100 album hard rock hay nhất mọi thời đại năm 2022

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia

Metallica
100 album hard rock hay nhất mọi thời đại năm 2022
100 album hard rock hay nhất mọi thời đại năm 2022

Metallica tại the O2 arena năm 2008. Từ trái sang phải: Kirk Hammett, Lars Ulrich, James Hetfield và Robert Trujillo.

Thông tin nghệ sĩ
Nguyên quánLos Angeles, California Hoa Kỳ
Dòng nhạcHeavy metal, thrash metal, hard rock, speed metal
Năm hoạt động1981–nay
Hãng đĩaWarner Bros., Elektra, Vertigo, Megaforce, Sony (Nhật Bản)
Hợp tác vớiMegadeth, Echobrain, Spastik Children, Leather Charm
Websitewww.metallica.com
Thành viênJames Hetfield
Lars Ulrich
Kirk Hammett
Robert Trujillo
Cựu thành viênRon McGovney
Dave Mustaine
Cliff Burton
Jason Newsted

Metallica là ban nhạc thrash metal của Mỹ, thành lập ngày 28 tháng 10 năm 1981.

Với hơn 100 triệu album bán ra toàn thế giới,[1] riêng ở Mỹ là 57 triệu album, đây là ban nhạc heavy metal thành công nhất về mặt thương mại trong lịch sử. Metallica cũng đã từng chiến thắng ở rất nhiều giải thưởng âm nhạc danh tiếng nổi bạt nhất là 9 giải Grammy. Đặc biệt hơn Metallica còn là nghệ sĩ đầu tiên chiến thắng tại cả hai hạng mục là Best Metal Performance và Hard Rock Performace của giải Grammy. Metallica cũng được công nhận, cùng với 3 ban khác của "tứ trụ" nhạc thrash metal, Megadeth, Slayer và Anthrax, đã làm cho thể loại nhạc này trở nên thịnh hành.

Với những thành công to lớn đó Metallica vinh dự xếp số 5 trong VH1's 100 Greatest Artists of Hard Rock. Xếp số một trong VH1's 20 Greatest Metal Bands list. Xếp số một trong danh sách 100 ban nhạc Rock xuất sắc nhất giai đoạn 1981-2000 do Kerrang xếp hạng. Năm 2003, tờ Rolling Stone xếp ban nhạc ở vị trí sô 61 trong danh sách 100 nghệ sĩ vĩ đại nhất[2]. Ngày 4 tháng 4 năm 2009, Metallica chính thức được vinh danh trong Đại sảnh Danh vọng Rock and Roll.

Lịch sử ban nhạc[sửa | sửa mã nguồn]

Khai sinh[sửa | sửa mã nguồn]

Metallica được thành lập ở Los Angeles, California vào tháng 10 năm 1981 bởi tay guitar và ca sĩ James Hetfield và tay trống Lars Ulrich sau khi cả hai bắt gặp nhau qua những mẫu rao vặt trên tờ The Recycler về việc thành lập ban nhạc. Bộ đôi sau đó tuyển mộ tay bass Ron McGovney, và giai đoạn này qua tay nhiều guitar chính, như là Lloyd Grant, Brad Parker, và Jeff Warner.

Cái tên Metallica được đặt khi Ron Quintana, một người ủng hộ nhạc metal vùng San Francisco, nhờ Ulrich chọn một cái tên để đặt cho tờ tạp chí mới của anh ta (tờ tạp chí cổ động cho các ban nhạc metal của Anh và Mỹ). Quintana bắt đầu chọn từ một danh sách bao gồm "Metallica", nhưng Lars đề nghị chọn "Metal Mania" và lấy tên "Metallica" cho ban nhạc.

Nhạc của Metallica trước tiên lấy cảm hứng từ những ban nhạc như Black Sabbath, Motörhead, Diamond Head, Saxon[1], Judas Priest, và những ban heavy metal khác của Anh. Họ cũng được truyền cảm hứng từ những ban nhạc punk như là Misfits, Zeroption, Discharge và The Ramones.

Đầu năm 1982, Ulrich thuyết phục Brian Slagel của hãng ghi âm Metal Blade chọn bài hát "Hit the Lights" vào bộ biên soạn Metal Massacre số đầu tiên. Trong nỗ lực tìm kiếm một tay guitar dài hạn, Ulrich cho đăng quảng cáo trên một tờ báo địa phương. Dave Mustaine ở Huntington Beach, California, lúc này đang chơi cho ban Panic đáp lại và hẹn một buổi thử. Ulrich và Hetfield quá ấn tượng với màn khởi động và nhạc cụ của Mustaine, và mời Mustaine vào ban nhạc ngay trước cả khi buổi thử thật sự bắt đầu.

Vào tháng 3 và tháng 4 năm 1982, một vài bản demo nhỏ được ghi âm với cơ cấu thành viên này, trong đó có Hit The Lights, Ron's Garage (được ghi âm tại garage nhà McGoveney) và Power Metal.

Vài tháng sau ban nhạc ghi một bản demo full hoàn chỉnh, No Life 'Til Leather - bản này nhanh chóng gây được chú ý trong giới băng đĩa lậu. Metallica tiếp tục cho ra đời một bản demo (live) nữa Metal Up Your Ass.

Cuối năm đó, Ron McGovney rời ban nhạc sau khi bị Dave Mustaine đổ bia lên cây bass. Sau khi xem một ban nhạc tên là Trauma chơi, Metallica đề nghị tay bass của Trauma là Cliff Burton về chơi cho họ. Burton đồng ý vời điều kiện là Metallica phải dọn tới quê của anh này ở San Francisco. Cùng với Burton, ban nhạc ghi âm bản demo Megaforce.

Sau khi định hình ở quần thể thrash metal Vịnh Area, Metallica đi đến New York vào năm 1983 để gặp những người ủng hộ tên là Jon và Marsha Zazula. Sau khi đánh thử vài bản, ban nhạc ký hợp đồng với hãng ghi âm mới của anh em Zazula, Megaforce Records. Không lâu sau, Ulrich và Hetfield thấy rằng thái độ hung hăng và lộn xộn do uống và dùng quá nhiều thuốc của Mustaine đã trở nên không thể quản lý được. Mustaine được yêu cầu rời khỏi ban, và Kirk Hammett được lôi về từ ban Exodus. Sau khi rời Metallica, Mustaine tạo dựng nên ban nhạc thành công Megadeth.

