Review phim cô gái năm ấy chúng ta cùng theo đuổi

Review Cô Gái Năm Đấy Chúng Ta Cùng Theo Đuổi: Bộ phim sống mãi trong lòng “dân mê ngôn tình”

[rule_3_plain]

Cô Gái Năm Đấy Chúng Ta Cùng Theo Đuổi là bộ phim ngôn tình Trung Quốc ra mắt vào năm 2011 nhưng đến nay bộ phim vẫn là một tượng đài khó có thể vượt qua trong làng phim ngôn tình.

Thông tin phim Cô gái năm đấy chúng ta cùng theo đuổi
Poster phim Cô Gái Năm Đấy Chúng Ta Cùng Theo Đuổi. (Ảnh: Internet)

Tên phim (tiếng anh): You are the apple of my eye Quốc gia: Đài Loan Đạo diễn: Cửu Bả Đao Diễn viên: Trần Nghiên Hy, Kha Chấn Đông,… Thể loại: điện ảnh, ngôn tình, thanh xuân, chuyển thể Thời lượng: 1h40

Năm phát sóng: 2011

Nội dung phim Cô gái năm đấy chúng ta cùng theo đuổi Bộ phim lấy bối cảnh ở Đài Loan, kể về thời học trò, sinh viên của cặp đôi nam nữ chính. Hồi cấp 3, nữ chính Thẩm Giai Nghi là nữ thần của trường, ko chỉ học giỏi nhưng mà còn vô cùng xinh đẹp. Cô được rất nhiều người theo đuổi, trong đó có cả nam chính và nhóm bạn của anh (4 người). Trong vô số người thích cô, Giai Nghi chỉ đặc thù chú ý và dành tình cảm cho nam chính Kha Cảnh Đằng – một chàng trai đối lập với cô. Hai người rung động, có tình cảm với nhau nhưng do sự rụt rè, lầm lỡ nhưng mà đã lỡ mất nhau. Câu chuyện tình yêu tuổi thanh xuân ngọt ngào, trong sáng nhưng mà dang dở… Trailer phim Cô gái năm đấy chúng ta cùng theo đuổi window.wppepvn_adlzld=window.wppepvn_adlzld||[];window.wppepvn_adlzld.push({“id”:”9e3c2704″,”code”:”PGlmcmFtZSBsb2FkaW5nPSJsYXp5IiBjbGFzcz0ieW91dHViZS1wbGF5ZXIiIHdpZHRoPSI2NDAiIGhlaWdodD0iMzYwIiBzcmM9Imh0dHBzOi8vd3d3LnlvdXR1YmUuY29tL2VtYmVkL050aTRfb09kaElrP3ZlcnNpb249MyYjMDM4O3JlbD0xJiMwMzg7c2hvd3NlYXJjaD0wJiMwMzg7c2hvd2luZm89MSYjMDM4O2l2X2xvYWRfcG9saWN5PTEmIzAzODtmcz0xJiMwMzg7aGw9dmkmIzAzODthdXRvaGlkZT0yJiMwMzg7d21vZGU9dHJhbnNwYXJlbnQiIGFsbG93ZnVsbHNjcmVlbj0idHJ1ZSIgc3R5bGU9ImJvcmRlcjowOyIgc2FuZGJveD0iYWxsb3ctc2NyaXB0cyBhbGxvdy1zYW1lLW9yaWdpbiBhbGxvdy1wb3B1cHMgYWxsb3ctcHJlc2VudGF0aW9uIj48L2lmcmFtZT4.”,”o”:{“d”:10,”ofs”:2048,”attributes”:[]}}); Nhạc phim “Those years” thâm thúy, lắng đọng window.wppepvn_adlzld=window.wppepvn_adlzld||[];window.wppepvn_adlzld.push({“id”:”53544a8a”,”code”:”PGlmcmFtZSBsb2FkaW5nPSJsYXp5IiBjbGFzcz0ieW91dHViZS1wbGF5ZXIiIHdpZHRoPSI2NDAiIGhlaWdodD0iMzYwIiBzcmM9Imh0dHBzOi8vd3d3LnlvdXR1YmUuY29tL2VtYmVkL1VCZWh4RUM4Yy00P3ZlcnNpb249MyYjMDM4O3JlbD0xJiMwMzg7c2hvd3NlYXJjaD0wJiMwMzg7c2hvd2luZm89MSYjMDM4O2l2X2xvYWRfcG9saWN5PTEmIzAzODtmcz0xJiMwMzg7aGw9dmkmIzAzODthdXRvaGlkZT0yJiMwMzg7d21vZGU9dHJhbnNwYXJlbnQiIGFsbG93ZnVsbHNjcmVlbj0idHJ1ZSIgc3R5bGU9ImJvcmRlcjowOyIgc2FuZGJveD0iYWxsb3ctc2NyaXB0cyBhbGxvdy1zYW1lLW9yaWdpbiBhbGxvdy1wb3B1cHMgYWxsb3ctcHJlc2VudGF0aW9uIj48L2lmcmFtZT4.”,”o”:{“d”:10,”ofs”:2048,”attributes”:[]}}); Mối tình thanh xuân ngọt ngào nhưng mà dang dở Chemistry bùng nổ của nam nữ chính

