Trong mật thất, Dương Kỳ vẫn duy trì dáng vẻ tu luyện Quỷ Thân Thị Ngục, cũng không biết hắn đã tu luyện bao lâu. Lãnh Phong khoanh tay, sắc mặt thâm trầm nhìn nàng ngồi ở bàn ăn đối diệnHôm nay bốn con người kia được đi ăn xả láng, chắc chẳng thèm về nên hắn tha hồ dạy dỗ nàng Một tên chặn lại cửa, mở toạc cửa raTiểu Tiền nghe thấy bên ngoài ồn ào, chị bước ra Chiếc xe từ từ lăn bánh, người trong xe kh hề nhìn thấycó 1 người con trai đang đứng gần đóhắn đứng đó 2 tay đút túi quần , vẻ mặt vẫn bình thản như lúc đầu! Tụi mày nói xem , tối nay nên làm gì đây ?! Sayuki nhanh chân tiến lại gần một phòng vệ sinh trốn trong đó khoá kín cửa lại, trong lòng thầm cầu mong bọn họ nhanh đi Đôi lúc tuổi trẻ giống như tiếng ve sầu,ồn ào râm ran,cũng giống một cơn gió,thổi qua làm người ta bồi hồi Nó tiến lại gần My, nâng cầm nhỏ lên và vỗ nhẹ vào má nhỏMy cố hất mặt ra nhưng nó đã bọp chặt hai má làm cho xương của nhỏ như muốn vỡ tung raNhỏ nhìn nó bằng ánh mắt đầy cay cú Bóng dáng Sở Tống lóe lên, hắn trực tiếp tới chỗ Dương Kỳ, con dao dài trong tay chém về phía Dương Kỳ. Saiko rất sợBọn họ là những kẻ giết ngườiCô bé sợ ở với những kẻ giết ngườiNhưng nếu họ nhận nuôi cô theo nghĩa đen bình thường, thì chẳng có gì đáng lo cả Giang Ngọc Phụng đặt chén nước lên bàn, giúp Triệu Đình lau sạch khóe miệng, nói: Cậu điên rồi, tôi không phải là của ai hếtTôi muốn về nhà Cuối cùng, Đường Túc và Thi Thụy cùng nhau tiến lên lễ đài đọc lời cám ơn, sau đó còn một bữa tiệc chúc mừngHứa Luật và Đường Tố không có ý định tham gia, nên quyết định đến chào Đường Túc về Hình như là vậy Nhưng anh biết, không phải một từ xin lỗi là có thể vãn hồi tất cả Khi Dương Kỳ tuyên bố rời đi, bầu không khí của toàn đại tiệc trở nên thoải mái hơn, đặc biệt là các võ vương bình thường của Đại học Trấn và những thế lực tu luyện không có võ vương phụ trách. Điều họ sợ nhất chính là Dương Kỳ Dương. Sự ra đi của Qi đương nhiên là một tin vui đối với họ. Mẫn Tiệp dù có nói lớn tiếng tới đâu thì trong giọng nói luông dịu dàng điềm đạm, tiếng thở gấp, cả tiếng bước chân vội vã truyền tớiMẫn Nhu quay đầu thấy Mẫn Tiệp tức giận không khỏi nhíu mày, không ngờ Mẫn Chí Hải lại hành động nhanh như thế Ánh mắt của thím ấy với chúng ta vốn đã không giống nhau, đặc biệt là trong chuyện xem mắt như thế nàyVu Đông đã trải qua sáu năm liên tục bị ép hôn nên tràn đầy cảm xúc Kirk! Khi nào bạn ra khỏi đây? Tôi ham muốn Yo, Yo và chỉ Wayo của tôi mà thôi Em có thể xem bánh mì kẹp thịt không, em yêu? Tôi phải lấy một cái gì đó. Ngay khi Yang Qi và bốn người lao vào chiến trường xuyên thời gian và không gian, ba học viên của Ngôi đền Bất tử đã đến bên ngoài chiến trường và nhìn thấy Binglan Emperor và phân thân bóng đen đang chiến đấu. Trong đây là quần áo anh chuẩn bị cho em , em xem có bộ nào vừa ý không? Đó là Vừa lúc Dương Kỳ cẩn thận quan sát quả linh thạch, hắn đột nhiên phát hiện quả linh thạch này hoàn toàn không phải màu trắng sữa, ở phần đỉnh còn có một chút màu lục lam trong màu trắng sữa. Yang Qi trước đây đã đoán rằng nguồn gốc là bên ngoài vũ trụ vô tận, và tầm quan trọng của nó đối với các học viên là ở rất xa trong vũ trụ vô tận, bây giờ anh ấy đã cố gắng nhiều lần nhưng không có kết quả, lần đầu tiên anh ấy nghĩ đến nguồn gốc. Nếu người đàn ông trung niên không nhắc đến anh ta, tôi e rằng anh ta sẽ phải đau khổ một chút trước khi thực sự hiểu được sự khác biệt giữa Lục địa Zichen và Thế giới Tu luyện Địa cầu. Dựa theo kinh nghiệm vừa rồi của vị hoàng đế này, nếu muốn phá giới hạn tiến vào hòn đảo lơ lửng trước mặt, Nguyên lực yêu cầu cũng gần bằng cấp đỉnh phong cảnh giới. Có thể nói, trận chiến lực lượng tu luyện ở tầng thứ đó hoàn toàn không phải tầng thứ của bộ tộc Hoắc gia có thể tham gia, trường hợp này, bộ tộc Hoắc gia đương nhiên muốn tránh ra, chưa từng thấy Dương Kỳ. Pháp sư, vị nào đó đã để lại
CAPSTAN: ……… 1-Chiếc xe hoa từ từ lăn bánhAnh gục đầu nức nở gọi tên emPhải chi kiếp trước mình đừng quen biếtSợi chỉ hồng se lộn mối tơ duyênTình anh đã trao cho em tất cảAnh thẩn thờ trong bóng một người đi Nghĩa ân tình sao nỡ phụ anh chi…!