Cuối mùa xuân 1983, ban nhạc đến Rochester, New York để ghi âm album đầu tay Kill 'Em All. Ban đầu, album này không thật sự thành công về mặt tài chính, nhưng đã gây dựng cho ban nhạc một lớp fan hâm mộ trong thế giới ngầm nhạc metal. Một năm sau, Metallica phát hành Ride the Lightning. Việc Album này bao gồm một bản nhạc chậm và mang nhiều tính nội tâm, Fade to Black, đã đặt Metallica riêng ra hầu hết các ban thrash metal khác. Trong khi nhiều fan thích thú với phong cách mới mẻ của bài hát, một vài buộc tội Metallica vì đã xúi giục "bán rẻ" và "tự tử".

Thành công vang dội[sửa | sửa mã nguồn]

Khi Ride The Lightning đã bắt được sự chú ý của những hãng ghi âm tên tuổi, Metallica ký hợp đồng với hãng Elektra Records. Phát hành đầu tiên với Elektra là Master of Puppets vào năm 1986, album đánh dấu bước nhảy vọt của ban nhạc. Mặc dù không có đĩa đơn được phát hành từ album, một vài đoạn nhạc vẫn được phát sóng từ các track "Master of Puppets" và "Welcome Home (Sanitarium)". Ban nhạc còn được biết đến nhiều hơn nữa khi được hỏi chơi mở màn cho Ozzy Osbourne, và Master of Puppets leo lên đến vị thứ 29 bảng xếp hạng Billboard Top Album Charts. Cho đến hôm nay, một số nhà phê bình vẫn xem album này như là một trong những album nhạc metal hay nhất mọi thời đại.

Vào ngày 27 tháng 9 năm 1986, trên đường đi lưu diễn ở Châu Âu, Cliff Burton bị chết gần Ljungby, Thụy Điển, khi chiếc xe bus của ban nhạc bị trượt khỏi đường trơn và lật nhào. Burton theo quán tính hất văng khỏi xe và bị chiếc xe đè lên người. Tại thời điểm này cũng không chắc là Burton đã chết hay chưa. Một chiếc cần trục được điều động đến để nâng chiếc xe buýt lên, nhưng chiếc xe lại trượt xuống và đè lên Burton một lần nữa.

Cái chết của Burton bỏ ngỏ tương lai ban nhạc. Nhưng rồi ba thành viên còn lại quyết định là tay bass này sẽ muốn họ tiếp tục. James Hetfield sau này có nói: "Knowing Cliff’s attitude, he’d kick our butts if we quit." Gần như ngay lập tức, ban nhạc tìm kiếm một tay bass thay thế và bắt đầu thử. Trong số này có tay bass Les Claypool (của ban Primus sau này), một người bạn lúc nhỏ của Hammett. Ban nhạc thích Claypool nhưng lại cảm thấy anh này chơi quá "funk". Trong đoạn phim Behind the Music, Hetfield có giải thích rằng Claypool chơi "quá tốt" và "ngoài vùng" đối với Metallica. Hẳn nhiên là Claypool không được chọn, và Jason Newsted, sáng lập ban Flotsam and Jetsam ở Arizona được mời tham gia. Newsted chính thức gia nhập Metallica vào ngày 28 tháng 10 năm 1986, 3 tuần sau lễ tang Burton. Cùng Newsted, ban nhạc hoàn thành tour diễn trong những tháng đầu 1987. Tiếp theo tour này, ban nhạc nhanh chóng bắt tay ghi âm The $5.98 EP: Garage Days Re-Revisited vào tháng 7 năm 1987 để thử nghiệm phòng thu họ mới dựng, và để thử tài năng của Newsted.

...And Justice for All, album đầu tiên sau cái chết của Burton, được ra mắt vào năm 1988. Trong album này rất ít khi tiếng bass của Newsted có thể nghe rõ được và vài fan cho rằng đây là việc làm có chủ ý nhằm phản ứng với cái chết của Burton, hoặc là một cách xử ép Newsted. Lý do hợp lý nhất, như Hetfield và Ulrich trả lời phỏng vấn, là vì Newsted không có mặt trong lúc trộn (mix) nhạc, nên không thể tác động đến bản trộn cuối cùng. Ulrich cũng cho rằng việc thiếu tiếng bass là do Newsted chơi hoàn toàn theo như tiếng accord của Hetfield.

Metallica (1990-1993)[sửa | sửa mã nguồn]

Sau album khá thành công là...And Justice For All thì ngày 12/8/1991 Metallica đã cho ra lò album phòng thu thứ 5 với tựa đề chính là tên ban nhạc Metallica. Đây là album đỉnh cao nhất của Metallica với rất nhiều ca khúc bất hủ như "Enter Sandman", "The Unforgiven", "Nothing Else Matters", "Wherever I May Roam". Album đánh dấu lần đầu tiên Metallica thống trị bảng xếp hạng Billboard 200. Nó là một trong số các album bán chạy nhất thế kỉ với hơn 22 triệu bản được tiêu thụ trên toàn thế giới và 15 triệu bản tính riêng tại Mĩ. Nhận được 14 đĩa bạch kim. Nó chứng tỏ tài năng bậc nhất của Metallica trong làng nhạc Metal được thời đồng thời là 1 sự khẳng định rõ ràng cho sự phát triển mạnh mẽ của ban nhạc sau cái chết của Cliff Burton.

Load, Reload (1994-1999)[sửa | sửa mã nguồn]

Sau sự thành công tuyệt vời của siêu phẩm Metallica thì Metallica lại tiếp tục cho ra lò 2 phòng thu tiếp theo là Load vào 4/6/1996 và Reload vào 18/11/1997. Mặc dù vẫn cả hai album vẫn xếp số 1 trên Billboard 200 sau khi phát hành song nó cũng đã đánh dấu sự xuống dốc của Metallica khi 2 album kể trên không được giới chuyên môn đánh giá cao. Lượng CD tiêu thụ cũng sụt giảm hẳn khi tại Mĩ Load chỉ bán tiêu thụ được 5.020.000 bản còn với Reload là hơn 4 triệu bản. Tuy bị coi là 2 album thất vọng của Metallica song họ cũng nhận được niềm an ủi khi ca khúc "Better than You" nằm trong album Reload cũng nhận được 1 giải Grammy năm 1999 cho hạng mục Best Metal Performance.