Dù trong phim có rất ít cảnh thân tình như ôm, hôn nhưng từng cử chỉ, từng ánh mắt nhưng mà Giai Nghi và Cảnh Đằng dành cho nhau vô cùng ngọt ngào, trìu mến. Giai Nghi mở đầu quan tâm tới Cảnh Đằng lúc anh cho cô mượn sách trong một giờ học Tiếng Anh, vì vậy nhưng mà anh phải chịu phạt. Cảnh này thật ngọt ngào và đáng yêu làm sao! Ngoài ra, trong phim sẽ có những cảnh Giai Nghi cầm bút bi chọc vào áo Cảnh Đằng để gọi anh quay xuống, dù có vẻ ko được dịu dàng cho lắm nhưng đó là cách để cô thu hút được sự chú ý của anh, cách đối xử đặc thù chỉ riêng với mình anh.

Hay ở một cảnh phim, sau lúc thua cược, Cảnh Đằng đã thực hiện lời hứa của mình đó là đi cạo sạch đầu. Hành động này thực sự khiến Giai Nghi cảm thấy buồn cười, đôi phần ấu trĩ nhưng cũng có thêm thiện cảm với anh – một người vô cùng coi trọng lời hứa với mình. Để đáp lễ, cô cũng buộc tóc đuôi ngựa trong vòng 1 tháng (điều nhưng mà cả 2 đã cá cược) dù cô đã thắng. Còn về việc 2 người đã cá cược, mọi người xem phim rồi sẽ biết nha!

Những câu nói, cụ thể đắt giá trong bộ phim
Trong phim có rất nhiều câu nói thâm thúy, thấm thía về tình yêu, về tuổi thanh xuân. Mỗi lần xem phim chúng ta đều hồi ức về quãng thời kì tươi đẹp đó, trong lòng vừa thấy vui vừa thấy buồn. Vui vì mình đã được trải qua quãng thời kì ngô nghê, tươi sáng, rực rỡ đó. Buồn bởi lúc đấy chúng ta đã bỏ qua nhiều điều, quãng thời tươi đẹp ngắn ngủi đấy đã trôi qua và ko thể quay trở lại… Trong vô vàn trích dẫn hay, mình cảm thấy ấn tượng thâm thúy với câu nói: “Tuổi thanh xuân là một trận mưa lớn. Cho dù bị cảm lạnh, thì vẫn mong muốn trở lại để tắm mưa thêm một lần nữa.” Thật vậy, thanh xuân là quãng thời kì người nào người nào cũng muốn được sống mãi trong đó, được quay trở lại đó để sống thêm nhiều lần nữa!

Thẩm Giai Nghi và Kha Cảnh Đằng đã có tình cảm với nhau từ hồi cấp 3 nhưng ko thể có được “cái kết viên mãn” do ko dám đương đầu, bỏ qua thời cơ đón nhận tình cảm của đối phương. Có nhẽ, cụ thể nhưng mà người xem nào cũng tiếc nuối đó là phân cảnh cuối phim: sau lúc được Cảnh Đằng tỏ tình, Giai Nghi đã viết lên lồng đèn 2 chữ “đồng ý” và trước lúc cả 2 cùng thả đã hỏi anh có muốn biết câu trả lời của cô ko, vậy nhưng mà anh lại ko đủ dũng cảm để đương đầu và quyết định ko xem…… Hay một lần Giai Nghi tâm tư với cô bạn thân hồi cấp 3: “Nếu Kha Cảnh Đằng tỏ tình với tớ, tớ sẽ rất vui”… Hai người có tính cách trái ngược nhau: một người chăm ngoan, học giỏi; một người ngỗ ngược nhưng lại có tình cảm với nhau. Điều này khiến người xem có cảm giác đúng là 2 nam châm trái dấu thì hút nhau. Tình yêu năm cấp 3, người ở bên mình năm 17 tuổi khó theo mình suốt đời, giống như những lời người ta thường nói vậy! Kết phim nuối tiếc nhưng gây ấn tượng thâm thúy

