bè: Kỷ Niệm Sâu Sắc Số 5

Chiều tà, sau giờ học, tôi bước đi trên con đường quen thuộc, nơi đong đầy những kỷ niệm về thời thơ ấu cùng An - người bạn thân của tôi. Ký ức về những buổi học chạy xe đạp do An dạy tôi đã in sâu trong tâm trí tôi...

Hồi nhỏ, An sống cùng bà ngoại gần nhà tôi, và sự gần gũi này đã kết nối chúng tôi thành những người bạn thân thiết. An, cô bạn nhỏ xinh xắn, luôn tươi cười và nhiều điều thú vị. An có làn da nâu và mái tóc ngắn cá tính, khiến cô trở nên mạnh mẽ. Tôi ngưỡng mộ An với sự mạnh mẽ đó - An chưa bao giờ khóc!

Mỗi sáng, An đến nhà tôi và đưa tôi đi học. Không phải vì nhà tôi không có xe, mà là vì tôi chưa biết lái xe đạp. An đã chở tôi suốt mấy năm. Cho đến một ngày cuối cấp 1, ngày đó là cuối tuần, tôi đợi mãi mà không thấy An đến. Tôi quyết định kiểm tra xem có chuyện gì xảy ra. Tới nhà An, bà ngoại nói rằng An đã đi học. Tôi bắt đầu tức giận và bước đi bộ đến trường.

Đến lớp, tôi lao đến gặp An ngay.

- An! Sao sáng nay không đưa tớ đi? Tớ đi bộ đau chân lắm, An à!!

An trả lời một cách điềm đạm:

- Từ nay, An sẽ không chở Chi nữa. Chi lớn rồi, không còn bé nữa đâu. Sáng mai, An sẽ chỉ dạy Chi cách lái xe đạp thôi!

Lời nói này khiến tôi tự nhiên trở nên nóng trong lòng. Và từ đó, An bắt đầu dạy tôi cách chạy xe đạp. Tôi ngần ngại và ngã sau vài vòng đầu tiên. Tôi không chịu nổi, rơi nước mắt.

- Tớ sợ đau lắm, An ơi!

- Đau thì cứ khóc đi, khóc xong phải đứng dậy và tiếp tục. Nếu không, sẽ mãi mãi thất bại.

Câu nói này của An truyền động lực cho tôi, tôi bắt đầu tập trung nhiều hơn... Và cuối cùng, tôi đã thành công. Ngày đó, tôi đến nhà An để khoe thành quả của mình. Nhưng tôi hoàn toàn bất ngờ khi biết rằng cha mẹ An đã đưa An về Hà Nội. Tôi như không tin vào điều này. Và từ lúc đó, tôi mới hiểu câu nói của An: 'Sẽ không chở Chi đi nữa'... Tôi đứng im, nước mắt rơi không ngừng.

Bây giờ, mỗi người mỗi nơi, nhưng tôi vẫn không thể quên hình ảnh của An. Mặc dù chỉ là một ký ức nhỏ, nhưng nó sẽ mãi là một trải nghiệm quý giá trong cuộc sống của tôi: 'Đau thì cứ khóc, khóc xong phải đứng lên và tiếp tục'. Ở đâu đó, có lẽ An cũng đang nhớ về tôi...

Bài văn kể về kỉ niệm đáng nhớ của em năm 2024

Những Ký Ức Đáng Nhớ với Bạn Bè: Cuộc Phiêu Lưu Số 5

Bài văn kể về kỉ niệm đáng nhớ của em năm 2024

Những Ký Ức Đáng Nhớ với Bạn Bè: Cuộc Phiêu Lưu Số 5

4. Hành Trình Kỷ Niệm với Bạn Bè Đậm Sâu

Năm nay tôi bước vào lớp sáu, còn bé Nhi đã chuyển sang lớp bốn. Bố mẹ Nhi đã quay lại sống chung sau hơn một năm ly thân. Mặc dù không phải là họ hàng, nhưng tôi và Nhi trở nên thân thiết với nhau! Tất cả bắt đầu từ đó...

Năm ấy, tôi học lớp bốn, bé Nhi học lớp hai. Thông cảm cho bé Nhi! Bố bé Nhi chìm đắm trong cờ bạc và rượu chè, về nhà muộn từ sáng đến tối, thậm chí hay đánh đập vợ con. Mẹ bé không chịu nổi, quyết định đưa nó về sống với bà ngoại. Nhà bà ngoại nó gần cuối xóm, ngay cạnh nhà tôi. Từ đó, chúng tôi trở thành bạn bè.

Một chiều hè, tôi rủ bé Nhi đi chơi để giúp bé quên đi nỗi buồn. Tôi hỏi:

- Em muốn gì, anh sẽ làm cho?

Bé Nhi trả lời:

- Anh biết không! Ngày xưa, em ước mơ nhà em như một chiếc thuyền lớn. Bố là chiếc cột buồm vững chãi, mẹ là khoang thuyền che chở nắng mưa. Nhà em sẽ đưa những ước mơ của em đến đích. Nhưng giờ đây, chẳng bao giờ có thể thực hiện được.

- Đừng buồn nữa, em ơi! Hãy cố gắng lên! Bây giờ, đi nào!