St Anger (2001-2005)[sửa | sửa mã nguồn]

Trượt dài theo sự xuống dốc, Metallica tiếp tục phát hành album St Anger năm 2003 sau những bất đồng nội bộ khi tay bass của nhóm Jason Newsted ra đi vào năm 2000 cùng với việc những bê bối về việc sử dụng ma tuý của James Hetfield. St Anger tuy vẫn xếp số 1 tại Billboard và tiêu thụ được 419000 bản sau tuần đầu tiên song cuối năm đó nó chỉ xếp sô 37 trong số các album bán chạy nhất.

Không những thế nó còn bị giới chuyên môn đánh giá là album mất bản sắc của Metallica. Dù sau đó ca khúc cũng ẵm 1 giải Grammy cho hạng mục Best Metal Performance nhưng cũng không thê cứu vãn nổi sự thất bại của album cùng tên.

Sự thất bại này đã làm Metallica quyết tâm tìm kiếm 1 tay bass mới cho ban nhạc, và người được chọn là tay bass Robert Trujillo. Anh bắt đầu biểu diễn cùng Metallica trong liveshow ngày 24/2/2003. Và góp mặt vào album mới nhất là Death Magnetic của ban nhạc.

Thành viên tạm thời (live show)[sửa | sửa mã nguồn]

  • "Damien Philips" (Jeff Warner) - Guitar accord thay thế trong một buổi diễn năm 1982 khi James chỉ hát vì bị gãy xương do trượn ván.
  • John Marshall (phụ trách kỹ thuật guitar của Kirk Hammett, cũng chơi cho Metal Church) - Guitar accord thay thế trong khi James đang phục hồi các chấn thương và chỉ hát (1986, gãy cổ tay do trượt ván; 1992, bị cháy do sự cố bắn pháo hoa khi đang diễn tại Montreal, Sân vận động Olympic).
  • James bị chấn thương vai trước buổi diễn vào ngày 7 tháng 7 năm 2000 tại sân vận động Georgia Dome ở Atlanta. Korn, Kid Rock và System of a Down chơi thế.
  • Những tay trống thế (khi Lars Ulrich không thể diễn tại Festivan Download vào ngày 6 tháng 6 năm 2004): Dave Lombardo của Slayer, Joey Jordison của Slipknot, và Flemming Larsen (nhân viên kỹ thuật trống của Ulrich).

Sự trở lại với Death Magnetic (2006 đến nay)[sửa | sửa mã nguồn]

Sau một thời gian dài im hơi lặng tiếng cùng với album thất bại St Anger (2003), Metallica đã trở lại một cách đầy ấn tượng với album phòng thu thứ 9 của mình với tựa đề Death Magnetic. Phát hành ngày 12/9/2008, Death Magnetic làm rung chuyển bảng xếp hạng âm nhạc Hoa Kỳ với 490.000 bản được tiêu thụ chỉ sau 3 ngày đầu tiên phát hành, đồng thời leo lên vị trí số 1 trên BXH Billboard 200. Đây là album thứ 5 liên tiếp của Metallica xếp vị trí số 1 tại Billboard 200, khiến họ trở thành nghệ sĩ đầu tiên lập được kì tích này. Tính đến hết năm 2008 đã có 1.570.000 bản Death Magnetic đã được tiêu thụ tại Mĩ và khoảng hơn 5,5 triệu bản trên toàn thế giới.

Không những chỉ thành công về mặt thương mại, Death Magnetic cũng đạt được những thành công lớn về mặt giải thưởng khi tại lễ trao giải Grammy lần thứ 51 (9/2/2009), album này đã được đề cử cho 4 giải Grammy và chiến thắng 2 giải: Best Metal Performance cho ca khúc My Apocalypse, và Best Recording Package cho Death Magnetic, nâng tổng số giải Grammy của Metallica lên con số 9.

Bước vào ngôi nhà của những huyền thoại[sửa | sửa mã nguồn]

Vốn là 1 huyền thoại của nhạc Rock đã từ rất lâu, song phải đợi đến sau thành công của Death Magnetic, Metallica mới chính thức có tên trong danh sách được vinh danh trong Rock and Roll Hall of Fame, ngôi nhà của các huyền thoại sau hơn 25 năm kể từ ngày phát hành album phòng thu đầu tiên. Lễ vinh danh diễn ra vào ngày 4/4/2009 và tất cả những thành viên của Metallica, kể cả những người cũ như Jason Newsted, Cliff Burton (đã chết) đều có vinh dự này, trừ Dave Mustaine vì anh chưa tham gia vào 1 album chính thức nào của Metallica.

Chia sẻ vinh dự được vinh danh cùng với Metallica còn có nhóm Hip Hop Run-D.M.C. và ca sĩ Bobby Womack.

Giải thưởng[sửa | sửa mã nguồn]

Giải Grammy:[56]

  • 1990: Best Metal Performance – "One"
  • 1991: Best Metal Performance – "Stone Cold Crazy"
  • 1992: Best Metal Performance – Metallica
  • 1999: Best Metal Performance – "Better than You"
  • 2000: Best Hard Rock Performance – "Whiskey in the Jar"
  • 2001: Best Rock Instrumental Performance – "The Call of Ktulu" cùng Michael Kamen và San Francisco Symphony
  • 2004: Best Metal Performance – "St. Anger"
  • 2009: Best Metal Performance – "My Apocalypse"
  • 2009: Best Recording Package - Death Magnetic

Giải MTV Video Music:

  • 1992: Video Metal xuất sắc nhất – "Enter Sandman"
  • 1996: Video Metal xuất sắc nhất – "Until It Sleeps"

Giải American Music:

  • 1996: Nghệ sĩ yêu thích nhất: Heavy Metal/Hard Rock: Metallica – Load
  • 1996: Bài hát Metal/Hard Rock được yêu thích nhất – "Until It Sleeps"