Cuối phim, Cảnh Đằng được mời tham gia lễ cưới của Giai Nghi. Nhìn em xinh đẹp trong bộ váy cô dâu, đứng trên lễ đường đầy hoa nhưng người đứng kế bên em lúc này ko phải là anh… Thật đau lòng biết bao! Nhưng rồi anh cũng nở một nụ cười hạnh phúc và thật lòng thật tâm chúc phúc cho cô, mong rằng cô đã tìm được đúng người có thể dũng cảm mến thương, bảo vệ cô hết lòng. Kết phim vô cùng thực tiễn, mối tình ở thời thanh xuân nhiều ước mơ, hoài bão và lẫm lờ đấy khó nhưng mà trọn vẹn. Kết phim chính là điểm nhấn của bộ phim, để lại biết bao day dứt cho người xem, khiến họ luôn nhớ tới bộ phim với một mối tình đẹp nhưng mà dang dở. Điểm khác lạ này cũng chính là yếu tố thu hút khán giả.

Cô gái năm đấy chúng ta cùng theo đuổi: Đỉnh cao của phim ngôn tình
Không ngoa lúc nói “Cô gái năm đấy chúng ta cùng theo đuổi” là một tượng đài ko thể xô ngã của thể loại phim thanh xuân, ngôn tình ở Trung Quốc. Một bộ phim chỉn chu, trọn vẹn từ diễn viên tới kịch bản. Thông qua bài review, mình muốn giới thiệu tới mọi người một bộ phim chất lượng, và nhắn nhủ những người chưa xem hãy nên xem thử một lần bởi nó ko lãng phí thời kì của mọi người đâu! Thú thật, mình đã xem phim trên dưới 3 lần bởi nó quá hay và ý nghĩa!

Tagsbộ phim Hoa ngữ Ngôn Tình phim trailer phim Trung Quốc

[rule_2_plain]

#Review #Cô #Gái #Năm #Đấy #Chúng #Cùng #Theo #Đuổi #Bộ #phim #sống #mãi #trong #lòng #dân #mê #ngôn #tình

Tôi đến với cuốn sách này, nếu so với những người khác, thì có lẽ là muộn màng hơn rất nhiều rồi nhỉ? Bộ phim “You Are The Apple Of My Eye” - dựa trên cuốn tiểu thuyết - làm mưa làm gió vào năm 2011, tôi chẳng thèm xem. Đơn giản là vì bao lâu nay tôi không thích đọc truyện Trung Quốc/Đài Loan, phim ảnh của xứ sở này tôi cũng không chú ý nhiều kể từ khi cơn sốt phim thần tượng Đài Loan của những năm 2000s với lớp diễn viên cũ bắt đầu hạ nhiệt. Nhưng mà chả hiểu tại sao dạo gần đây tôi lại ghiền đọc/xem những tác phẩm lấy đề tài thanh xuân vườn trường của Trung Quốc/Đài Loan thế không biết (chắc là hiệu ứng của bộ phim “Gửi thời thanh xuân ngây thơ tươi đẹp” nó mạnh mẽ quá rồi, coi hết phim này xong tự động đi tìm những phim khác về đề tài thanh xuân mà xem :D). Và đây cũng là lúc tôi bắt đầu nhớ tới “Cô gái năm ấy chúng ta cùng theo đuổi” - tác phẩm được xem là kinh điển của dòng văn học thanh xuân.

Cuốn sách này được viết như một cuốn tiểu thuyết, nhưng nó phải được đọc như một cuốn hồi ký của chính tác giả Cửu Bả Đao - tên thật là Kha Cảnh Đằng. Vì cuốn sách chính là cả thanh xuân của tác giả qua từng con chữ, là miền ký ức vĩnh viễn không thể nào quên của một thời ngây ngô trẻ dại, khi cả năm cậu học trò chơi thân với nhau đều cùng thích một người. “Cô gái năm ấy chúng ta cùng theo đuổi” nói về thời đi học của bọn con trai nhiều hơn, thông qua những tâm tư của tác giả gửi gắm vào trong trang viết. Và đối với một độc giả thích đọc kiểu ngôn tình sến sẩm, tình yêu day dứt khôn nguôi chia cắt ngược tâm hầm bà lằng như tôi đây, với ngôi kể thường là nữ chính, không thể ngờ câu chuyện của một đám con trai cùng thích một Thẩm Giai Nghi chăm học, nghiêm túc, được kể bằng lời kể của nhân vật nam chính lại có thể khiến tôi có nhiều cảm nhận và suy nghĩ như thế này. Mà rốt cuộc thì tôi vẫn không biết có nên xếp cuốn này vào thể loại ngôn tình không nữa, vì thực sự đây không phải là một câu chuyện tình yêu. Đúng hơn, nó là câu chuyện VỀ tình yêu, tình yêu của tuổi thanh xuân, nhẹ nhàng nhưng để lại nhiều dư vị.