1. Chuyện tình [Am] ta giờ đây tàn như [Em] điếu thuốc lá Chỉ 1 hơi [F]kéo xé tan tành mây [C] khói. Cho đến [Dm] 2 hôm sau nghe tin [Am] em lấy chồng Là lúc [F] đó tim anh tan [E7]nát. Ngày về [Am] lên xe hoa cùng người [Em] đó đám cưới Cũng là lúc [F] đó anh chạy xì-po [C] tới Anh dắt [Dm] 2 con dao canh lúc [Am] em động phòng Là lúc [F] đó máu [G] sẽ chảy thành [Am] dòng. Người ta [Am] đã alô hình sự [Em] nó kéo đến Hình sự [F] hỏi sao giết người vô [C] cớ Anh móc [Dm] ra 5 chai nhét vô [Am] tay hình sự Nào ngờ [F] đâu nó không chịu [E7] nhận. 2. Đứng trước phiên [Am] tòa nghe từng lời của tòa Hỏi anh [C] Trần Hạo Nam là tên của ai Mới thoáng [Dm] qua nghe là tên của [Am] anh đây Mà anh [F] mới đáp với chủ tòa [G] rằng. Cái tên [Am] Trần Hạo Nam không phải ai cũng [Em] có Mà Trần Hạo [C] Nam là tên của anh, Anh sếp [Dm] băng Hồng Hưng ở [Am] trong vũ trường Và đàn [F] em của anh có đến 8 9 trăm [E7] thằng. Mới hôm [Am] nào băng Hồng Hưng lãy lừng danh [Em] tiếng Mà ngày hôm [F] nay lại tuông máu [C] rơi, Anh có [Dm] xăm con rồng xanh vẫy [Am] đuôi tung hoành Mà ngày hôm [F] nay phải sống kiếp ngục [E7] tù. Kiếp oai [Am] hùng anh 1 thời..1 thời đâm [Em] chém Mà giờ anh [F] Nam phải đi đến 8 [C] năm Anh thét [Dm] lên phiên tòa ơi ông sống [Am] không công bằng Rồi quay [F] lưng đưa tay chịu [E7] cồng. Chiếc xe [Am] tù đang từ từ.. từ từ lăn [Em] bánh Chở anh [F] đi về nơi rất [C] xa Khi đến [Dm] nơi xe dừng chân anh mới [Am] hay nơi này Là hầm [F] tân ở trên quận [E7] nhà. 3.Ngày kêu [C] án lòng anh đây xót [G] xa Nào ngờ [Am] án anh lại lớn đến như [Em] zậy Nhà anh [F] lo hơn chục chai mong [C] nằm ở quận nhà Luật sư [Dm] ơi sao người không giúp [E7] tui. ĐK: Bào chữa cho [Am] tui giam 1 tội [G] thôi Để sáng mai [F] đây tui [G] được thả[C] về Tui đã [Dm] đưa 8 chai còn 2 [Em] chai tính sau Mà nào ngờ [F] đâu ông lại tăng án [E7] tui. Rồi sáng mai [Am] đây phiên tòa động [G] lại Mười mấy anh [F] em chung [G] 1 căn [C] phòng Anh đã [Dm] không nghĩ suy dù ngày [Em] mai kêu án anh Vì xưa [F] nay rồng xanh là máu [E7] tanh. Kiếp Giang [Am] Hồ....! |