Giải Billboard Music:

  • 1997: Billboard Nghệ sĩ Rock and Roll của năm – Metallica (RIAA Diamond Award)
  • 1999: Nghệ sĩ của năm – Metallica
  • 1999: Album của năm – Metallica

Giải Kerrang!:

  • 2003: Hall of Fame – Metallica
  • 2003: Best International Band – Metallica
  • 2004: Best Band on the Planet – Metallica
  • 2008: Inspiration Award Winner – Metallica
  • 2009: Best Album – Death Magnetic

Thành viên[sửa | sửa mã nguồn]

Thành viên hiện tại

  • James Hetfield – lead vocals, rhythm guitar (1981–nay)
  • Lars Ulrich – drums (1981–nay)
  • Kirk Hammett – lead guitar, backing vocals (1983–nay)
  • Robert Trujillo – bass, backing vocals (2003–nay)

Thành viên cũ

  • Ron McGovney – bass guitar (1982)
  • Dave Mustaine – lead guitar, backing vocals (1982–1983)
  • Cliff Burton – bass guitar, backing vocals (1982–1986)
  • Jason Newsted – bass guitar, backing vocals (1986–2001)

Dòng thời gian[sửa | sửa mã nguồn]

100 album hard rock hay nhất mọi thời đại năm 2022

Tham khảo[sửa | sửa mã nguồn]

  1. ^ “Metallica, Limp Bizkit and Linkin Park committed to the Sanitarium”. Metallica.com. Truy cập ngày 5 tháng 12 năm 2006.
  2. ^ http://www.rollingstone.com/music/lists/100-greatest-artists-of-all-time-19691231/metallica-19691231

Liên kết ngoài[sửa | sửa mã nguồn]

100 album hard rock hay nhất mọi thời đại năm 2022
Wikimedia Commons có thêm hình ảnh và phương tiện truyền tải về Metallica.
  • Trang web chính thức
  • Danh sách đĩa nhạc của Metallica trên Discogs
100 album hard rock hay nhất mọi thời đại năm 2022
Wikimedia Commons có thêm hình ảnh và phương tiện truyền tải về Metallica.

  1. Trang Chủ
  2. Đặc trưng
  3. Nhạc rock cổ điển

Trang 5 trên 5:

Album nhạc rock vĩ đại nhất từ trước đến nay: 10-1

10. Led Zeppelin: Graffiti vật lý

Từ funk nóng bỏng của chiếc bánh sữa trứng mở cho đến những thay đổi nhịp độ chóng mặt trong thời gian của tôi, rõ ràng là cùng với việc làm chủ blues điện của họ, Led Zeppelin đã mở rộng triển vọng của họ đáng kể trên graffiti vật lý.Các cuộc tấn công vào âm thanh thanh lịch (Bron-nyr-Ar), Rock Country Country (Down By the Seaside) và Dixieland Blues (Boogie với Stu) đã cố định tham vọng của Zepp, vượt ra ngoài sự thờ phượng Elmore James.Apex là Kashmir, làm mê hoặc Trung Đông Paean đến nặng nề, được cung cấp bởi Stomp của Bonzo Bonzo, và một người đi lại trong dàn nhạc.

Khách đánh giá cho Classic Rock, nhà sản xuất thanh niên có lẽ đã tóm tắt nó tốt nhất: Side Side Two kết thúc với một nền tảng khác và có thể là khoảnh khắc đẹp nhất của họ, Kashmir hùng mạnh.Một sử thi khác chạy đến hơn tám phút và minh chứng cho tình trạng vô song của Bonham là tay trống giỏi nhất mọi thời đại.Được thiết kế bởi Ron Nevison (người cũng đã thiết kế một ứng cử viên album đôi tốt nhất từ trước đến nay, The Who Who Quadrophenia), trống Bonzo, đã bị theo dõi, có một chữ ký thời gian kỳ lạ tin vào sự đơn giản của nhịp và voodoo tuyệt đối của nó.Bonham giống như Hannibal, cưỡi qua dãy Alps trên những con voi khổng lồ, một trạng thái ngây ngất lấy cảm hứng từ các sa mạc của Ấn Độ và Bắc Phi Hồi Hồi & NBSP;

Bản thân Robert Plant đã nhận xét: Tôi ước chúng tôi được nhớ đến với Kashmir nhiều hơn Stairway to Heaven.Thật là đúng;Không có gì quá mức, không có kích động giọng hát.Zeppelin hoàn hảo.


9. Iron Maiden - Số lượng con thú

Được coi là một trong những album kim loại nặng nhất mọi thời đại, số lượng con thú biến Iron Maiden thành các siêu sao.Album đầu tiên của họ với Bruce Dickinson, nó đã mang đến cho họ 10 bản hit hàng đầu ở Anh và thành lập họ như những người chơi chính trên sân khấu thế giới.Nó cũng chứa một số bài hát hay nhất từng được viết dưới tên của Heavy Metal. & NBSP;

Cơ hội đầu tiên mà bất cứ ai cũng phải nghe Iron Maiden mới là vào tháng 2 năm 1982, với việc phát hành Single Run Run to the Hills đầu tiên.Một cú hích top 10 ở Anh, Run to the Hills là một trong những bài hát kim loại nổi tiếng nhất mọi thời đại.Nó đã giới thiệu tất cả mọi người về Siren Air Raid Siren-đó là Bruce Bruce Dickinson, rõ ràng-và hoàn toàn đóng đinh Maiden Maiden Swashbuckling, cách tiếp cận gung-ho và mức năng lượng điên rồ chỉ trong bốn phút từ bỏ kim loại nặng, hưng phấn.Nó vẫn còn thú vị một cách lố bịch 35 năm sau, mặc dù thường xuyên rơi vào sự ưu ái trong các bộ trực tiếp của ban nhạc.Chạy đến đồi, chắc chắn là sự lựa chọn của người dân. & NBSP;

Tôi biết rằng tôi đã tham gia một ban nhạc tuyệt vời, ông Dickinson nói.Tôi cũng biết rằng tôi có thể làm cho nó thậm chí còn tốt hơn.Tôi đã có một tầm nhìn về số lượng con thú: giọng nói của tôi dán vào Maiden tương đương với một thứ gì đó lớn hơn nhiều.

