Huyện kim thành hải dương có bao nhiêu xã

Huyện Kim Thành nằm ở phía đông tỉnh Hải Dương, phía Bắc Kim Thành giáp với huyện Kinh Môn, phía Tây Kim Thành giáp với huyện Thanh Hà và tp Hải Dương, phía Đông nam Kim Thành giáp với huyện An Dương–Hải Phòng.

Huyện là vùng trồng lúa và màu lớn của tỉnh Hải Dương( ngoài lúa có Vải thiều,Dưa hấu, củ đậu,cà chua, tỏi ,ớt vv...

Trong kháng chiến chống Pháp quân dân Kim Thành đã lập nên chiến công vang đội như Tiêng Sấm Đường 5 tiêu diệt hơn 1000 tên lính Âu-Phi gắn liền với cái tên Nguyễn Văn Thoà(người xã Đại đức được nhà nước phong danh hiệu AHLLVTND). Trong cuộc kháng chiến chống Mỹ hàng nghìn thanh niên trai tráng Kim Thành đã xung phong ra mặt trận nhiều ngưòi đã anh dũng hi sinh tại các mặt trận(có ghi danh tại nhà bia tưởng niệm ở T.T. Phú Thái) nhiều người trở thành Anh Hùng ,Dũng Sĩ diệt Mỹ có nhiều người trở thành sĩ quan cao câp,một số là tướng lĩnh trong quân đội ,công an. Không thua kem các chàng trai nơi tuyến lửa các cô gái ở hậu phương không những 3 đảm đang trong mọi công việc ở nhà họ còn trực tiếp chiến đấu dánh trả và bắn rơi máy bay Mỹ như CÔ GÁI LAI VU RẮN QUẤN BÊN CHÂN VẪN BẮN THÙ lừng danh cả nước.Trong công cuôc kiến thiết đất nước thời bình người dân Kim Thành cần cù và sáng tạo đã tích cực lao động làm cho bộ mặt quê hương đổi mới từng ngày.Hiên nay nhà cửa trương học đường xá của các xã đều rất khang trang sạch đẹp đời sống vật chất và tinh thần được nâng cao rõ rệt. Huyện Kim Thành- tỉnh Hải Dương là huyện đựơc nhà nước phong tặng danh hiệu AHLLVTND. Xã Lai Vu (xã AHLLVTND thời kỳ chống Mỹ),Cộng Hoà(xã AHLLVTND thời kỳ chống Mỹ),Kim Xuyên(AHLLVTND thời kỳ chống Pháp),Đại Đức(xã AHLLVTND thời kỳ chống Pháp)

By:LUUVIN ([email protected])

QUÊ HƯƠNG EM VÀ TÔI

Tôi xa quê năm mười chín tuổi Mang trong tim mình hình bóng Quê Hương Nhớ luỹ tre xưa tụ cánh cò tối tối Và nhịp sống trâu khấp khểnh những con đường Nhớ buổi dậm đêm chờ con nước nổi Nằm sườn đê mơ mộng dưới trăng suông Nhớ lớp học xa mòn chân cuốc bộ Khuya chưa về Mẹ vẫn thức chờ cơm Nhớ mái tranh gầy sau mỗi lần lốc tố Cha trèo lên sửa lại mái rạ vương Nhớ sân đình mùa xuân hoa gạo nở Thấp thoáng bóng người con gái tôi thương (Chẳng giám nói gì chỉ lượn lờ quanh ngõ Nhà của Em ở phía kia đường)

Mấy chục năm qua biết bao thay đổi Mẹ khuất lâu rồi Em cũng lấy chồng xa Câu ca dao bay lả bay la Đâu cánh cò giăng giăng tối tối Đâu ngọn đèn dầu mâm cơm Mẹ đợi Bây giờ đây điện sáng ngõ bê tông Cánh đồng chiêm xưa cây lúa nghẹn đòng đòng Nay dưa hấu căng vỏ xanh ruột đỏ Trường học khang trang ríu rít bầy em nhỏ Dựng lại nếp đình hương khói uy linh Sửa nghĩa trang chăm sóc thương binh Nhà văn hoá ấm tình làng thân ái Đường nhựa vươn dài đón bạn bè gần lai Tự hào thay mảnh đất tôi sinh

Đứng trước Quê Hương suy nghĩ mông lung Ơn bát cơm thơm thấm phù sa sông Cái Thấm đẫm mồ hôi Mẹ Cha đọng lại Và cả tình làng nghĩa bạn ơn thầy Cho ta lớn lên làm người lính hôm nay Giữa Quê Hương nhớ về hơi ấm Mẹ Nhớ ánh trăng ngần bạn bè san sẻ Nhớ tâm khăn quàng tóc chấm vai Em...

Hình ảnh thân thương khắc đậm trong tim Là MỎ NEO mà Quê Hương là BẾN Tôi CON THUYỀN khi đi khi đến EM LUỒNG GIÓ thổi cánh buồm Tôi Lưu Văn Vín [email protected]

XIN HÃY ĐƯỢC QUÊN Kính tặng các thầy cô giáo và các bạn đồng khoá trường PTcấp III Kim Thành 1965-1968 nhân ngày gặp mặt sau 30 năm ra trường

Hôm nay xin hãy được quên Những phút bon chen, những giờ bươn trải Quên vợ quên chồng, quên đi tuổi tác Để vui ngày gặp lại : ba mươi năm

Hãy quên đi những lúc băn khoăn Lo cây lúa có qua kì rét đậm. Hãy quên đi tác phong thận trọng Của ngày thường với cấp dưới cấp trên Bộ đội quên,công an quên, kí giả quên, Giám đốc cũng quên, nông dân cung mặc Chỉ đơn giản chúng mình là bè bạn Bình đẳng như xưa dưới mái trường này.

Chúng mình quên để nhớ những ngày Lận đận thầy trò mấy lần sơ tán Quang Khải Viêt Hưng mũ rơm tránh đạn Đi bộ tới trường ăn đói mà vui Chúng mình quên để nhớ những người Ôm tuổi học trò đi không trở lại Những Lữu đen, Thông sẹo .Sơn còm…

Nhưng các Thầy Cô ơi ! Chúng em đâu có quên Thầy Đài hơi còng long lanh gương kính cân, Hay đỏ mặt Thầy Minh không phải vì nóng giận Mà lớp mình các bạn nữ hay trêu, Thầy Thạch giảng văn không bốc không kêu Mà lắng đọng như giọng thầy trầm ấm, Cô Tính ,Cô Vân, đây rồi Cô Yến Ăn mãi nước đồng chime vẫn giữ giọng Hải Phòng… Đất nước chiến tranh, rồi đất nước yên bình Chúng em lơn lên mỗi người một lối Hè chẳng về thăm Thầy, Tết chẳng đến mừng Cô biết bao là lỗi Ôi đường đời mỗi nẻo mỗi truân chuyên

Cho nên Hôm nay xin hãy được quên Quên mình là ai để nối vòng tay lớn Để được ôm nhau hát ca múa lượn Được thăng hoa về một thoáng của NGÀY XƯA

Thị trấn Phú Thái, Huyện Kim Thành ,tỉnh Hải Dương tháng 3/1998

Lưu Văn Vín