Nhân vật chính của câu chuyện là tác giả - Kha Cảnh Đằng - và Thẩm Giai Nghi, ấy vậy mà ⅓ dung lượng cuốn sách thì tác giả lại dùng để miêu tả cuộc tình chóng vánh, đầy những bất ngờ hài hước của mình với cô bé Lý Tiểu Hoa ngồi đằng trước tác giả năm cấp 2. Tôi không rõ Kha Cảnh Đằng bắt đầu yêu Thẩm Giai Nghi từ lúc nào, từ lúc ngồi đằng trước cô trong lớp học, bị cô lấy bút bi xanh chọc đầy lên vai áo, chơi cờ vua với cô luôn chỉ được những ván hòa, đồng nghĩa với việc tác giả yêu cùng lúc Thẩm Giai Nghi và Lý Tiểu Hoa (tác giả có thừa nhận điều này trong sách :D)? Hay là sau khi thất tình vì bị Lý Tiểu Hoa ngó lơ, nhìn thấy Thẩm Giai Nghi ở lại trường tự học, bỗng lòng tác giả trào lên một tình cảm xao xuyến, quyết tâm dồn toàn bộ tâm ý và cảm xúc yêu đương của kẻ bị ruồng rẫy vào việc theo đuổi một mục đích mới: cưa đổ Thẩm Giai Nghi? Tôi không trách tác giả, nếu thực sự anh thừa nhận mình yêu cùng lúc hai người, vì ở lứa tuổi đó, bồng bột và non dại, tâm tính bị điều khiển bởi hormone, chuyện tình cảm mập mờ, mơ hồ, khó đoán định cũng là tự nhiên thôi. Tôi đã từng trải qua những năm cấp 2 cũng giống tác giả, cũng đã từng hôm nay thích cậu bạn này, bỗng dưng ngay ngày hôm sau thấy chẳng thích nữa, quay sang thích cậu bạn khác (cậu bạn cấp 2 đầu tiên mà tôi thích bị tôi tự động “cài số de” giống cách Kha Cảnh Đằng bị Lý Tiểu Hoa “cài số de” ấy. Thật tội lỗi quá :D). Kha Cảnh Đằng là một nhân vật thú vị, thực sự rất thú vị, bởi cái cách cậu tận tâm dâng hiến mọi thứ cho tình yêu. Vì yêu Lý Tiểu Hoa mà Kha Cảnh Đằng chọn khối Tự nhiên thay vì Xã hội; vì yêu Thẩm Giai Nghi mà cậu chọn thi khoa Quản lý đại học Giao thông, mặc dù chả biết học ngành đó sau này ra làm gì. Vì yêu Lý Tiểu Hoa mà cậu chiều nào cũng ra trước cổng trường cấp 3 nữ sinh đón người yêu; vì yêu Thẩm Giai Nghi mà cậu đã tự mình đốc thúc bản thân học tập để ganh đua với cô, và rốt cuộc luôn là người thua cuộc. Vì yêu Thẩm Giai Nghi mà Kha Cảnh Đằng đã bỏ ra 8 năm trời âm thầm vun vén cho mối quan hệ cao hơn bạn bè một chút, nhưng vẫn chưa đạt tới độ tình nhân giữa mình và cô bạn thân, thậm chí còn bày mưu tính kế “triệt hạ” các tình địch. Để rồi dẫu cả hai người cuối cùng không đến được với nhau, thì mối quan hệ giữa cậu và Thẩm Giai Nghi vẫn trở thành một thứ gì đó định hình cuộc sống của cậu, một mối thâm tình còn lớn hơn cả tình bạn và tình yêu: một sự ràng buộc.Tình cảm của thời thanh xuân là thế; nó không nhất thiết phải có một kết thúc vẹn tròn viên mãn. Đôi khi sự dang dở của tình yêu thời tuổi trẻ lại chính là điều khiến nó được nhớ mãi, khiến nó trường tồn và trở nên vĩnh cửu trong cái khoảng không gian và thời gian mang tên thanh xuân, nơi mọi ký ức êm đẹp đều được lưu giữ lại, nơi ai cũng phải dừng chân trước khi tiến đến cái ga tàu hỏa tiếp theo của sự trưởng thành với đầy những phức tạp, khó khăn. Thẩm Giai Nghi, bằng tất cả sự ưu ái, niềm mến yêu cô được nhận từ những chàng trai theo đuổi mình, đã trở thành hiện thân đẹp đẽ nhất của thời thanh xuân, của một thời niên thiếu sôi nổi trẻ trung trong họ. Và việc Kha Cảnh Đằng không đến được với Thẩm Giai Nghi (hay là Thẩm Giai Nghi không đến được với Kha Cảnh Đằng) là lẽ đương nhiên thôi. Họ đã tốn quá nhiều thời gian giữ đối phương trong sự mập mờ trước lúc nói lời yêu - thời điểm mà theo cả hai là đẹp nhất trong một mối tình - để rồi cả hai đều đã lỡ mất cơ hội để được trở thành một cặp. Và cho dù không như thế, thì với bản chất con người của Thẩm Giai Nghi - một cô gái trưởng thành, chín chắn hơn rất nhiều so với những cậu bạn cô luôn xem là trẻ con, trong đó có Kha Cảnh Đằng - cô sẽ luôn luôn hạnh phúc hơn với một người đàn ông lớn tuổi hơn mình - người có sự trưởng thành và chín chắn phù hợp với con người cô.Khép lại cuốn sách, tôi không cảm thấy một nỗi buồn sâu sắc day dứt khôn nguôi nào, vì thực sự câu chuyện được viết ra hoàn toàn không phải với tâm thế bi lụy, xót thương. Tất cả những gì còn lại chỉ là một niềm lưu luyến nhẹ nhàng, bâng khuâng, một cái kết không viên mãn nhưng lại rất ấm lòng. Ấm lòng vì tôi đã cùng tác giả kết thúc hành trình sống lại những năm tháng thanh xuân với đủ những hỷ nộ ái ố của một Kha Cảnh Đằng sôi nổi nghịch ngợm, đến cuối cùng vẫn quyết tâm muốn là người bạn đặc biệt nhất trong lòng Thẩm Giai Nghi, được cô nhớ mãi bằng cách là người duy nhất khước từ cô một nụ hôn trong ngày cưới - điều mà tác giả luôn cẩn thận giữ gìn. Còn riêng tôi - một độc giả mới nhưng cuồng nhiệt của thể loại thanh xuân vườn trường Trung Quốc - thì tôi luôn nhớ mãi những dòng tâm sự sau đây về kết thúc không viên mãn của tình yêu mà tác giả đã trao tặng cho cô bạn luôn là hiện thân tuổi trẻ của Kha Cảnh Đằng:

“Trong đĩa mới phát hành của nhóm nhạc underground Sodagreen, có bài “Cá bay”, lời bài hát nghe rất sướng: “Đơm hoa không kết quả thì sao chứ? Là cá thì nhất định phải bơi ư?”Tình yêu không kết quả, chỉ cần nở hoa, màu sắc đã rực rỡ rồi.

Được trông thấy màu hoa rực rỡ đó, tuổi trẻ của tôi, không còn gì để hối tiếc nữa.”

P.S.: Nghe đồn phim còn hay hơn cả sách, vì tác giả Cửu Bả Đao kiêm luôn vai trò đạo diễn đã thực hiện một số thay đổi vô cùng đắt giá so với bản gốc tiểu thuyết. Mai phải kiếm phim coi thôi :)) Tôi nhớ mang máng khi con em tôi xem xong bộ phim “You Are The Apple Of My Eye” đã từng nói một câu như thế này: “Con gái luôn trưởng thành sớm hơn con trai, và đó là điều buồn nhất.” Quá đúng để miêu tả cho tình yêu “không thể kết trái” của Thẩm Giai Nghi và Kha Cảnh Đằng. Còn câu nói “Thanh xuân là cơn mưa tầm tã. Cho dù bị cảm, cũng muốn quay lại đằm mình thêm lần nữa.” Câu này trong sách không có, nên chắc là “đặc sản” của riêng bộ phim rồi :D

Nhã Nam làm cuốn sách này rất ấn tượng. Sách có lớp áo bên ngoài, phần bìa là cảnh trong phim, phối màu đẹp thôi khỏi nói rồi. Giở vào những trang sách bên trong, trang đầu mỗi chương đều có một hình hoa văn uốn lượn rất đẹp mắt. Nói chung là rất ưng :)))