Được gọi là tên của bạn gần đây đã được các độc giả của Tạp chí Metal Hammer bình chọn là Maiden, và nó đã đưa màn hình trước khi xuống hầu như mỗi một trong các hợp đồng biểu diễn trong ban nhạc trong ít nhất hai thập kỷ sau khi TnotB được phát hành.Một trong những sử thi vĩ đại nhất của họ, và hoàn toàn có thể là bài hát đầu tiên tinh túy, Hallowed đã mang đến cho bạn mọi thứ mà rất tuyệt vời về ban nhạc này trong bảy phút kịch tính và phấn khích.Machine Head, Cradle of Filth, Dream Theater và Iced Earth đều có các phiên bản bìa được ghi lại, phục vụ để chứng minh những gì có ảnh hưởng lớn đến bài hát này - và album mà nó xuất hiện - đã có trên nhiều thế hệ nhạc sĩ kim loại.


8. AC/DC: Powerage

Nói một cách đơn giản, Powerage được cho là album nhạc rock hay nhất của thập niên 70.Nhưng, được kẹp giữa hai trong số các ban nhạc khác, các đỉnh khác, hãy để có Rock và Highway to Hell, AC/DC tựa lần thứ tư, nó đã ngay lập tức đặt ra một yêu sách là album hay nhất của họ.Powerage đó là tiêu đề Album AC/DC duy nhất không được giới thiệu trong một điệp khúc của một trong những bài hát của họ nói về một trong những đức tính chính của bản thu âm: Subtlety. & NBSP;

Cấp, có rất ít điều tinh tế về những đoạn riff phát tiết trên Riff Raff hoặc tiếng còi hàng bị đá vào răng, nhưng ở nơi khác-trên bản nhu tiền đẹp, vui tươi bên cạnh mặt trăng, tiếng rít, trong số những gì đã biến mất' - AC/DC hiển thị một môn học, kiểm soát và sức mạnh hạn chế mà chỉ những người chơi trưởng thành và tự tin nhất có thể đạt được.

Nói một cách rõ ràng, nó là album của thủ lĩnh Bon Scott.Phần lớn vẻ đẹp của Powerage đến từ Bon Scott, những bức chân dung được phác họa tuyệt vời của những người đàn ông thất vọng, tuyệt vọng đã vượt ra khỏi điểm phá vỡ bởi tình yêu bị mất và túi trống.Khi cocksure như anh ta có thể, Scott luôn có một mối quan hệ với những người bị hỏng và bầm dập;Anh chàng đó có lỗ hổng trong đôi giày, lỗ trên răng và các mảng trên các mảng trên quần jean màu xanh cũ của mình, và Powerage là một lễ kỷ niệm của sự dũng cảm khi đối mặt với những thất bại của tâm hồn. & NBSP;

Mặc dù vậy, điều quan trọng, ở trung tâm của album luôn có hy vọng, luôn luôn thoáng thấy bầu trời xanh cho những người bị đánh gục trong máng xối, như được chứng minh bởi Sin City, một 'Fuck You' với số phận, một cơn sốt cuối cùng thách thức trong The Hurray trong TheKhuôn mặt của tỷ lệ cược xếp chồng tàn nhẫn.Sau Powerage, AC/DC sẽ trở nên to hơn, bóng mượt và lớn hơn, nhưng họ sẽ không bao giờ thể hiện nhiều trái tim, linh hồn và nhân tính này.


7. The Beatles: Sgt.Ban nhạc Câu lạc bộ trái tim cô đơn & NBSP;

Đối với thế hệ đã trải qua The Beatles, Sgt.Ban nhạc Pepper Lonely Hearts Club Wasn chỉ là album Beatles vĩ đại nhất, nó cũng là album tuyệt vời nhất mọi thời đại.Không có gì giống như vậy trước đây: một loại album khái niệm, sinh ra từ Studio Experiment, và lấy nhạc được thu âm, nơi nó chưa bao giờ đi trước đó.Danh tiếng của nó đã thống trị quan điểm phổ biến và quan trọng của The Beatles trong gần 20 năm, cho đến khi các đĩa CD xuất hiện và sự phổ biến đổi mới của các bản thu âm Fabs như album trắng và đặc biệt là Revolver, đã chuyển sự cân bằng khỏi Pepper. & NBSP;

Mọi người bắt đầu nói rằng với Penny Lane và Strawberry Field mãi mãi được thu hoạch cho người độc thân, Sgt.Pepper thiếu những bài hát tuyệt vời (ngoài việc giúp đỡ một chút từ bạn bè và một ngày trong cuộc sống).Họ nói rằng có những giai điệu tốt hơn và nhiều thử nghiệm về Revolver, có sự đồng nhất và, không, thiếu 1967, đã khiến nó trở nên hiện đại hơn.

Nhưng Sgt.Ban nhạc Pepper Lonely Hearts Club hiện đã hơn 50 tuổi, và vẫn là một album xuất sắc.Ngay cả khi không có tất cả các thí nghiệm, các băng được ném lên không trung, cao trào trong dàn nhạc và sử dụng các nhạc sĩ Ấn Độ, đây là (phần lớn) là một tập hợp các bài hát phi thường.Phần giới thiệu của Rita đáng yêu (và Paul McCartney, đã truyền cảm hứng cho tiếng khóc của ‘Rita!sự ấm áp của với một chút giúp đỡ;sự sáng chói ma quái của một ngày trong cuộc sống;sự tái hiện của ca khúc chủ đề;sự táo bạo của trong bạn, không có bạn;Sự vần điệu nội bộ của ‘và và và‘ Grand, khi tôi là sáu mươi bốn.

Nhạc rock đã được thay đổi bởi Sgt.Pepper và The Beatles cũng vậy.Paul McCartney đã từng nói về sự nghiệp solo của mình rằng mỗi album mới là một phản ứng với bản trước, và vì vậy, với phần còn lại của sự nghiệp của The Beatles: The White Album gần như là một cực đối diện với Pepper, với bìa đơn giản và một nửa-Prod do các bài hát.Họ không bao giờ làm bất cứ điều gì như Pepper một lần nữa (mặc dù việc đóng gói lại Magical Mystery Tour EP như một album là một nỗ lực để sao chép nó).Nó không công bằng khi mong đợi họ.Đây là album mà tất cả những người khác được đo lường.