Tôi dẫn bé Nhi đi hái những chiếc lá tre để gấp thành những chiếc thuyền lá rồi thả xuống sông. Tôi cọng lá to nhất và tặng bé Nhi chiếc thuyền đẹp nhất. Nhưng bé Nhi lại thả ngay xuống nước, và thuyền không trôi đi. Nó mắc kẹt giữa đám rong bên dòng sông. Bé Nhi nói:

- Đấy! Gia đình em giống như chiếc thuyền đó, không thể đi được, chỉ có thể chìm thôi!

Tôi vừa tiếc nuối, vừa thương cảm với bé Nhi, liền cởi quần áo và lội vào nước, cố gắng giải thoát chiếc thuyền. Nước dâng lên đến bụng, rồi đến cổ. Bất ngờ, chân tôi trượt vào một hố bùn giữa sông, nhưng tôi vẫn giữ chiếc thuyền trên mặt nước. Sau một khoảnh khắc, tôi bò lên bờ, dù bụng đã đầy nước, nhưng may mắn chiếc thuyền không hỏng. Bé Nhi trông mặt tái nhợt nhưng vẫn nghe theo tôi nói:

- Giữ thuyền làm kỷ niệm và tin rằng sẽ có một ngày nó sẽ tự do trôi dạt trên dòng sông.

Đêm đó, tôi bị sốt cao, nhưng tôi giữ bí mật sự kiện chiều đó không nói với ai. Mẹ tưởng tôi bị nắng, nên cứu chữa cho tôi.

May mắn, sáng hôm sau, tôi đã khỏi nhiều. Chính ngày đó, bố mẹ Nhi hòa giải và quay về sống chung, bố nó bảo tôi đưa chiếc thuyền ra sông để thả.

Nhưng chiếc thuyền đã không thể thả được nữa. Vậy là chúng tôi bắt đầu gấp chiếc thuyền tre khác. Những chiếc thuyền tre buổi chiều kia, từng chiếc trôi hết về cuối dòng sông.

Bí mật giữa tôi và bé Nhi vẫn còn cho đến ngày nay. Đó chính là kỷ niệm sâu sắc nhất trong tuổi thơ của tôi, các bạn ạ!

Bài văn kể về kỉ niệm đáng nhớ của em năm 2024

Hành Trình Kỷ Niệm với Bạn Bè Đậm Sâu: Số 4

Bài văn kể về kỉ niệm đáng nhớ của em năm 2024

Hành Trình Kỷ Niệm với Bạn Bè Đậm Sâu: Số 4

6. Hành Trình Kỷ Niệm với Bạn Bè Đậm Sâu: Số 6

Lúc còn là học sinh lớp Hai, tôi và Thảo Vy thường xuyên là đôi bạn thân. Một ngày nọ, chúng tôi quyết định đi dạo ở công viên để thư giãn. Tại đây, chúng tôi trải qua một kỷ niệm đáng nhớ.

Bình minh ban mai, tia nắng êm đềm lan tỏa qua từng cành cây và kẽ lá. Chúng tôi đã đến công viên và bắt đầu cuộc hành trình dạo chơi, hít thở không khí trong lành. Bất ngờ, tôi bắt gặp một khóm hoa hải đường đang nở rực. Màu đỏ tươi của hoa xen lẫn với màu xanh tươi của lá. Cánh hoa mềm mại như nhung, nhuỵ hoa tụ tập ở giữa, tạo nên vẻ quý phái. Tôi dừng lại và reo lên:

- Ồ! Hoa đẹp quá!

Thảo Vy cũng dừng lại để ngắm hoa, nhưng lại lắc đầu và nói:

- Hoa hải đường này có gì đẹp bằng hoa hồng.

Thảo Vy vươn tay nâng niu một đoá hồng khác. Tôi không đồng ý với ý kiến của Vy và bày tỏ quan điểm của mình:

- Hoa hồng có đẹp, nhưng không sang trọng bằng hoa hải đường. Nhờ những bông hoa này, công viên trở nên rực rỡ và dễ thương hơn.

Vy hỏi tôi:

- Nhưng bạn có nghe nói: “Hoa hồng là hoa chúa” chưa?

Trong sự tranh luận không dứt, mỗi người đều đưa ra lý lẽ để bảo vệ quan điểm của mình. Một bác bảo vệ nghe thấy và bước tới nói:

- Hai cháu, đừng tranh cãi nữa. Mỗi loại hoa ở đây đều đẹp, mỗi loài hoa đều có vẻ đẹp riêng. Quan trọng là chúng ta cần biết chăm sóc, bảo vệ chúng.

Chúng tôi hiểu và cảm ơn bác bảo vệ trước khi nắm tay nhau và chạy về bãi cỏ ven hồ. Bầu trời trong xanh cùng làn gió mùa xuân làm cho tinh thần chúng tôi trở nên thân thiện hơn từ đó.

Bây giờ, chúng tôi đã lớn lên. Trường trung học cơ sẽ là nơi mới đón chúng tôi. Có lẽ sẽ có nhiều bạn mới, nhiều trải nghiệm mới, nhưng những kỷ niệm đẹp đẽ từ thời thơ ấu luôn ở trong tâm trí tôi.

Bài văn kể về kỉ niệm đáng nhớ của em năm 2024

Hành Trình Ký Ức Bạn Bè Đậm Sâu: Số 6

Bài văn kể về kỉ niệm đáng nhớ của em năm 2024

Hành Trình Ký Ức Bạn Bè Đậm Sâu: Số 6

Nội dung được phát triển bởi đội ngũ Mytour với mục đích chăm sóc và tăng trải nghiệm khách hàng.