Review đảo kinh hoàng

Một bộ phim được liệt vào danh sách hại não kinh điển. Shutter Island mang đến cho người xem một trải nghiệm vừa rùng rợn ly kỳ với những tình tiết bí hiểm, vừa không khỏi cảm động trước cuộc đời bi thảm của nhân vật chính.

Shutter Island đồng thời là một trong số những tác phẩm đã góp phần củng cố vị thế của Leonardo Dicaprio giữa vô vàn các sao nam Hollywood. Ngoài ra thì đây cũng là lần hợp tác thứ hai của cặp bài trùng Leonardo và vị đạo diễn huyền thoại Martin Scorsese.

Leo hóa thân vào Teddy Daniels, một thám tử cùng người đồng nghiệp mới Chuck Aule (Mark Ruffalo) được giao nhiệm vụ đến đảo Shutter, một nơi chuyên điều trị các bệnh nhân tâm thần nguy hiểm để điều tra về một vụ mất tích bí ẩn. Một bệnh nhân nữ đã biến mất khỏi phòng giam mà không để lại dấu vết gì cả.

Tại đây, Teddy và Chuck đã nhận được sự hỗ trợ của bác sĩ Cawley (Ben Kingsley), giám đốc của bệnh viện tâm thần Ashecliffe. Dần dần, Teddy Daniels cho thấy mục đích thực sự của anh khi tới đảo Shutter không phải để chỉ điều tra vụ mất tích.

Teddy tin rằng bệnh viện Ashecliffe đang tiến hành những cuộc thí nghiệm tâm thần trên con người nhằm tạo ra những “cỗ máy giết người” vô cảm và tàn ác để phục vụ mục đích chính trị cho chính quyền Hoa Kỳ. Nhưng rồi anh nhận ra chính mình đang bị mắc bẫy trên đảo Shutter ma mị và bị cách biệt hẳn với thế giới.

Lối thoát duy nhất là bến cảng nhưng đã bị lính canh của bệnh viện canh gác rất cẩn mật. Càng thu thập thông tin, Daniels càng cảm thấy rối trí. Đã vậy Teddy còn thường xuyên bị những cơn ác mộng về vụ thảm sát ở trại tập trung của Đức Quốc Xã và cái chết của người vợ yêu quý (Michelle Williams).

Giữa muôn trùng cạm bẫy, liệu Teddy có thể thoát thân và bóc trần sự thật về Đảo Kinh Hoàng ?

Review đảo kinh hoàng
Review đảo kinh hoàng

  • Xem thêm : Nhận xét phim American Psycho – Kẻ Sát Nhân Cuồng Tín

Cảm nhận phim

Có lẽ điều khiến tất cả những ai từng xem qua Shutter Island cảm thấy lăn tăn nhất chính là : rốt cục Ted có điên không ?. Dưới đây là lời giải thích mà mình cảm thấy ưng ý nhất sau khi dạo qua một vài web phim.

“Theo mình thì Ted bị điên thật vì không thể vượt qua nỗi đau quá lớn là giết vợ và 3 đứa con, nên trí óc Ted đã phải tưởng tượng ra một kịch bản khác để phủ nhận sự thật.

Mọi người hãy để ý những chi tiết rất nhỏ:

– Ở đầu phim khi Ted và Chuck vừa cập bến và chìa ra khoe cái thẻ thanh tra liên bang ra với ông bảo vệ thì ông bảo vệ có nói “Tôi chưa từng nhìn thấy cái thẻ nào như này”. Ý ông bảo vệ thẻ kia là thẻ giả do chính bệnh viện này tạo ra để tạo mục đích cho cái kịch bản này.

– Khi bị yêu cầu thu súng khi mới bắt đầu vào bệnh viện thì Chuck đã tỏ ra lóng ngóng khi tháo súng ra. Điều này khó có thể chấp nhận với một thanh tra liên bang, cho thấy Chuck chỉ là một bác sĩ đang đóng vai một thanh tra bất đắc dĩ.

– Khi Ted yêu cầu tập hợp tất cả các phụ tá và bảo vệ để tra hỏi thì ông bác sĩ trưởng Cawley đã tỏ ra lưỡng lự vì phải tụ tập cả bệnh viện để phục vụ cái vở kịch này.

– Khi Ted tiến hành tra hỏi thì có một số người cười vì nghĩ “thằng điên này có biết mày đang bị sỏ mũi không”

– Khi Ted yêu cầu được gặp bác sĩ điều chị cho Rachel là Sheehan thì mọi người ngắn mặt lại vì Sheehan chính là Chuck. Nhưng Cawley đã nhanh trí nói Sheehan đã đi nghỉ mát. Và chính Ted cũng đã nói rõ “làm gì có bác sĩ nào đi nghỉ mát trong khi bệnh nhân của mình đang bị mất tích”

– Cảnh mọi người đi tìm Rachel ở vách núi thì chúng ta thấy rất rõ, chả có sĩ quan nào chịu tìm cả, cứ ngồi chơi ngoáy mũi thôi, vì biết là làm gì có Rachel nào mất tích.

– Cái đoạn mà Cawley hỏi Ted là “Anh có thể mô tả cho tôi biết đồng nghiệp của anh không” Ted nghĩ là đang bị gài nên trả lời là “Đồng nghiệp nào? “. Khi đó bạn để ý mấy cô phụ tá xung quanh đã cười mãn nguyện như kiểu chữa được cho thằng này rồi.

Còn nhiều chi tíêt nữa các bạn phát để ý thật kỹ mới thấy được tất cả mn trong bệnh viện đều đang diễn trong một vở kịch để chữa bệnh cho thằng Ted.

Nói chung đây là một bộ phim tuyệt vời, nói lên nỗi đau kinh khủng mà Ted phải trải qua, đau đến nỗi Ted ko thể sống chung với nó mà phải tự lừa dối mình là con người khác để lẩn tránh nỗi đau.”

Review đảo kinh hoàng
Review đảo kinh hoàng

Lời giải thích bên trên khá cặn kẽ và khớp với những tình tiết diễn ra trong phim. Mình cũng nghĩ là Ted bị điên thật cho nó đỡ…hại não.

Mình xem Shutter Island cũng đã vài năm rồi và chỉ xem có đúng một lần. Thực sự là vào thời điểm đó mình thấy không ấn tượng lắm về bộ phim này bởi bối cảnh phim quá u ám và nhớp nháp, nội dung khá dài dòng, lời thoại dễ gây buồn ngủ, ngoại trừ đoạn cuối phim ra thì không mấy đặc sắc.

Đến gần đây đọc review và xem qua thì thấy mới thấy phim cũng tương đối hay. Phim sở hữu nhiều tình tiết lặt vặt đến mức nếu bạn không tập trung thì chả mấy mà chán. Nhưng nếu chịu khó để ý hoặc thậm chí là ghi chú lại thì sẽ thấy rất hào hứng.

  • Xem thêm : Cảm nhận phim The Machinist – Gã Thợ Máy

Trên đây là một vài dòng cảm nhận của mình về Shutter Island, một tác phẩm hại não theo một cách rất “bình dị” : không mang đậm màu sắc giả tưởng như Interstellar hay Mr Nobody, cũng không cầu kỳ trong cách dẫn truyện như Memento hay The Prestige.

Thứ mà Shutter Island có là những mảnh ghép nhỏ xíu được rải rác ở khắp nơi trong suốt chiều dài phim, một thách thức thực sự với những tâm hồn thiếu nhẫn nại như mình.