6. Nữ hoàng: Một đêm tại Opera & NBSP;

Các cuộc tranh luận vẫn nổi giận.Nữ hoàng là một ban nhạc đơn!Ai đó sẽ nói.Giống như Kinks, WHO và ELO!Nó không làm cho họ trở thành một ban nhạc tồi - hoàn toàn không!Nhưng các bản hit lớn nhất I & II - đó là những album hay nhất của họ, & NBSP;

Don Hãy lắng nghe họ.Nữ hoàng là người cầu toàn.Chắc chắn, họ đã thành thạo đĩa đơn.Nổi tiếng, họ là ban nhạc duy nhất mà mọi thành viên đã viết một đĩa đơn số 1.Bassist John Deacon đã viết một người khác cắn bụi, tay trống Roger Taylor đã viết radio Ga Ga, tay guitar Brian May điêu khắc, chúng tôi sẽ khuấy động bạn ra khỏi đất sét rock hay nhất, và thủ lĩnh Freddie Mercury đã viết một đêm tại bài hát nổi tiếng nhất của operaBài hát nổi tiếng trong toàn bộ Rock - Bohemian Rhapsody.

Một đêm ở vở opera không thực sự là nơi họ tìm thấy đôi chân của mình - cơn đau tim tuyệt đối của năm trước là nơi mà bài hát của họ thực sự trở nên của riêng mình - nhưng đó là album mà công chúng cuối cùng đã bắt kịp, nhờ vào thẻ gọi lớn nhất củaTất cả thời gian, trong Bo Rhap.Được cảnh báo bởi tất cả mọi người, bao gồm cả bạn bè và DJ Kenny Everett rằng, sau sáu phút, đã quá dài cho đài phát thanh, Everett sau đó đã chơi nó 14 lần trong chương trình phát thanh của anh ấy vào cuối tuần đó.Một DJ người Mỹ đã làm theo và đột nhiên công ty thu âm cảm thấy buộc phải phát hành một bài hát mà họ nghĩ là tự tử thương mại.

Lúc đó, chúng tôi rất khác biệtChúng tôi làm mọi thứ theo phong cách rất khác với bất kỳ ai khác.Có rất nhiều bài hát đã bị từ chối cho album này.Nếu mọi người không thích những bài hát mà chúng tôi đang làm vào lúc này, chúng tôi không thể cho một cú đụ. "


5. Led Zeppelin: IV & NBSP;

Đối với tác động tuyệt đối, tính trực tiếp, đồng tình, sức bền, ảnh hưởng và sự quan tâm nội tại, Led Zeppelin IV là không thể đánh bại.Trong tất cả các bản thu âm của họ, album thứ tư của Led Zeppelin, được phát hành vào cuối năm 1971, vẫn là tác phẩm được ngưỡng mộ nhất của họ.Từ những đoạn riff không thể tin được, thông qua phát minh âm nhạc của Jones và sự rõ ràng về giọng hát cho đến tiếng trống của John Bonham Sound, IV (đôi khi được gọi là bốn biểu tượng của Hồi)

Black Dog Mach Machismo, Rock và Roll, sự tàn bạo của Bonham Bonham, Plant Honey Honeyed, Evocative Sandy Denny-được bổ sung giọng hát trong Trận chiến Evermore, Stairway to Heaven.

Và nói về ảnh hưởng: Sau khi xác định khá nhiều kim loại và rock dân gian, IV, Encore đã vô tình cung cấp hip-hop nguồn gốc của sự đột phá cuối cùng của nó, khi con đê bị phá vỡ.

Các văn bia ‘chặt chẽ nhưng lỏng lẻo luôn mô tả chính xác về thẩm mỹ của ban nhạc.Squeaks, Scrapes và Micrô chảy máu không phải là lỗi không được sửa chữa trong các nguyên liệu sản xuất trang, mà là các thành phần đặc trưng và vốn có của cảm giác.Kết hợp với âm thanh trống lớn nhất từng được cam kết với băng, IV cảm thấy thô và được chế tạo.

Nó vừa được yêu thích và ghê tởm trong các biện pháp bình đẳng, nhưng không nơi nào là sự hiểu biết tối cao về Động lực học nhạc rock được minh họa tốt hơn trên Stairway to Heaven, với một bài hát trêu chọc và vuốt ve và sau đó cao trào không có gì khác hơn thế giới.Tất cả mà ngỡ là vàng.Nhưng đây là.Đây là những gì chúng tôi đã đến đây cho.


Album nặng nhất trong top 20 là bản thu đã biến ban nhạc từ việc trở thành những anh hùng cult Thrash thành một lực lượng kim loại nặng lớn - dễ dàng là ban nhạc quan trọng nhất trong thế hệ của họ trong thể loại này. & NBSP;

Album Metallica thứ ba, không chỉ là Master of Puppets được coi là một Metal Classic mọi thời đại, mà một số người vẫn tin rằng đây là album hay nhất mà ban nhạc từng tạo ra.Đó là album đầu tiên Metallica đưa ra ở Mỹ trên một nhãn hiệu lớn, Elektra (họ vẫn được ký hợp đồng với Music for Nations ở Anh và Châu Âu), và là người cuối cùng có Cliff Burton, người theo chủ nghĩa bass chết một cách bi thảm trong ban nhạc trong ban nhạcChuyến tham quan tiếp theo. & NBSP;

Nó khó có thể đánh giá quá cao mức độ quan trọng của album này không chỉ đối với Metallica, mà còn đối với kim loại nói chung.Nói Alter Bride, Mark Tremonti: Khi tôi nghe thấy những thanh mở pin, nó hoàn toàn thổi vào tâm trí tôi.Toàn bộ album làm cho tôi trở thành một tín đồ.Tôi thích rằng nó nặng và tàn bạo ở một số điểm, nhưng nó rất đẹp ở người khác.Và tôi yêu cách họ có các phiên bản có ngón tay, sạch sẽ, chịu ảnh hưởng cổ điển của họ và sau đó đánh vào đầu bạn bằng guitar điện trong điệp khúc.Nó giống như một bản concerto kim loại nặng;Gần như thể Bach đã xuống và hỗ trợ một ban nhạc kim loại bằng cách viết một album đáng kinh ngạc.

Về mặt cấu trúc, Master of Puppets đã đưa ra định dạng của người tiền nhiệm của nó, Ride the Lightning, nhưng ở đây, các ý tưởng của Metallica đã được phát triển hơn, sự tự tin của họ về khả năng của chính họ rõ rệt hơn.Master of Puppets vừa không khoan nhượng vừa không thỏa hiệp trong suốt, công việc của đàn ông giờ đã hoàn toàn bị thuyết phục về số phận của chính họ.


3. AC/DC: Quay lại màu đen

Có một ý nghĩa mạnh mẽ trong tiêu đề đó, và bản cover không phải là người da đen.Vào ngày 19 tháng 2 năm 1980, ca sĩ AC/DC, Bon Scott đã được tìm thấy đã chết trong một chiếc xe đang đỗ ở East Dulwich, phía nam London.Đêm trước, anh ấy đã ra ngoài ở London Cam Camden, xem các ban nhạc và tự uống rượu.Trên đường lái xe về nhà, anh ấy đã rơi vào trạng thái đến nỗi người bạn đồng hành của anh ấy không thể đánh thức anh ấy, vì vậy đã để anh ấy trong xe.Anh ấy không bao giờ thức dậy nữa.Ngộ độc rượu cấp tính, đã nói bằng chứng tử vong.Cái chết của người chết vì sai lầm.Bon Scott là 33. Album trước đó của AC/DC, Highway to Hell, đã lọt vào top 20 ở Mỹ.Sau nhiều năm tham gia vào các quán bar ở Úc, và sau đó là Mạch biểu diễn của Vương quốc Anh, ban nhạc dường như đang trên bờ vực đột phá. & NBSP;

Tuy nhiên, chống lại tỷ lệ cược, họ nhanh chóng tập hợp lại, quyết định rằng Bon sẽ muốn nó theo cách đó.Các buổi thử giọng đã nhanh chóng được tổ chức cho một ca sĩ mới (họ đã đến Johnson sau khi ai đó nhớ Bon Scott nói về ca sĩ từ một hit Wonderers Geordie) và sáu tháng sau đó, được phát hành trở lại màu đen.Tay guitar Angus Young mô tả trở lại màu đen là một sự tôn vinh của chúng tôi với Bon, nhưng nó đã trở nên nhiều hơn thế.Album bán chạy nhất của sự nghiệp AC/DC, Back in Black là mẹ của tất cả các bản thu âm trở lại và được cho là album nhạc rock cứng nhất mọi thời đại.

Trên album trước Highway to Hell, Mutt Lange đã đánh bóng âm thanh ban nhạc và khiến họ trở nên thương mại hơn mà không mất bản sắc cốt lõi.Bạn đã làm tôi rung chuyển cả đêm minh họa hoàn hảo khả năng của Lange, để mang lại một sự nhạy cảm pop hoàn toàn chấp nhận được cho một ban nhạc rock cứng khi anh ấy giúp ban nhạc mang đến một người đàn ông, ‘cánh tay xung quanh người bạn đời tốt nhất của bạn, người chiến thắng trong một giai điệu.

Nó có rất nhiều bài hát kinh điển: Hells Bells, Rock and Roll Ain't Noise Influtrive, Shoot to Thrill, You Do For Money Honey (một bài hát có từ Album Powerage của Phiên cho năm 1978), và tất nhiên đó là ca khúc chủ đề thiên tài đó, được xây dựng trên một đoạn riff phán xét nghe có vẻ như The Blues nếu nó được Satan giải mã và sau đó được Tony Stark xây dựng lại.


2. Guns N' Roses: Appetite For Destruction

Appetite For Destruction is one of the greatest records of all time, and one of the biggest – the biggest-selling debut album, ever – with over 30 million sales worldwide. It revolutionised rock music in the late-80s and transformed Guns N’ Roses into superstars, its success all the more amazing given the chaos in which it was created.

But at the heart of the album was a core of truly great songs: In many ways, Welcome To The Jungle is the definitive Guns N’ Roses song, and an album opener which – from Axl’s opening words, ‘Oh my God’ – warns the listener in no uncertain terms that they better buckle up tight for the road ahead. Detailing Indiana boy Rose’s first wide-eyed, open-mouthed impressions of Los Angeles, this was the first song Slash and Axl ever wrote together, and it remains the ultimate statement of Guns’ fearless, reckless, last-gang-in-town swagger. It’s So Easy was Guns’ first UK single, a snarling, seething introduction which double-dared you to get closer to these obnoxious, aggressive, misogynist shitbags. It’s hardly the band’s most sophisticated tune, but no other early Guns song carries such bad-boy menace.

And if much of Appetite Of Destruction declares that Los Angeles is a dirty, depraved, dangerous shithole, Paradise City is the album’s kicker – an admission that Guns N’ Roses wouldn’t want to be anywhere else. The quintet’s first UK Top 10 single, its simplistic singalong melody is arguably a little too eager to please, though the song may have had less global appeal had the band not changed its original lyric: ‘Take me down to the paradise city, where the girls are fat and they got big titties’. Slash’s guitar playing, meanwhile, transforms the whole thing into a sleaze-rock Born To Run, all marauding riffs and elegiac solos. 

Mr. Brownstone, You’re Crazy, Out Ta Get Me: the album oozes bad attitude and is littered with great lines (‘I used to do a little, but a little wouldn’t do, so the little got more and more’, ‘Some people got a chip on their shoulder/An’ some would say it was me’, ‘Welcome to the jungle it gets worse here everyday/You learn to live like an animal in the jungle where we play’). 

And in Sweet Child O’ Mine, Guns N’ Roses had a secret weapon: a beautiful rock ballad inspired by Southern rock icons Lynyrd Skynyrd. Slash didn’t much care for the song at first, dismissing it as “sappy” and his own lead guitar melody as “this stupid little riff”. But it topped the US chart for two weeks in September 1988, regularly tops polls to find the greatest guitar solo or riff, and it remains the best-loved song of Guns N’ Roses’ career. 

Appetite For Destruction arrived at the height of the hair metal era and was born of the LA rock scene, but its roots lay in the great rock music of the 70s – in Aerosmith, Led Zeppelin, AC/DC and the Sex Pistols. It’s the newest album album in the top 10 and understandably so – has anybody has made a better rock’n’roll record since its release?

1. Pink Floyd: Dark Side Of The Moon

It’s difficult to overstate the influence of Pink Floyd as a defining force in rock culture. And it’s not just about the number of records they’ve sold. You can reel off pages of statistics concerned with the success of The Dark Side Of The Moon, but that doesn’t tell you why that album – both the music and the album sleeve itself – from 1973 became an icon for a generation. Or why Pink Floyd became a phenomenon that has affected every generation since. 

The answer is that they have made some of the most amazing, most singular music in rock. The punks may have hated the band and what they often (wrongly) perceived they stood for, but Pink Floyd’s bile against the system was often as venomous as anything the punks could spit out. 

It’s an album that brings people together – that metal guys like as much as alternative rockers. “It’s the perfect record,” says Clutch’s Neil Fallon. “I think The Dark Side Of The Moon is one of the albums we’ve heard so much that we tend to grow a little deaf to it, but it’s perfect. The lyrics match the music and the music matches the lyrics. I remember listening to it also at a very young age, and that was one of the very first records I remember closing my eyes to. I still do to this day, which says something.”

One of the most consummate rock albums ever recorded, Dark Side was an ambitious, groundbreaking concept that has become a timeless classic. It’s themed around the pressures of modern life and the insanity that can provoke, and the dynamic sound reinforces the songs’ contrasting images, from the paranoia of On The Run to the seductive requiem that is The Great Gig In The Sky, a sensitive contemplation of death that ends up in a place you’d never expect given the pretty keyboards that Richard Wright brings to the tune’s first minute. Session singer Clare Torry suddenly unleashes a wordless vocal from somewhere uncharted and deep within her soul, well, you’re not in Kansas anymore.

Tác động được nâng cao bằng cách liên kết các hiệu ứng âm thanh, thường được tích hợp vào các bài hát: nhịp tim, âm thanh của đồng hồ khi bắt đầu và tiếng lượn cho đến khi phát hiện ra tiền của loa.Waters đã quyết định rằng album cần một bộ phim Overture, và tôi đã loay hoay với nhịp tim, hiệu ứng âm thanh và Clare Torry la hét, cho đến khi nó phát ra âm thanh.Nói chuyện với tôi được sinh ra.Từ đó đến Eclipse gần hơn, người nghe anh ta đã thực hiện một cuộc hành trình.

"Âm nhạc phát triển, nó trở nên lớn hơn, Rick nói Rick Wright."& Nbsp;

Và có.Cho đến ngày nay, TDSOTM có một vẻ đẹp và sức sống vẫn có sức mạnh để hồi hộp.

Trang hiện tại: Album nhạc rock lớn nhất từ trước đến nay: 10-1 The 50 Greatest Rock Album Ever: 10-1

Prev Pagethe 50 Album nhạc rock tuyệt vời nhất từ trước đến nay: 20-11 The 50 Greatest Rock Album Ever: 20-11

Đăng ký bên dưới để nhận mới nhất từ Classic Rock, cộng với các ưu đãi đặc biệt độc quyền, trực tiếp đến hộp thư đến của bạn!

Classic Rock là ngôi nhà trực tuyến của tạp chí Rock'n'roll hay nhất thế giới.Chúng tôi mang đến cho bạn những tin tức phá vỡ, các cuộc phỏng vấn độc quyền và các tính năng hậu trường, cũng như truy cập vô song vào những tên tuổi lớn nhất trong nhạc rock;Từ Led Zeppelin đến Deep Purple, Guns Niêu hoa hồng đến những viên đá lăn, AC/DC đến súng lục tình dục, và mọi thứ ở giữa.Các nhà văn chuyên gia của chúng tôi mang đến cho bạn những điều tốt nhất trên các ban nhạc thành lập và mới nổi cộng với mọi thứ bạn cần biết về các bản phát hành âm nhạc mới mạnh nhất.

Album nhạc rock số 1 mọi thời đại là gì?

1. Pink Floyd - Mặt tối của mặt trăng.Sau thành công lấy cảm hứng từ Syd Barrett ban đầu của album đầu tay The Piper At The Gates of Dawn, phải mất một thời gian để Pink Floyd MK II tìm thấy đôi chân của họ.Pink Floyd - The Dark Side Of The Moon. After the initial Syd Barrett-inspired success of their debut album The Piper At The Gates Of Dawn, it took a while for Pink Floyd Mk II to find their feet.

Album Hard Rock bán hàng lớn nhất mọi thời đại là gì?

Một hồ sơ cơ bản cho thể loại âm nhạc mà chúng tôi đang đối phó, người có thể để kim loại, thậm chí là nặng nhất, tiếp cận công chúng.Nhờ những người độc thân như Enter Sandman, Unforgiven và không có gì khác, album đen của Metallica đã bán 25 triệu bản cho đến nay.the Black Album by Metallica has sold 25 million copies to date.

10 album kim loại nặng nhất mọi thời đại là gì?

Nhấp qua để xem kết quả ...
Sabbath đen - 'Sabbath đen'.
Iron Maiden - 'Số của Quái thú' ....
Metallica - '.......
Slayer - 'trị vì trong máu' ....
Guns n 'Roses -' Sự thèm ăn phá hủy '....
Metallica - 'Metallica' (album đen) ....
Led Zeppelin - 'Led Zeppelin II' Đại Tây Dương.....
Metallica - 'Đi xe Lightning' Elektra.....

Top 10 Album rock and roll bán hàng đầu của mọi thời đại là gì?

Kiểm tra 50 album bán chạy nhất mọi thời đại:..
Eagles-"Những bản hit lớn nhất của họ (1971-1975)".
Michael Jackson - "Thriller" ....
Đại bàng - "Khách sạn California" ....
AC DC trở lại màu đen" ... .
The Beatles - "The Beatles" ("The White Album") ....
Billy Joel - "Hit lớn nhất Tập 1 & Tập 2" ....
Led Zeppelin - "Led Zeppelin IV" ....